Giọng nói đầy sự tức giận của một chàng trai cất lên. - Tôi hận các người! Đừng mong nhận được sự tha thứ nào từ tôi - Cậu nhìn người em trai riêng của mình và cha mẹ bằng ánh mắt giễu cợt pha lẫn sự khinh tởm trong đó. Thoạt nhìn mọi người sẽ nghĩ cách hành xử của cậu đã nói lên con người cậu là bất hiếu và hỗn xược, càng chắc chắn rằng cậu không có chút tình cảm nào dành cho gia đình của mình. Nhưng mọi việc đều có hai mặt của nó. Lí do cho hành động này của cậu là gì? Có lẽ chỉ có một. - Hừ! Các người đáng bị như vậy - bỏ lại câu nói cùng ba con người đang đứng chết chân kia, cậu rời đi dưới bao ánh mắt xăm coi cùng tò mò xung quanh. Rời khỏi nơi đó, cậu lang thang khắp các nẻo đường, nhìn những đứa bé đang nô đùa trong vòng tay cha mẹ, nhận được sự đùm bọc của anh chị mà cậu thầm thèm khát. Phải! Là ánh mắt thèm thuồng một cuộc sống gia đình bình thường trong đó có cha mẹ yêu thương, có em trai ngoan ngoãn lúc nào cũng bám lấy anh mình làm nũng. Nhưng cậu không được những điều ấy…

Truyện chữ