Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 3558
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Được rồi, được rồi, cất súng đi!"Kim Phi kéo Thiết Chùy: “Vũ khí của tiêu cục Trấn Viễn, vĩnh viễn không được chĩa vào người dân. Chẳng lẽ ngươi quên rồi sao?”Được lòng dân sẽ có cả thiên hạ, vì thế Kim Phi luôn nhấn mạnh quan hệ giữa quân và dân.Khi tiêu cục Trấn Viễn mới được thành lập, Kim Phi đã nói rất nhiều lần, tiêu cục Trấn Viễn vĩnh viễn không được chĩa vũ khí vào người dân.“Tiên sinh, nhưng bây giờ không thể chắc chắn bọn họ có phải người dân hay không...”Thiết Chùy có hơi lo lăng. “Nếu không phải người dân, sao bọn họ dám ra đây?” Kim Phi vẫn kéo Thiết Chùy, bước ra.Mặc dù y không am hiểu lòng người như Cửu công chúa và Ngụy Đại Đồng, nhưng mắt nhìn và khả năng phán đoán cơ bản vẫn phải có.Nếu đối phương là gián điệp, thấy Kim Phi dẫn theo nhiều người như vậy, chắc chắn sẽ trốn càng xa càng tốt, tuyệt đối sẽ không ló đầu ra.Vì Kim Phi có thể dễ dàng xác minh thân phận của bọn họ.Nếu bọn họ vừa bước ra lập tức bị nhân viên hộ tống chế ngự, sau đó dẫn đi xác minh thân phận, vậy thì mọi chuyện đều kết thúc.Gián điệp là công việc có thể rơi đầu bất cứ lúc nào, có thể thành công trăm lần, nhưng nếu thất bại một lần sẽ mất mạng.Cho nên gián điệp phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối sẽ không bao giờ mạo hiểm như vậy.Ngụy Đại Đồng thấy Kim Phi bước ra, chủ động đi đến trước mặt Kim Phi, ngăn giữa Kim Phi và người đàn ông trung niên, giải thích: “Vị huynh đệ này ngươi đừng hiểu nhầm, cách đây không lâu Kim tiên sinh mới bị gián điệp ám sát, nên các huynh đệ nhân viên hộ tống có hơi căng thẳng!”Kim Phi nghe vậy, không khỏi nhìn Ngụy Đại Đồng thật lâu.Ngụy Đại Đồng nói như vậy, thoạt nhìn giống đang giải thích, nhưng thật ra là đang bảo người đàn ông trung niên phải chứng minh thân phận của mình.Quả nhiên, người đàn ông trung niên thấy Ngụy Đại Đồng nói như vậy, vội nói: “Ngụy đại nhân chúng ta không phải gián điệp, là người Đại Khang đời đời ở đây.”Nói xong ông ta còn móc thẻ ngà của mình ra: “Ngụy đại nhân ngài nhìn xem, đây là thẻ ngà của ta, nếu ngài không tin, có thể cho người đi kiểm tra!”Trong thời đại này thẻ ngà tương đương với thẻ căn cước của Kim Phi ở đời trước, nếu đang đi trên đường mà bị quan phủ kiểm tra, nếu không mang thẻ ngà, quan phủ có quyền bắt người lại, sau khi chắc chắn xác minh được thân phận của người này mới được thả người.Vì để tránh phiền phức, nên lúc người dân ra cửa, luôn mang theo thẻ ngà của mình.Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
"Được rồi, được rồi, cất súng đi!"
Kim Phi kéo Thiết Chùy: “Vũ khí của tiêu cục Trấn Viễn, vĩnh viễn không được chĩa vào người dân. Chẳng lẽ ngươi quên rồi sao?”
Được lòng dân sẽ có cả thiên hạ, vì thế Kim Phi luôn nhấn mạnh quan hệ giữa quân và dân.
Khi tiêu cục Trấn Viễn mới được thành lập, Kim Phi đã nói rất nhiều lần, tiêu cục Trấn Viễn vĩnh viễn không được chĩa vũ khí vào người dân.
“Tiên sinh, nhưng bây giờ không thể chắc chắn bọn họ có phải người dân hay không...”
Thiết Chùy có hơi lo lăng. “Nếu không phải người dân, sao bọn họ dám ra đây?” Kim Phi vẫn kéo Thiết Chùy, bước ra.
Mặc dù y không am hiểu lòng người như Cửu công chúa và Ngụy Đại Đồng, nhưng mắt nhìn và khả năng phán đoán cơ bản vẫn phải có.
Nếu đối phương là gián điệp, thấy Kim Phi dẫn theo nhiều người như vậy, chắc chắn sẽ trốn càng xa càng tốt, tuyệt đối sẽ không ló đầu ra.
Vì Kim Phi có thể dễ dàng xác minh thân phận của bọn họ.
Nếu bọn họ vừa bước ra lập tức bị nhân viên hộ tống chế ngự, sau đó dẫn đi xác minh thân phận, vậy thì mọi chuyện đều kết thúc.
Gián điệp là công việc có thể rơi đầu bất cứ lúc nào, có thể thành công trăm lần, nhưng nếu thất bại một lần sẽ mất mạng.
Cho nên gián điệp phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối sẽ không bao giờ mạo hiểm như vậy.
Ngụy Đại Đồng thấy Kim Phi bước ra, chủ động đi đến trước mặt Kim Phi, ngăn giữa Kim Phi và người đàn ông trung niên, giải thích: “Vị huynh đệ này ngươi đừng hiểu nhầm, cách đây không lâu Kim tiên sinh mới bị gián điệp ám sát, nên các huynh đệ nhân viên hộ tống có hơi căng thẳng!”
Kim Phi nghe vậy, không khỏi nhìn Ngụy Đại Đồng thật lâu.
Ngụy Đại Đồng nói như vậy, thoạt nhìn giống đang giải thích, nhưng thật ra là đang bảo người đàn ông trung niên phải chứng minh thân phận của mình.
Quả nhiên, người đàn ông trung niên thấy Ngụy Đại Đồng nói như vậy, vội nói: “Ngụy đại nhân chúng ta không phải gián điệp, là người Đại Khang đời đời ở đây.”
Nói xong ông ta còn móc thẻ ngà của mình ra: “Ngụy đại nhân ngài nhìn xem, đây là thẻ ngà của ta, nếu ngài không tin, có thể cho người đi kiểm tra!”
Trong thời đại này thẻ ngà tương đương với thẻ căn cước của Kim Phi ở đời trước, nếu đang đi trên đường mà bị quan phủ kiểm tra, nếu không mang thẻ ngà, quan phủ có quyền bắt người lại, sau khi chắc chắn xác minh được thân phận của người này mới được thả người.
Vì để tránh phiền phức, nên lúc người dân ra cửa, luôn mang theo thẻ ngà của mình.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Được rồi, được rồi, cất súng đi!"Kim Phi kéo Thiết Chùy: “Vũ khí của tiêu cục Trấn Viễn, vĩnh viễn không được chĩa vào người dân. Chẳng lẽ ngươi quên rồi sao?”Được lòng dân sẽ có cả thiên hạ, vì thế Kim Phi luôn nhấn mạnh quan hệ giữa quân và dân.Khi tiêu cục Trấn Viễn mới được thành lập, Kim Phi đã nói rất nhiều lần, tiêu cục Trấn Viễn vĩnh viễn không được chĩa vũ khí vào người dân.“Tiên sinh, nhưng bây giờ không thể chắc chắn bọn họ có phải người dân hay không...”Thiết Chùy có hơi lo lăng. “Nếu không phải người dân, sao bọn họ dám ra đây?” Kim Phi vẫn kéo Thiết Chùy, bước ra.Mặc dù y không am hiểu lòng người như Cửu công chúa và Ngụy Đại Đồng, nhưng mắt nhìn và khả năng phán đoán cơ bản vẫn phải có.Nếu đối phương là gián điệp, thấy Kim Phi dẫn theo nhiều người như vậy, chắc chắn sẽ trốn càng xa càng tốt, tuyệt đối sẽ không ló đầu ra.Vì Kim Phi có thể dễ dàng xác minh thân phận của bọn họ.Nếu bọn họ vừa bước ra lập tức bị nhân viên hộ tống chế ngự, sau đó dẫn đi xác minh thân phận, vậy thì mọi chuyện đều kết thúc.Gián điệp là công việc có thể rơi đầu bất cứ lúc nào, có thể thành công trăm lần, nhưng nếu thất bại một lần sẽ mất mạng.Cho nên gián điệp phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối sẽ không bao giờ mạo hiểm như vậy.Ngụy Đại Đồng thấy Kim Phi bước ra, chủ động đi đến trước mặt Kim Phi, ngăn giữa Kim Phi và người đàn ông trung niên, giải thích: “Vị huynh đệ này ngươi đừng hiểu nhầm, cách đây không lâu Kim tiên sinh mới bị gián điệp ám sát, nên các huynh đệ nhân viên hộ tống có hơi căng thẳng!”Kim Phi nghe vậy, không khỏi nhìn Ngụy Đại Đồng thật lâu.Ngụy Đại Đồng nói như vậy, thoạt nhìn giống đang giải thích, nhưng thật ra là đang bảo người đàn ông trung niên phải chứng minh thân phận của mình.Quả nhiên, người đàn ông trung niên thấy Ngụy Đại Đồng nói như vậy, vội nói: “Ngụy đại nhân chúng ta không phải gián điệp, là người Đại Khang đời đời ở đây.”Nói xong ông ta còn móc thẻ ngà của mình ra: “Ngụy đại nhân ngài nhìn xem, đây là thẻ ngà của ta, nếu ngài không tin, có thể cho người đi kiểm tra!”Trong thời đại này thẻ ngà tương đương với thẻ căn cước của Kim Phi ở đời trước, nếu đang đi trên đường mà bị quan phủ kiểm tra, nếu không mang thẻ ngà, quan phủ có quyền bắt người lại, sau khi chắc chắn xác minh được thân phận của người này mới được thả người.Vì để tránh phiền phức, nên lúc người dân ra cửa, luôn mang theo thẻ ngà của mình.Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website