“Cạch.. Cạch…” tiếng ngón tay va chạm với bàn phím tạo ra những âm thanh đều đặn vang lên giữa không trung. Một cậu thanh niên tuổi không tầm quá ba mươi trên người mặc một bộ đồ thể dục thoải mái, mắt đang chăm chú dán lên màn hình máy vi tính. Miệng cậu không ngừng lẩm bẩm: “Đúng rồi… chính là cái này...” ngón tay không tự chủ gõ lên bàn phím nhanh hơn một chút “Trên đỉnh Hắc Mộc Nhai Bạch Hàn Sâm trên người đã bị trọng thương, xung quanh hắn là hàng trăm đạo sĩ lúc nào cũng như hổ rình mồi, chọn thời điểm nhìn chằm chằm vào cái bí cảnh Bình Thiên ở trên người hắn. Bạch Hàn Sâm nhìn đám người tự nhận là quang minh chánh phái này trong lòng không khỏi cười lạnh. Một vị đạo sĩ khoác chiếc áo cà sa dành cho hòa thượng, tay đang nắm chuỗi phật châu nhu động qua lại, từ ái nói: “Bạch thí chủ ngươi hà tất gì lại cố chấp đến như vậy… Phật nói Hồi Đầu Thị Ngạn* nếu người thật lòng hành tâm hối cải rồi thì ắt hẳn chúng ta nhất định sẽ chừa cho ngươi một con đường sống..”, vị nhân sĩ nhỏ con…
Chương 15
Xuyên Qua Ta Làm Sư Đồ Với Boss Phản Diện Cùng Nam ChínhTác giả: HanabiraTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên Không“Cạch.. Cạch…” tiếng ngón tay va chạm với bàn phím tạo ra những âm thanh đều đặn vang lên giữa không trung. Một cậu thanh niên tuổi không tầm quá ba mươi trên người mặc một bộ đồ thể dục thoải mái, mắt đang chăm chú dán lên màn hình máy vi tính. Miệng cậu không ngừng lẩm bẩm: “Đúng rồi… chính là cái này...” ngón tay không tự chủ gõ lên bàn phím nhanh hơn một chút “Trên đỉnh Hắc Mộc Nhai Bạch Hàn Sâm trên người đã bị trọng thương, xung quanh hắn là hàng trăm đạo sĩ lúc nào cũng như hổ rình mồi, chọn thời điểm nhìn chằm chằm vào cái bí cảnh Bình Thiên ở trên người hắn. Bạch Hàn Sâm nhìn đám người tự nhận là quang minh chánh phái này trong lòng không khỏi cười lạnh. Một vị đạo sĩ khoác chiếc áo cà sa dành cho hòa thượng, tay đang nắm chuỗi phật châu nhu động qua lại, từ ái nói: “Bạch thí chủ ngươi hà tất gì lại cố chấp đến như vậy… Phật nói Hồi Đầu Thị Ngạn* nếu người thật lòng hành tâm hối cải rồi thì ắt hẳn chúng ta nhất định sẽ chừa cho ngươi một con đường sống..”, vị nhân sĩ nhỏ con… Thu dọn xong xuôi, Vân Cung nhìn đồ đệ của hắn cong cong khóe miệng: “Đi thôi”.Ba người ngự Hấp Huyết kiếm đi dạo khắp thành Cửu Châu, nào là mua kẹo hồ lô, đồ chơi… làm gì có bộ dáng như đi làm nhiệm vụ.“Sư phụ bọn ta không muốn chơi nữa” Nghiêm Tu vừa ngậm kẹo vừa nũng nịu với Vân Cung. Bên cạnh Bạch Hàn Sâm cũng gật đầu phụ họa.Nhìn hai đồ đệ chơi cũng đã, hắn mới nhìn xung quanh thành Cửu Châu đèn lồng cũng đã giăng xuống hết, mọi người cũng dần dần ra về.Thời gian vừa đủ…“Hôm nay, vi sư sẽ dậy các ngươi thu thập thông tin”“Nhưng bây giờ trời đã tối…” Nghiêm Tu nghi hoặc hỏi, nó không hiểu tại sao sư phụ lại muốn đi thu thập thông tin vào ban đêm cơ chứ.“Ờ… không sao, ban đêm sẽ thuận lợi hơn” Vân Cung mỉm cười nói. Kỳ thực trong lòng hắn là đang muốn thổ tào. Hắn chỉ đang tránh thời gian đám ma tu hành động thôi.Lần hành động của đám ma tu kỳ này, người biết rõ nhất chính là Vân Cung. Ai bảo hắn là tác giả cơ chứ. >.
Thu dọn xong xuôi, Vân Cung nhìn đồ đệ của hắn cong cong khóe miệng: “Đi thôi”.
Ba người ngự Hấp Huyết kiếm đi dạo khắp thành Cửu Châu, nào là mua kẹo hồ lô, đồ chơi… làm gì có bộ dáng như đi làm nhiệm vụ.
“Sư phụ bọn ta không muốn chơi nữa” Nghiêm Tu vừa ngậm kẹo vừa nũng nịu với Vân Cung. Bên cạnh Bạch Hàn Sâm cũng gật đầu phụ họa.
Nhìn
hai đồ đệ chơi cũng đã, hắn mới nhìn xung quanh thành Cửu Châu đèn lồng
cũng đã giăng xuống hết, mọi người cũng dần dần ra về.
Thời gian vừa đủ…
“Hôm nay, vi sư sẽ dậy các ngươi thu thập thông tin”
“Nhưng bây giờ trời đã tối…” Nghiêm Tu nghi hoặc hỏi, nó không hiểu tại sao sư phụ lại muốn đi thu thập thông tin vào ban đêm cơ chứ.
“Ờ… không sao, ban đêm sẽ thuận lợi hơn” Vân Cung mỉm cười nói. Kỳ thực
trong lòng hắn là đang muốn thổ tào. Hắn chỉ đang tránh thời gian đám ma tu hành động thôi.
Lần hành động của đám ma tu kỳ này, người biết rõ nhất chính là Vân Cung. Ai bảo hắn là tác giả cơ chứ. >.
Xuyên Qua Ta Làm Sư Đồ Với Boss Phản Diện Cùng Nam ChínhTác giả: HanabiraTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên Không“Cạch.. Cạch…” tiếng ngón tay va chạm với bàn phím tạo ra những âm thanh đều đặn vang lên giữa không trung. Một cậu thanh niên tuổi không tầm quá ba mươi trên người mặc một bộ đồ thể dục thoải mái, mắt đang chăm chú dán lên màn hình máy vi tính. Miệng cậu không ngừng lẩm bẩm: “Đúng rồi… chính là cái này...” ngón tay không tự chủ gõ lên bàn phím nhanh hơn một chút “Trên đỉnh Hắc Mộc Nhai Bạch Hàn Sâm trên người đã bị trọng thương, xung quanh hắn là hàng trăm đạo sĩ lúc nào cũng như hổ rình mồi, chọn thời điểm nhìn chằm chằm vào cái bí cảnh Bình Thiên ở trên người hắn. Bạch Hàn Sâm nhìn đám người tự nhận là quang minh chánh phái này trong lòng không khỏi cười lạnh. Một vị đạo sĩ khoác chiếc áo cà sa dành cho hòa thượng, tay đang nắm chuỗi phật châu nhu động qua lại, từ ái nói: “Bạch thí chủ ngươi hà tất gì lại cố chấp đến như vậy… Phật nói Hồi Đầu Thị Ngạn* nếu người thật lòng hành tâm hối cải rồi thì ắt hẳn chúng ta nhất định sẽ chừa cho ngươi một con đường sống..”, vị nhân sĩ nhỏ con… Thu dọn xong xuôi, Vân Cung nhìn đồ đệ của hắn cong cong khóe miệng: “Đi thôi”.Ba người ngự Hấp Huyết kiếm đi dạo khắp thành Cửu Châu, nào là mua kẹo hồ lô, đồ chơi… làm gì có bộ dáng như đi làm nhiệm vụ.“Sư phụ bọn ta không muốn chơi nữa” Nghiêm Tu vừa ngậm kẹo vừa nũng nịu với Vân Cung. Bên cạnh Bạch Hàn Sâm cũng gật đầu phụ họa.Nhìn hai đồ đệ chơi cũng đã, hắn mới nhìn xung quanh thành Cửu Châu đèn lồng cũng đã giăng xuống hết, mọi người cũng dần dần ra về.Thời gian vừa đủ…“Hôm nay, vi sư sẽ dậy các ngươi thu thập thông tin”“Nhưng bây giờ trời đã tối…” Nghiêm Tu nghi hoặc hỏi, nó không hiểu tại sao sư phụ lại muốn đi thu thập thông tin vào ban đêm cơ chứ.“Ờ… không sao, ban đêm sẽ thuận lợi hơn” Vân Cung mỉm cười nói. Kỳ thực trong lòng hắn là đang muốn thổ tào. Hắn chỉ đang tránh thời gian đám ma tu hành động thôi.Lần hành động của đám ma tu kỳ này, người biết rõ nhất chính là Vân Cung. Ai bảo hắn là tác giả cơ chứ. >.