Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3658

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Kim Phi nhìn thoáng qua những quả bông rơi rụng đầy trên mặt đất, y nói: “Chỗ này nhiều lắm, đựng một nửa mang về trước đi.”Bật bông chính là chỉ việc làm cho sợi bông tách rời và bông xù lên, cho nên bình thường sau khi bật bông xong thì thể tích bông sẽ lớn hơn ban đầu gấp mấy lần, lúc đó bàn càng không để được hết.Thiết Chùy nghe lời, cô ấy lập tức gom quả bông nhồi đầy vào trong túi.Trong lúc này, Kim Phi lấy ra một tấm ván gỗ được đóng đầy đinh, đặt cố định trên bàn, rồi y lại gom bông trên bàn, ép dẹp rồi cuộn lại như một cái bánh.Sau khi cuộn xong, y cầm cuộn bông đó đặt lên bàn đỉnh, rồi kéo bông về phía mình.“Đương gia, chàng đang làm gì vậy?” Quan Hạ Nhi hỏi.“Này là cào bông, chính là tách bông rời ra thành những tảng nhỏ, như vậy thì bật bông mới dễ hơn.Kim Phi vừa giải thích, vừa nói cho mấy người A Kiều: “Bên kia còn có mấy cái bàn đinh, các ngươi làm thử xem.”Mấy người A Kiều cầm lấy bàn đỉnh luôn, rồi học cào bông theo Kim Phi. Nhiều người cùng làm, chẳng mấy chốc số vụn bông đã thành đống trên bàn.Thế là Kim Phi bảo mấy người đó dừng tay, rồi y lấy ra một cái dây vải rộng, buộc cây cung gỗ trên mặt đất lên hông mình.Sau đó y khom lưng, tay trái cầm cung gỗ, tay phải cầm chày gỗ gõ vào dây cung.Dây cung bị gõ rung động không ngừng, khi dây cung tiếp xúc bông thì sợi bông bị bật lên cao, bay khắp nơi, trở nên bông xù hẳn lên.Đời trước Kim Phi sống ở nông thôn, tới mùa thu, đông, y thường xuyên nhìn thấy người dân bật bông ở đầu làng, nhưng đây là lần đầu tiên y thực sự làm.Trước kia y nhìn các chú bật bông ở đầu làng tận mấy tiếng liền, còn tưởng là rất đơn giản, nhưng khi y tự mình làm thì mới thấy sự khó khăn của việc này.Bật bông là một việc rất tốn sức, khi vừa mới làm thì còn chưa thấy gì, nhưng sau khi bật được mười phút, Kim Phi cảm thấy cung gỗ và chày gỗ bắt đầu trở nênnặng nề vô cùng, hai tay y mỏi nhừ.Thế là Kim Phi dừng lại, y nhìn về phía đám người A Kiều: “Nhìn học được chưa?”“Học được rồi ạ!”Mọi người cùng gật đầu.“Vậy các ngươi lại đây làm thử xem!” Kim Phi cởi miếng vải và cung gỗ đang đeo bên hông xuống, đặt lên bàn.A Kiều là cô nương duy nhất trong số các công nhân ở đây, cô ấy xung phong thành người đầu tiên thử bật bông.Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Kim Phi nhìn thoáng qua những quả bông rơi rụng đầy trên mặt đất, y nói: “Chỗ này nhiều lắm, đựng một nửa mang về trước đi.”

Bật bông chính là chỉ việc làm cho sợi bông tách rời và bông xù lên, cho nên bình thường sau khi bật bông xong thì thể tích bông sẽ lớn hơn ban đầu gấp mấy lần, lúc đó bàn càng không để được hết.

Thiết Chùy nghe lời, cô ấy lập tức gom quả bông nhồi đầy vào trong túi.

Trong lúc này, Kim Phi lấy ra một tấm ván gỗ được đóng đầy đinh, đặt cố định trên bàn, rồi y lại gom bông trên bàn, ép dẹp rồi cuộn lại như một cái bánh.

Sau khi cuộn xong, y cầm cuộn bông đó đặt lên bàn đỉnh, rồi kéo bông về phía mình.

“Đương gia, chàng đang làm gì vậy?” Quan Hạ Nhi hỏi.

“Này là cào bông, chính là tách bông rời ra thành những tảng nhỏ, như vậy thì bật bông mới dễ hơn.

Kim Phi vừa giải thích, vừa nói cho mấy người A Kiều: “Bên kia còn có mấy cái bàn đinh, các ngươi làm thử xem.”

Mấy người A Kiều cầm lấy bàn đỉnh luôn, rồi học cào bông theo Kim Phi. Nhiều người cùng làm, chẳng mấy chốc số vụn bông đã thành đống trên bàn.

Thế là Kim Phi bảo mấy người đó dừng tay, rồi y lấy ra một cái dây vải rộng, buộc cây cung gỗ trên mặt đất lên hông mình.

Sau đó y khom lưng, tay trái cầm cung gỗ, tay phải cầm chày gỗ gõ vào dây cung.

Dây cung bị gõ rung động không ngừng, khi dây cung tiếp xúc bông thì sợi bông bị bật lên cao, bay khắp nơi, trở nên bông xù hẳn lên.

Đời trước Kim Phi sống ở nông thôn, tới mùa thu, đông, y thường xuyên nhìn thấy người dân bật bông ở đầu làng, nhưng đây là lần đầu tiên y thực sự làm.

Trước kia y nhìn các chú bật bông ở đầu làng tận mấy tiếng liền, còn tưởng là rất đơn giản, nhưng khi y tự mình làm thì mới thấy sự khó khăn của việc này.

Bật bông là một việc rất tốn sức, khi vừa mới làm thì còn chưa thấy gì, nhưng sau khi bật được mười phút, Kim Phi cảm thấy cung gỗ và chày gỗ bắt đầu trở nên

nặng nề vô cùng, hai tay y mỏi nhừ.

Thế là Kim Phi dừng lại, y nhìn về phía đám người A Kiều: “Nhìn học được chưa?”

“Học được rồi ạ!”

Mọi người cùng gật đầu.

“Vậy các ngươi lại đây làm thử xem!” Kim Phi cởi miếng vải và cung gỗ đang đeo bên hông xuống, đặt lên bàn.

A Kiều là cô nương duy nhất trong số các công nhân ở đây, cô ấy xung phong thành người đầu tiên thử bật bông.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Kim Phi nhìn thoáng qua những quả bông rơi rụng đầy trên mặt đất, y nói: “Chỗ này nhiều lắm, đựng một nửa mang về trước đi.”Bật bông chính là chỉ việc làm cho sợi bông tách rời và bông xù lên, cho nên bình thường sau khi bật bông xong thì thể tích bông sẽ lớn hơn ban đầu gấp mấy lần, lúc đó bàn càng không để được hết.Thiết Chùy nghe lời, cô ấy lập tức gom quả bông nhồi đầy vào trong túi.Trong lúc này, Kim Phi lấy ra một tấm ván gỗ được đóng đầy đinh, đặt cố định trên bàn, rồi y lại gom bông trên bàn, ép dẹp rồi cuộn lại như một cái bánh.Sau khi cuộn xong, y cầm cuộn bông đó đặt lên bàn đỉnh, rồi kéo bông về phía mình.“Đương gia, chàng đang làm gì vậy?” Quan Hạ Nhi hỏi.“Này là cào bông, chính là tách bông rời ra thành những tảng nhỏ, như vậy thì bật bông mới dễ hơn.Kim Phi vừa giải thích, vừa nói cho mấy người A Kiều: “Bên kia còn có mấy cái bàn đinh, các ngươi làm thử xem.”Mấy người A Kiều cầm lấy bàn đỉnh luôn, rồi học cào bông theo Kim Phi. Nhiều người cùng làm, chẳng mấy chốc số vụn bông đã thành đống trên bàn.Thế là Kim Phi bảo mấy người đó dừng tay, rồi y lấy ra một cái dây vải rộng, buộc cây cung gỗ trên mặt đất lên hông mình.Sau đó y khom lưng, tay trái cầm cung gỗ, tay phải cầm chày gỗ gõ vào dây cung.Dây cung bị gõ rung động không ngừng, khi dây cung tiếp xúc bông thì sợi bông bị bật lên cao, bay khắp nơi, trở nên bông xù hẳn lên.Đời trước Kim Phi sống ở nông thôn, tới mùa thu, đông, y thường xuyên nhìn thấy người dân bật bông ở đầu làng, nhưng đây là lần đầu tiên y thực sự làm.Trước kia y nhìn các chú bật bông ở đầu làng tận mấy tiếng liền, còn tưởng là rất đơn giản, nhưng khi y tự mình làm thì mới thấy sự khó khăn của việc này.Bật bông là một việc rất tốn sức, khi vừa mới làm thì còn chưa thấy gì, nhưng sau khi bật được mười phút, Kim Phi cảm thấy cung gỗ và chày gỗ bắt đầu trở nênnặng nề vô cùng, hai tay y mỏi nhừ.Thế là Kim Phi dừng lại, y nhìn về phía đám người A Kiều: “Nhìn học được chưa?”“Học được rồi ạ!”Mọi người cùng gật đầu.“Vậy các ngươi lại đây làm thử xem!” Kim Phi cởi miếng vải và cung gỗ đang đeo bên hông xuống, đặt lên bàn.A Kiều là cô nương duy nhất trong số các công nhân ở đây, cô ấy xung phong thành người đầu tiên thử bật bông.Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3658