Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3606

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nhìn các quan viên mặc trường bào xuống ruộng, Kim Phi không khỏi lắc đầu cười khổ.Nhưng y cũng không ngăn cản.Bất kể Cửu công chúa đưa ra quyết định này chỉ là nhất thời, hay chỉ muốn làm dáng ra vẻ, thì để cho các quan viên tiếp xúc với hơi đất cũng tốt.Thật ra Kim Phi biết, làm như vậy chưa chắc sẽ có tác dụng, đại bộ phận quan viên sau khi quay về sẽ quên mất chuyện này, thậm chí còn âm thầm cảm thấy Kim Phi và Cửu công chúa theo hình thức chủ nghĩa.Trong lịch sử hình thức chủ nghĩa như vậy cũng không ít, rất nhiều Hoàng đế khai quốc đã ăn khổ, biết người dân khó khăn, sau khi xây dựng vương triều, dẫn bá quan văn võ xuống ruộng làm lụng, nhớ đắng nhớ ngọt.Nhưng vương triều nên diệt vong vẫn sẽ diệt vong.Tuy nhiên cái này cũng không có nghĩa là không có chút tác dụng nào cả, ít nhất khi lao động, Hoàng đế và nhân dân ít nhiều sẽ nghĩ đến người dân.Đời trước mỗi khi thấy quan viên tham những, Kim Phi đã nghĩ, những người này, những người này nhất định phải làm, phải để cho bọn họ xuống ruộng làm việc, để bọn họ biết khó khăn của người dân.Đáng tiếc đời trước y chỉ là chàng trai thích ở nhà, chỉ có thể suy nghĩ, bây giờ cũng coi như Cửu công chúa trong lúc vô tình đã hoàn thành trò đùa nho nhỏ của y.Mặc dù phần lớn các quan viên đều là người cao tuổi, nhưng suy cho cùng Cửu công chúa và Kim Phi đều đang ở đây, nên không ai dám giở trò gian lận, ai ai cũng ra sức thu hoạch.Người đông sức mạnh, tổng cộng chỉ còn lại mấy mẫu đất, đột nhiên thêm mấy chục người, chưa đầy một giờ, toàn bộ lúa đã được đưa đến sân đập lúa gần đó.Thiết Chùy dẫn các cận vệ đeo trục lăn cho trâu, rồi bắt đầu xay thóc.Cuối cùng các đại thần cũng hoàn thành nhiệm vụ, quan võ còn tốt, phần lớn là xuất thân từ nông thôn, làm việc như vậy cũng là bình thường, thậm chí một ít quan võ còn cảm thấy chưa thỏa mãn.Nhưng quan văn thì không ổn, học giả thời này, đều là gia đình có điều kiện, từ nhỏ đã phải làm việc, cộng thêm lớn tuổi, lúc này, người thì xoa eo, người thì xoa chân.Kim Phi nhận lấy lưỡi liềm trong tay Cửu công chúa, rồi đưa túi nước của y đến.Y còn tưởng Cửu công chúa chẳng qua chỉ đang làm dáng, nhưng sau khi xuống ruộng, Kim Phi mới phát hiện, Cửu công chúa không nói đùa, không hề lười biếng, quần áo cũng ướt đẫm mồ hôi.Cửu công chúa nhận lấy túi nước sau đó uống vài hớp, rồi mới để cho Châu Nhi lau mồ hôi cho cô ấy, rồi sửa sang lại quần áo, sau đó đứng lên trên sườn ruộng.Các quan viên văn võ thấy vậy, lập tức tập trung ở dưới đồng ruộng.“Trâm biết, chắc chắn trong lòng các ngươi cảm thấy trẫm vô cớ gây sự, cố ý dẫn các ngươi ra ruộng để làm dáng!”Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhìn các quan viên mặc trường bào xuống ruộng, Kim Phi không khỏi lắc đầu cười khổ.

Nhưng y cũng không ngăn cản.

Bất kể Cửu công chúa đưa ra quyết định này chỉ là nhất thời, hay chỉ muốn làm dáng ra vẻ, thì để cho các quan viên tiếp xúc với hơi đất cũng tốt.

Thật ra Kim Phi biết, làm như vậy chưa chắc sẽ có tác dụng, đại bộ phận quan viên sau khi quay về sẽ quên mất chuyện này, thậm chí còn âm thầm cảm thấy Kim Phi và Cửu công chúa theo hình thức chủ nghĩa.

Trong lịch sử hình thức chủ nghĩa như vậy cũng không ít, rất nhiều Hoàng đế khai quốc đã ăn khổ, biết người dân khó khăn, sau khi xây dựng vương triều, dẫn bá quan văn võ xuống ruộng làm lụng, nhớ đắng nhớ ngọt.

Nhưng vương triều nên diệt vong vẫn sẽ diệt vong.

Tuy nhiên cái này cũng không có nghĩa là không có chút tác dụng nào cả, ít nhất khi lao động, Hoàng đế và nhân dân ít nhiều sẽ nghĩ đến người dân.

Đời trước mỗi khi thấy quan viên tham những, Kim Phi đã nghĩ, những người này, những người này nhất định phải làm, phải để cho bọn họ xuống ruộng làm việc, để bọn họ biết khó khăn của người dân.

Đáng tiếc đời trước y chỉ là chàng trai thích ở nhà, chỉ có thể suy nghĩ, bây giờ cũng coi như Cửu công chúa trong lúc vô tình đã hoàn thành trò đùa nho nhỏ của y.

Mặc dù phần lớn các quan viên đều là người cao tuổi, nhưng suy cho cùng Cửu công chúa và Kim Phi đều đang ở đây, nên không ai dám giở trò gian lận, ai ai cũng ra sức thu hoạch.

Người đông sức mạnh, tổng cộng chỉ còn lại mấy mẫu đất, đột nhiên thêm mấy chục người, chưa đầy một giờ, toàn bộ lúa đã được đưa đến sân đập lúa gần đó.

Thiết Chùy dẫn các cận vệ đeo trục lăn cho trâu, rồi bắt đầu xay thóc.

Cuối cùng các đại thần cũng hoàn thành nhiệm vụ, quan võ còn tốt, phần lớn là xuất thân từ nông thôn, làm việc như vậy cũng là bình thường, thậm chí một ít quan võ còn cảm thấy chưa thỏa mãn.

Nhưng quan văn thì không ổn, học giả thời này, đều là gia đình có điều kiện, từ nhỏ đã phải làm việc, cộng thêm lớn tuổi, lúc này, người thì xoa eo, người thì xoa chân.

Kim Phi nhận lấy lưỡi liềm trong tay Cửu công chúa, rồi đưa túi nước của y đến.

Y còn tưởng Cửu công chúa chẳng qua chỉ đang làm dáng, nhưng sau khi xuống ruộng, Kim Phi mới phát hiện, Cửu công chúa không nói đùa, không hề lười biếng, quần áo cũng ướt đẫm mồ hôi.

Cửu công chúa nhận lấy túi nước sau đó uống vài hớp, rồi mới để cho Châu Nhi lau mồ hôi cho cô ấy, rồi sửa sang lại quần áo, sau đó đứng lên trên sườn ruộng.

Các quan viên văn võ thấy vậy, lập tức tập trung ở dưới đồng ruộng.

“Trâm biết, chắc chắn trong lòng các ngươi cảm thấy trẫm vô cớ gây sự, cố ý dẫn các ngươi ra ruộng để làm dáng!”

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nhìn các quan viên mặc trường bào xuống ruộng, Kim Phi không khỏi lắc đầu cười khổ.Nhưng y cũng không ngăn cản.Bất kể Cửu công chúa đưa ra quyết định này chỉ là nhất thời, hay chỉ muốn làm dáng ra vẻ, thì để cho các quan viên tiếp xúc với hơi đất cũng tốt.Thật ra Kim Phi biết, làm như vậy chưa chắc sẽ có tác dụng, đại bộ phận quan viên sau khi quay về sẽ quên mất chuyện này, thậm chí còn âm thầm cảm thấy Kim Phi và Cửu công chúa theo hình thức chủ nghĩa.Trong lịch sử hình thức chủ nghĩa như vậy cũng không ít, rất nhiều Hoàng đế khai quốc đã ăn khổ, biết người dân khó khăn, sau khi xây dựng vương triều, dẫn bá quan văn võ xuống ruộng làm lụng, nhớ đắng nhớ ngọt.Nhưng vương triều nên diệt vong vẫn sẽ diệt vong.Tuy nhiên cái này cũng không có nghĩa là không có chút tác dụng nào cả, ít nhất khi lao động, Hoàng đế và nhân dân ít nhiều sẽ nghĩ đến người dân.Đời trước mỗi khi thấy quan viên tham những, Kim Phi đã nghĩ, những người này, những người này nhất định phải làm, phải để cho bọn họ xuống ruộng làm việc, để bọn họ biết khó khăn của người dân.Đáng tiếc đời trước y chỉ là chàng trai thích ở nhà, chỉ có thể suy nghĩ, bây giờ cũng coi như Cửu công chúa trong lúc vô tình đã hoàn thành trò đùa nho nhỏ của y.Mặc dù phần lớn các quan viên đều là người cao tuổi, nhưng suy cho cùng Cửu công chúa và Kim Phi đều đang ở đây, nên không ai dám giở trò gian lận, ai ai cũng ra sức thu hoạch.Người đông sức mạnh, tổng cộng chỉ còn lại mấy mẫu đất, đột nhiên thêm mấy chục người, chưa đầy một giờ, toàn bộ lúa đã được đưa đến sân đập lúa gần đó.Thiết Chùy dẫn các cận vệ đeo trục lăn cho trâu, rồi bắt đầu xay thóc.Cuối cùng các đại thần cũng hoàn thành nhiệm vụ, quan võ còn tốt, phần lớn là xuất thân từ nông thôn, làm việc như vậy cũng là bình thường, thậm chí một ít quan võ còn cảm thấy chưa thỏa mãn.Nhưng quan văn thì không ổn, học giả thời này, đều là gia đình có điều kiện, từ nhỏ đã phải làm việc, cộng thêm lớn tuổi, lúc này, người thì xoa eo, người thì xoa chân.Kim Phi nhận lấy lưỡi liềm trong tay Cửu công chúa, rồi đưa túi nước của y đến.Y còn tưởng Cửu công chúa chẳng qua chỉ đang làm dáng, nhưng sau khi xuống ruộng, Kim Phi mới phát hiện, Cửu công chúa không nói đùa, không hề lười biếng, quần áo cũng ướt đẫm mồ hôi.Cửu công chúa nhận lấy túi nước sau đó uống vài hớp, rồi mới để cho Châu Nhi lau mồ hôi cho cô ấy, rồi sửa sang lại quần áo, sau đó đứng lên trên sườn ruộng.Các quan viên văn võ thấy vậy, lập tức tập trung ở dưới đồng ruộng.“Trâm biết, chắc chắn trong lòng các ngươi cảm thấy trẫm vô cớ gây sự, cố ý dẫn các ngươi ra ruộng để làm dáng!”Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3606