Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 3636
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Sau khi đi từ ngự thư phòng ra, Trần Văn Viễn đạp xe đạp lao điên cuồng đến xưởng in ấn tìm xưởng trưởng của xưởng in ấn.Xưởng trưởng nhìn thấy chữ ký của Kim Phi và Cửu công chúa trên bảng khảo sát rồi lại nghe Trần Văn Viễn nói Kim Phi rất coi trọng chuyện này thì không dám qua loa một chút nào, lập tức sắp xếp người đến sắp chữ, đồng thời để xưởng chuẩn bị in ấn.Cũng may nội dung trong bảng khảo sát không nhiều nên việc sắp chữ cũng nhanh chóng được hoàn thành rồi tranh thủ thời gian đưa đến xưởng.Cuối cùng vội vội vàng vàng mới in được báo trước khi được phân phát ra ngoài.Trong khoảng thời gian này, Trần Văn Viễn cũng không nhàn rỗi.Mặc dù đã mặc áo mưa nhưng sau khi đạp xe dưới mưa lâu như vậy thì gần như quần áo của anh ta đã ướt sũng, nhưng anh ta không thèm quay về thayquần áo mà lại đạp xe đến văn phòng trụ sở chính của người đưa thư.Tìm được người phụ trách đưa thư rồi truyền đạt mệnh lệnh của Kim Phi cho anh ta.Ngay đêm hôm đó, nhật báo Kim Xuyên được người đưa thư đưa đến bến tàu Kim Xuyên cùng với bảng khảo sát, sau đó được gửi đến nhiều nơi khác nhau ởXuyên Thục bằng thuyền lầu và ca-nô.Người đưa thư ở nhiều nơi khác nhau nhận được nhật báo Kim Xuyên, đồng thời cũng nhận được bảng khảo sát.Đêm đó, Kim Phi không về mà cùng Cửu công chúa đối phó ở ngự thư phòng cả một đêm.Một người thích ngủ nướng như Kim Phi mà ngày hôm sau đã dậy từ lúc trời còn chưa sáng.Lắng tai nghe một chút thì thấy ngoài trời vẫn đang mưa rả rích.Sau khi được Cửu công chúa giúp đỡ thay quần áo, Kim Phi đi ra khỏi phòng nghỉ ngơi rồi hỏi cấm quân gác đêm: “Tối qua mưa cả đêm à?”“Bẩm tiên sinh, giờ sửu có ngừng một lúc nhưng rồi lại mưa từ giờ dần đến bây giờ.” Cấm quân trả lời.Kim Phi gật đầu, rồi nhìn thoáng qua chậu nước ở trong viện, nỗi lo lắng giữa hai bên lông mày lại càng sâu thêm.Tối qua trước khi đi ngủ y đã cho người mang cái chậu này đến, khi đó cái chậu trống không mà giờ đây lượng nước mưa trong chậu cũng được hai đốt rồi.Ăn xong bữa sáng mà mưa vẫn không tạnh nhưng Kim Phi vẫn bất chấp trời mưa đi một chuyến đến ruộng thí nghiệm.Cũng may chiều hôm qua hoa màu mới bị đổ xuống nên hiện giờ vẫn chưa có dấu hiệu nảy mầm, Kim Phi dạo qua một vòng rồi quay về.Bình thường mỗi khi trời mưa Kim Phi đều sẽ vào phòng thí nghiệm nhưng hôm nay y không thể nào bình tĩnh được nên dẫn người đến xưởng dệt.Từ sau khi Cửu công chúa ban hôn, Đường Đông Đông rất ít khi về ăn cơm, Kim Phi cũng chỉ đến xưởng dệt được vài lần.Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Sau khi đi từ ngự thư phòng ra, Trần Văn Viễn đạp xe đạp lao điên cuồng đến xưởng in ấn tìm xưởng trưởng của xưởng in ấn.
Xưởng trưởng nhìn thấy chữ ký của Kim Phi và Cửu công chúa trên bảng khảo sát rồi lại nghe Trần Văn Viễn nói Kim Phi rất coi trọng chuyện này thì không dám qua loa một chút nào, lập tức sắp xếp người đến sắp chữ, đồng thời để xưởng chuẩn bị in ấn.
Cũng may nội dung trong bảng khảo sát không nhiều nên việc sắp chữ cũng nhanh chóng được hoàn thành rồi tranh thủ thời gian đưa đến xưởng.
Cuối cùng vội vội vàng vàng mới in được báo trước khi được phân phát ra ngoài.
Trong khoảng thời gian này, Trần Văn Viễn cũng không nhàn rỗi.
Mặc dù đã mặc áo mưa nhưng sau khi đạp xe dưới mưa lâu như vậy thì gần như quần áo của anh ta đã ướt sũng, nhưng anh ta không thèm quay về thay
quần áo mà lại đạp xe đến văn phòng trụ sở chính của người đưa thư.
Tìm được người phụ trách đưa thư rồi truyền đạt mệnh lệnh của Kim Phi cho anh ta.
Ngay đêm hôm đó, nhật báo Kim Xuyên được người đưa thư đưa đến bến tàu Kim Xuyên cùng với bảng khảo sát, sau đó được gửi đến nhiều nơi khác nhau ở
Xuyên Thục bằng thuyền lầu và ca-nô.
Người đưa thư ở nhiều nơi khác nhau nhận được nhật báo Kim Xuyên, đồng thời cũng nhận được bảng khảo sát.
Đêm đó, Kim Phi không về mà cùng Cửu công chúa đối phó ở ngự thư phòng cả một đêm.
Một người thích ngủ nướng như Kim Phi mà ngày hôm sau đã dậy từ lúc trời còn chưa sáng.
Lắng tai nghe một chút thì thấy ngoài trời vẫn đang mưa rả rích.
Sau khi được Cửu công chúa giúp đỡ thay quần áo, Kim Phi đi ra khỏi phòng nghỉ ngơi rồi hỏi cấm quân gác đêm: “Tối qua mưa cả đêm à?”
“Bẩm tiên sinh, giờ sửu có ngừng một lúc nhưng rồi lại mưa từ giờ dần đến bây giờ.” Cấm quân trả lời.
Kim Phi gật đầu, rồi nhìn thoáng qua chậu nước ở trong viện, nỗi lo lắng giữa hai bên lông mày lại càng sâu thêm.
Tối qua trước khi đi ngủ y đã cho người mang cái chậu này đến, khi đó cái chậu trống không mà giờ đây lượng nước mưa trong chậu cũng được hai đốt rồi.
Ăn xong bữa sáng mà mưa vẫn không tạnh nhưng Kim Phi vẫn bất chấp trời mưa đi một chuyến đến ruộng thí nghiệm.
Cũng may chiều hôm qua hoa màu mới bị đổ xuống nên hiện giờ vẫn chưa có dấu hiệu nảy mầm, Kim Phi dạo qua một vòng rồi quay về.
Bình thường mỗi khi trời mưa Kim Phi đều sẽ vào phòng thí nghiệm nhưng hôm nay y không thể nào bình tĩnh được nên dẫn người đến xưởng dệt.
Từ sau khi Cửu công chúa ban hôn, Đường Đông Đông rất ít khi về ăn cơm, Kim Phi cũng chỉ đến xưởng dệt được vài lần.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Sau khi đi từ ngự thư phòng ra, Trần Văn Viễn đạp xe đạp lao điên cuồng đến xưởng in ấn tìm xưởng trưởng của xưởng in ấn.Xưởng trưởng nhìn thấy chữ ký của Kim Phi và Cửu công chúa trên bảng khảo sát rồi lại nghe Trần Văn Viễn nói Kim Phi rất coi trọng chuyện này thì không dám qua loa một chút nào, lập tức sắp xếp người đến sắp chữ, đồng thời để xưởng chuẩn bị in ấn.Cũng may nội dung trong bảng khảo sát không nhiều nên việc sắp chữ cũng nhanh chóng được hoàn thành rồi tranh thủ thời gian đưa đến xưởng.Cuối cùng vội vội vàng vàng mới in được báo trước khi được phân phát ra ngoài.Trong khoảng thời gian này, Trần Văn Viễn cũng không nhàn rỗi.Mặc dù đã mặc áo mưa nhưng sau khi đạp xe dưới mưa lâu như vậy thì gần như quần áo của anh ta đã ướt sũng, nhưng anh ta không thèm quay về thayquần áo mà lại đạp xe đến văn phòng trụ sở chính của người đưa thư.Tìm được người phụ trách đưa thư rồi truyền đạt mệnh lệnh của Kim Phi cho anh ta.Ngay đêm hôm đó, nhật báo Kim Xuyên được người đưa thư đưa đến bến tàu Kim Xuyên cùng với bảng khảo sát, sau đó được gửi đến nhiều nơi khác nhau ởXuyên Thục bằng thuyền lầu và ca-nô.Người đưa thư ở nhiều nơi khác nhau nhận được nhật báo Kim Xuyên, đồng thời cũng nhận được bảng khảo sát.Đêm đó, Kim Phi không về mà cùng Cửu công chúa đối phó ở ngự thư phòng cả một đêm.Một người thích ngủ nướng như Kim Phi mà ngày hôm sau đã dậy từ lúc trời còn chưa sáng.Lắng tai nghe một chút thì thấy ngoài trời vẫn đang mưa rả rích.Sau khi được Cửu công chúa giúp đỡ thay quần áo, Kim Phi đi ra khỏi phòng nghỉ ngơi rồi hỏi cấm quân gác đêm: “Tối qua mưa cả đêm à?”“Bẩm tiên sinh, giờ sửu có ngừng một lúc nhưng rồi lại mưa từ giờ dần đến bây giờ.” Cấm quân trả lời.Kim Phi gật đầu, rồi nhìn thoáng qua chậu nước ở trong viện, nỗi lo lắng giữa hai bên lông mày lại càng sâu thêm.Tối qua trước khi đi ngủ y đã cho người mang cái chậu này đến, khi đó cái chậu trống không mà giờ đây lượng nước mưa trong chậu cũng được hai đốt rồi.Ăn xong bữa sáng mà mưa vẫn không tạnh nhưng Kim Phi vẫn bất chấp trời mưa đi một chuyến đến ruộng thí nghiệm.Cũng may chiều hôm qua hoa màu mới bị đổ xuống nên hiện giờ vẫn chưa có dấu hiệu nảy mầm, Kim Phi dạo qua một vòng rồi quay về.Bình thường mỗi khi trời mưa Kim Phi đều sẽ vào phòng thí nghiệm nhưng hôm nay y không thể nào bình tĩnh được nên dẫn người đến xưởng dệt.Từ sau khi Cửu công chúa ban hôn, Đường Đông Đông rất ít khi về ăn cơm, Kim Phi cũng chỉ đến xưởng dệt được vài lần.Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website