Trong đêm tối tĩnh lặng, tôi có thể cảm nhận rõ lồng ngực mình đang phập phồng một cách bất thường. Cuối cùng tôi cũng đứng trước cửa phòng mẹ Duy, cánh cửa gỗ được sơn màu nâu nhạt cứ im lìm đứng đó, chưa bao giờ trông nó lại đáng sợ đến vậy. Tôi rón rén tiến lại gần, ghé sát tai vào vách tường. Bên trong hoàn toàn tĩnh lặng, không có bất kỳ tiếng động lạ thường nào phát ra. Tôi đứng đó khoảng hai phút liền không còn đủ kiên nhẫn nữa, định quay xuống. Nhưng chưa kịp nhấc chân lên, bên trong phòng đột nhiên vọng ra một tiếng gào rú ghê rợn, ngay sau đấy là âm thanh một vật rắn liên tục đập xuống nệm. Có thứ gì đó nặng nề bị quăng xuống sàn nhà, lăn lông lốc trên nền đất rồi va vào cửa phòng, khiến nó kêu lên một tiếng khô khốc. Tôi sợ hãi lùi về sau mấy bước, bất chợt đạp trúng một thanh gỗ ọp ẹp dưới sàn nhà. Cùng với tiếng động ấy, âm thanh trong phòng bỗng trở nên im lặng. Lúc đó, tôi chẳng thiết nghĩ ngợi gì thêm, một mạch chạy nhanh xuống cầu thang. Chỉ một vài giây sau đó, cánh…
Tác giả: