Tác giả: Mi đại như núi xa Hai người ở trên giường mây mưa, điên loan đảo phượng một hồi kết thúc, Lam Vong Cơ tinh tế lau chùi cơ thể Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện vô lực nằm trên giường chuẩn bị đi vào giấc ngủ, thời gian Lam Vong Cơ trở mình, thường hay dùng hai tay ôm thật chặc lấy Ngụy Vô Tiện, hai người da thịt thân cận, dường như muốn hòa tan cơ thể của Ngụy Vô Tiện vào mình. Vấn linh mười ba năm chờ đợi, chờ một ngày... không... Chờ người về, hiện tại hắn cũng đã quay trở về, cũng không thể lại để cho hắn đi. Ngụy Vô Tiện cũng vui vẻ để Lam Vong Cơ ôm mình như thế, cho dù vùi vào trong lòng ngủ cũng thật không thoải mái, nhưng nếu ngủ ở trong lòng Lam Vong Cơ thì lại cảm thấy bình yên đến lạ Hôm nay ban đêm, Ngụy Vô Tiện mở hai mắt ra. Đầu óc của hắn trong ý thức cho rằng hiện tại đã là thời gian rời giường, bởi vì bình thường Ngụy Vô Tiện thường tỉnh giấc muộn hơn Lam Vong Cơ, hơn nữa khi hắn thức dậy cũng là mơ mơ màng màng, sở dĩ lúc này hắn tự nhiên ngồi dậy mà mở hai mắt ra…

Chương 4: [Đồng nhân][Tiết-Hiểu]Ma Đạo Tổ Sư-Ràng buộc

[Đồng Nhân] [Ma Đạo Tổ Sư] Những Chuyện Chưa KểTác giả: Bạn đến chơi nhàTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnTác giả: Mi đại như núi xa Hai người ở trên giường mây mưa, điên loan đảo phượng một hồi kết thúc, Lam Vong Cơ tinh tế lau chùi cơ thể Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện vô lực nằm trên giường chuẩn bị đi vào giấc ngủ, thời gian Lam Vong Cơ trở mình, thường hay dùng hai tay ôm thật chặc lấy Ngụy Vô Tiện, hai người da thịt thân cận, dường như muốn hòa tan cơ thể của Ngụy Vô Tiện vào mình. Vấn linh mười ba năm chờ đợi, chờ một ngày... không... Chờ người về, hiện tại hắn cũng đã quay trở về, cũng không thể lại để cho hắn đi. Ngụy Vô Tiện cũng vui vẻ để Lam Vong Cơ ôm mình như thế, cho dù vùi vào trong lòng ngủ cũng thật không thoải mái, nhưng nếu ngủ ở trong lòng Lam Vong Cơ thì lại cảm thấy bình yên đến lạ Hôm nay ban đêm, Ngụy Vô Tiện mở hai mắt ra. Đầu óc của hắn trong ý thức cho rằng hiện tại đã là thời gian rời giường, bởi vì bình thường Ngụy Vô Tiện thường tỉnh giấc muộn hơn Lam Vong Cơ, hơn nữa khi hắn thức dậy cũng là mơ mơ màng màng, sở dĩ lúc này hắn tự nhiên ngồi dậy mà mở hai mắt ra… Đoản vănTác giả: Vô Vô ƯuTa luôn có một giấc mơ lạ...Trong giấc mơ có một nam tử phong thái như tiên, vẻ mặt ôn hòa, giọng nói trầm ấm, bạch y phần phật tung bay trong gió cùng với một chất giọng trầm ấm nhu hòa.Nhưng lại không có đôi mắt...Hắn đối với ta rất ôn nhu, cứu sống ta, cho ta kẹo và cũng chưa bao giờ nặng lời với taNhưng đó chỉ là một giấc mơ, ai biết rằng nó liệu có thật.Giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, không bao giờ dừng cũng như không bao giờ kết thúc, cho đến một ngày ta tỉnh dậy, trên tay là một dải băng dài màu trắng đẩm máu. Dải băng này quấn chặt lấy ngón út trái của ta, như ràng buộc.Nhưng ràng buộc vì cái gì?Không ai thấy dải băng này ngoài ta, nhưng ta lại không thể chạm vào được, dải băng màu trắng tinh khiết cùng với vệt máu dài chói mắt. Nó khiến ta như lạc vào cái thế giới tr*n tr** từ một nơi xa thẳm, nơi đã từng có một nam tử nhu hòa mỉm cười đưa cho ta một viên kẹo ngọt.Ngày này qua ngày khác, dải băng trắng này vẫn ràng buộc chặt chẽ với ta, chỉ có thể thấy nhưng không thể chạm vào, cũng không biết được phía bên kia sợi dây là ai?.....Là một kẻ lang thang mệt mỏi trước gió bụi cuộc đời hay là một kẻ luôn cố gắng sống chỉ vì niềm day dứt không nguôi...Kiếp trước vì hận mà không biết rằng trái tim vốn dĩ đã không còn nằm ở vị trí cũ, vì yêu mà cố gắng níu kéo một ảo vọng mơ hồ, bây giờ khi tỉnh lại mộng tưởng đã khép, tình yêu không bền, điên cuồng rồi tỉnh, say đắm vẫn bơ vơ. Ha thật nật cười.....Dải băng trắng tinh khiết nhiễm huyết lệ này vì ai mà khóc, vì ai mà si. Điên cuồng một đời để rồi ôm nổi nhớ gữi về miền xa thẳm. Vậy mà cuối cùng vẫn vì hai chữ ràng buộc mà quay trở lại...Một lần nữa.....Nếu như bên kia dải băng trắng này là ngươi, vậy thì ngươi có hận ta không-Hiểu Tinh Trần??Nhưng chỉ cần biết là ngươi, ta nguyện một đời này cùng ngươi ràng buộc trong hận, trong si, trong dại....Một lần đắm say lại ngỡ như mộng, phút chốc tất cả lại hóa tro tàn....

Đoản văn

Tác giả: Vô Vô Ưu

Ta luôn có một giấc mơ lạ...

Trong giấc mơ có một nam tử phong thái như tiên, vẻ mặt ôn hòa, giọng nói trầm ấm, bạch y phần phật tung bay trong gió cùng với một chất giọng trầm ấm nhu hòa.

Nhưng lại không có đôi mắt...

Hắn đối với ta rất ôn nhu, cứu sống ta, cho ta kẹo và cũng chưa bao giờ nặng lời với ta

Nhưng đó chỉ là một giấc mơ, ai biết rằng nó liệu có thật.

Giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, không bao giờ dừng cũng như không bao giờ kết thúc, cho đến một ngày ta tỉnh dậy, trên tay là một dải băng dài màu trắng đẩm máu. Dải băng này quấn chặt lấy ngón út trái của ta, như ràng buộc.

Nhưng ràng buộc vì cái gì?

Không ai thấy dải băng này ngoài ta, nhưng ta lại không thể chạm vào được, dải băng màu trắng tinh khiết cùng với vệt máu dài chói mắt. Nó khiến ta như lạc vào cái thế giới tr*n tr** từ một nơi xa thẳm, nơi đã từng có một nam tử nhu hòa mỉm cười đưa cho ta một viên kẹo ngọt.

Ngày này qua ngày khác, dải băng trắng này vẫn ràng buộc chặt chẽ với ta, chỉ có thể thấy nhưng không thể chạm vào, cũng không biết được phía bên kia sợi dây là ai?.....Là một kẻ lang thang mệt mỏi trước gió bụi cuộc đời hay là một kẻ luôn cố gắng sống chỉ vì niềm day dứt không nguôi...

Kiếp trước vì hận mà không biết rằng trái tim vốn dĩ đã không còn nằm ở vị trí cũ, vì yêu mà cố gắng níu kéo một ảo vọng mơ hồ, bây giờ khi tỉnh lại mộng tưởng đã khép, tình yêu không bền, điên cuồng rồi tỉnh, say đắm vẫn bơ vơ. Ha thật nật cười.....

Dải băng trắng tinh khiết nhiễm huyết lệ này vì ai mà khóc, vì ai mà si. Điên cuồng một đời để rồi ôm nổi nhớ gữi về miền xa thẳm. Vậy mà cuối cùng vẫn vì hai chữ ràng buộc mà quay trở lại...

Một lần nữa.....

Nếu như bên kia dải băng trắng này là ngươi, vậy thì ngươi có hận ta không-Hiểu Tinh Trần??

Nhưng chỉ cần biết là ngươi, ta nguyện một đời này cùng ngươi ràng buộc trong hận, trong si, trong dại....

Một lần đắm say lại ngỡ như mộng, phút chốc tất cả lại hóa tro tàn....

[Đồng Nhân] [Ma Đạo Tổ Sư] Những Chuyện Chưa KểTác giả: Bạn đến chơi nhàTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnTác giả: Mi đại như núi xa Hai người ở trên giường mây mưa, điên loan đảo phượng một hồi kết thúc, Lam Vong Cơ tinh tế lau chùi cơ thể Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện vô lực nằm trên giường chuẩn bị đi vào giấc ngủ, thời gian Lam Vong Cơ trở mình, thường hay dùng hai tay ôm thật chặc lấy Ngụy Vô Tiện, hai người da thịt thân cận, dường như muốn hòa tan cơ thể của Ngụy Vô Tiện vào mình. Vấn linh mười ba năm chờ đợi, chờ một ngày... không... Chờ người về, hiện tại hắn cũng đã quay trở về, cũng không thể lại để cho hắn đi. Ngụy Vô Tiện cũng vui vẻ để Lam Vong Cơ ôm mình như thế, cho dù vùi vào trong lòng ngủ cũng thật không thoải mái, nhưng nếu ngủ ở trong lòng Lam Vong Cơ thì lại cảm thấy bình yên đến lạ Hôm nay ban đêm, Ngụy Vô Tiện mở hai mắt ra. Đầu óc của hắn trong ý thức cho rằng hiện tại đã là thời gian rời giường, bởi vì bình thường Ngụy Vô Tiện thường tỉnh giấc muộn hơn Lam Vong Cơ, hơn nữa khi hắn thức dậy cũng là mơ mơ màng màng, sở dĩ lúc này hắn tự nhiên ngồi dậy mà mở hai mắt ra… Đoản vănTác giả: Vô Vô ƯuTa luôn có một giấc mơ lạ...Trong giấc mơ có một nam tử phong thái như tiên, vẻ mặt ôn hòa, giọng nói trầm ấm, bạch y phần phật tung bay trong gió cùng với một chất giọng trầm ấm nhu hòa.Nhưng lại không có đôi mắt...Hắn đối với ta rất ôn nhu, cứu sống ta, cho ta kẹo và cũng chưa bao giờ nặng lời với taNhưng đó chỉ là một giấc mơ, ai biết rằng nó liệu có thật.Giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, không bao giờ dừng cũng như không bao giờ kết thúc, cho đến một ngày ta tỉnh dậy, trên tay là một dải băng dài màu trắng đẩm máu. Dải băng này quấn chặt lấy ngón út trái của ta, như ràng buộc.Nhưng ràng buộc vì cái gì?Không ai thấy dải băng này ngoài ta, nhưng ta lại không thể chạm vào được, dải băng màu trắng tinh khiết cùng với vệt máu dài chói mắt. Nó khiến ta như lạc vào cái thế giới tr*n tr** từ một nơi xa thẳm, nơi đã từng có một nam tử nhu hòa mỉm cười đưa cho ta một viên kẹo ngọt.Ngày này qua ngày khác, dải băng trắng này vẫn ràng buộc chặt chẽ với ta, chỉ có thể thấy nhưng không thể chạm vào, cũng không biết được phía bên kia sợi dây là ai?.....Là một kẻ lang thang mệt mỏi trước gió bụi cuộc đời hay là một kẻ luôn cố gắng sống chỉ vì niềm day dứt không nguôi...Kiếp trước vì hận mà không biết rằng trái tim vốn dĩ đã không còn nằm ở vị trí cũ, vì yêu mà cố gắng níu kéo một ảo vọng mơ hồ, bây giờ khi tỉnh lại mộng tưởng đã khép, tình yêu không bền, điên cuồng rồi tỉnh, say đắm vẫn bơ vơ. Ha thật nật cười.....Dải băng trắng tinh khiết nhiễm huyết lệ này vì ai mà khóc, vì ai mà si. Điên cuồng một đời để rồi ôm nổi nhớ gữi về miền xa thẳm. Vậy mà cuối cùng vẫn vì hai chữ ràng buộc mà quay trở lại...Một lần nữa.....Nếu như bên kia dải băng trắng này là ngươi, vậy thì ngươi có hận ta không-Hiểu Tinh Trần??Nhưng chỉ cần biết là ngươi, ta nguyện một đời này cùng ngươi ràng buộc trong hận, trong si, trong dại....Một lần đắm say lại ngỡ như mộng, phút chốc tất cả lại hóa tro tàn....

Chương 4: [Đồng nhân][Tiết-Hiểu]Ma Đạo Tổ Sư-Ràng buộc