Tác giả:

Bốn phía xung quanh đều tối đen như mực, giơ bàn tay tới trước mặt cũng chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy có năm ngón tay. Vũ Anh thử động đậy, phát hiện ra cơ thể mình ấy thế mà nhẹ bẫng, cảm giác như một đám khói có thể tan ra hợp lại bất cứ lúc nào. Cậu còn nhớ bản thân trước khi rơi vào trạng thái này vẫn còn đang ngồi vắt chân lên bàn, ăn cơm ngon lành trong nhà mình. Rồi hình như cả toà nhà rung lắc, ghế bỗng dưng sụp xuống, không biết thế nào mà sau đó hôn mê bất tỉnh luôn. Lúc tỉnh lại thì đã như thế này. Xem ra nghĩ đi nghĩ lại thì, có vẻ như cậu đã chết rồi? Trong lúc Vũ Anh còn đang thương tâm đau xót cho số mệnh mới có 20 năm tuổi xuân chưa một mảnh tình vắt vai của mình thì trong đầu bỗng vang lên một tiếng “Đinh”. “Hệ thống trợ lực nhân vật bắt đầu khởi động. Xin hãy nhập tên nhân vật” Cậu đơ ra một lúc…. Thấy vẫn chưa nhận được câu trả lời, giọng nói trong đầu tiếp tục lặp lại thông báo. “Xin hãy nhập tên nhân vật” Này là nó đang hỏi tên mình? Vũ Anh nửa ngờ vực nửa tò mò tự…

Truyện chữ