16 năm sống trên đời, cậu học sinh lớp 10 Kim Jun Myeon chưa bao giờ cảm thấy kỳ lạ như hôm nay, mặc dù cậu cảm thấy may mắn hôm nay chắc chắn không phải điều xấu, ừm, nhưng chắc cũng chẳng tốt lành là mấy. Ông trời mọi hôm đều chổng mông vào mặt cậu, hôm nay lại tốt đến nỗi quay lại cười sáng láng vậy sao, hứ, cậu mới là cóc thèm cười với ông ta. Sở dĩ, điều kỳ lạ mà cậu cảm thấy đó, đầu tiên chính là ba mẹ cậu – ông bà Kim Mẹ cậu, bà Kim, 5 năm trở lại đây chả hiểu vì lý do gì mà đi công tác mất dạng 5 năm cùng ông papa Kim rảnh rỗi tại Mỹ, hại cậu chỉ có thể trong 5 năm vật vã sống chung 1 nhà với … anh bảo vệ, làm hại anh bảo vệ 33 tuổi mà cứ bị cậu nhóc bám theo không tán được gái ế dài cổ họng, thầm trách ông quản gia lén bỏ theo ông bà Kim sang Mỹ hưởng thụ. Vậy mà, sáng nay họ lại ở nhà. Cậu vừa bước xuống lầu liền nhận được nụ cười tươi rói của mẹ, liền trượt cầu thang 1 cái, đau hết cả chân, đến khổ. Mẹ cậu còn tươi cười đỡ cậu: Jun Myeon à, con không cần nhớ mẹ vậy đâu. Cái…

Chương 9: Anh quản lý

[Fanfic] [Exo] Tổ Ấm Nhỏ Của ExoTác giả: Lãnh Hàn Tử NguyệtTruyện Đam Mỹ16 năm sống trên đời, cậu học sinh lớp 10 Kim Jun Myeon chưa bao giờ cảm thấy kỳ lạ như hôm nay, mặc dù cậu cảm thấy may mắn hôm nay chắc chắn không phải điều xấu, ừm, nhưng chắc cũng chẳng tốt lành là mấy. Ông trời mọi hôm đều chổng mông vào mặt cậu, hôm nay lại tốt đến nỗi quay lại cười sáng láng vậy sao, hứ, cậu mới là cóc thèm cười với ông ta. Sở dĩ, điều kỳ lạ mà cậu cảm thấy đó, đầu tiên chính là ba mẹ cậu – ông bà Kim Mẹ cậu, bà Kim, 5 năm trở lại đây chả hiểu vì lý do gì mà đi công tác mất dạng 5 năm cùng ông papa Kim rảnh rỗi tại Mỹ, hại cậu chỉ có thể trong 5 năm vật vã sống chung 1 nhà với … anh bảo vệ, làm hại anh bảo vệ 33 tuổi mà cứ bị cậu nhóc bám theo không tán được gái ế dài cổ họng, thầm trách ông quản gia lén bỏ theo ông bà Kim sang Mỹ hưởng thụ. Vậy mà, sáng nay họ lại ở nhà. Cậu vừa bước xuống lầu liền nhận được nụ cười tươi rói của mẹ, liền trượt cầu thang 1 cái, đau hết cả chân, đến khổ. Mẹ cậu còn tươi cười đỡ cậu: Jun Myeon à, con không cần nhớ mẹ vậy đâu. Cái… - What? Ni Shuo cái gì? (cái gì? Anh nói cái gì?) Kris sau khi nghe điện thoại, ngạc nhiên đến nỗi phun ra 3 thứ tiếng Trung Hàn Anh (“cái gì” là tiếng Hàn nha, có điều không biết viết, hihi)KTX Exo – hội nghị sofa thường nhật (hôm nào cũng có)- anh quản lý 20 phút nữa sẽ đến. Kris từ phòng đi ra, vừa nói xong liền cái “vèo” hội nghị còn duy nhất một bóng: Thánh Kris.20 phút sau:- anh đến rồi đây. Anh quản lý kéo vali bước vào.Lay đang ngủ ngon lành trên đùi SuHo liền bật dậyChanBaek đang ôm nhau liền buông raXiuChen đang đút bánh bao cho nhau liền tự đút vào miệng mìnhKai đang định ôm D.O liền quay qua ôm TaoVà đương nhiên Kris chạy lại chỗ D.O cười cười mắt lườm Kai toé lửa.Và các bạn có thắc mắc không? Tại sao lại có 10 người thôi nhỉ?A, nhớ rồi, SeHun và LuHan còn đang … tắm.- SeHun với LuHan đâu? Anh quản lý thấy thiếu thiếu liền đếm qua 1 lượt, rồi quay qua SuHo thắc mắc.- quên rồi, họ vẫn ở trong phòng tắm. Kris hét lên, tuy nhiên, thứ tiếng anh hét lên là tiếng Trung à nha.- ay dô, Phàm Ca, anh quên họ sao? Tao ai oán.- 2 người họ không phải đang … đó chứ, Trời ơi, Phàm ca. Lay như bắn cả tim lên trời.- mấy người họ nói cái gì vậy? anh quản lý cảm thấy đầu ong ong.- tiếng Trung Quốc. mấy người còn lại đồng thanh, mẹ kiếp, họ còn không hiểu nữa là.Lúc đó, trong nhà tắm …- SeHun a, anh nghe thấy … ưm … SeHuuuu … ưm. LuHan nghe thấy cuộc đối thoại phía ngoài liền quay qua nói tuy nhiên lại bị chặn bởi nụ hôn của SeHun:- Im đi, hyung muốn cả tuần không xuống nổi giường không?- nhưng a, đau, đau … a đau a … chưa kịp nói thêm, LuHan liền bị SeHun tiến đến liền hét lên.- tiếng gì vậy. anh quản lý giật mình khi nghe tiếng hét chói tai của nai con.- để em đi xem. Kris vội vàng đứng lên, vừa đi vừa hét lớn: anh quản lý tìm 2 người kìa.ở phòng tắm, 2 con người vội buông nhau ra.Phòng khách:- ơ, LuHan, sao em đi cái tướng kỳ thế kia? Anh quản lý nói (aaaaaaaaaa, anh quản lý thơ ngây)- ay da, hyung lại xoạc chân đúng không? Chen nháy nháy mắt với LuHan.- à đúng, vừa rồi thử xoạc, rất đau a. LuHan vội hưởng ứng.- ồ, thảy nào anh nghe thấy tiếng la. Anh quản lý cười cười.Đến tối, 12 con người ngu ngốc mới nhận ra rằng, KTX … chỉ có … 6 phòng … vậy thì …- không được, hyung không chia phòng. LuHan hét lớn, nhưng Lộc gia à, hồi chiều nghe tiếng Trung riết rồi lẫn luôn đúng không? Nói tiếng Trung thì mấy người hiểu chứ.- Hyung nói tiếng người đi. Lay gật gù nói.- em cũng nói tiếng người đi. XiuMin vừa gặm bánh bao vừa quay qua Lay nói: em vừa nói tiếng Trung đó.- em nên ngủ tiếp thì hơn. SuHo dúi đầu Lay xuống đùi mình, Lay lại tiếp tục ngủ.- em không thể rời xa Baekkie… ChanYeol ôm lấy BaekHyun nói.- ax, ớn quá đi. Mọi người đồng thanh, đến cả Lay đang mơ màng cũng rùng mình một cái, Kai là cười lớn nhất.- Kai a, hay em chia phòng đi. BaekHyun nói.- em dám. D.O trừng mắt.- chết tiệt, buồn ngủ quá đi. Kris vươn vai.15 phút sau, anh quản lý từ phòng tắm đi ra liền nhìn thấy cảnh tượng hết sức không thể tưởng tượng được.Lay ngủ ngon lành trên đùi SuHoChanYeol vòng tay qua vai BaekHyun để cậu dựa vào vai ChanYeol ngủHunHan thì ôm nhau ngủ dưới sànXiuChen thì ngồi trong bếp ngủ gục, tay vẫn nắm chặt tay đối phương.Kai và D.O cũng ôm chặt lấy nhau.Giờ thì anh đã hiểu rằng, tại sao anh thấy cuộc đối thoại tiếng Trung kia quá là kỳ lạ đi, anh là quản lý do SM tuyển, sao lại không thạo tiếng Trung chứ.Anh cười nhẹ nhàng nhìn mấy đứa nhỏ, trong lòng thầm lo sợ sẽ có một ngày không thể giúp mấy đứa.Nhưng thôi, cứ giúp được ngày nào hay ngày ấy vậy.sáng hôm sau, anh quản lý kêu người thu dọn phòng kho, anh nói anh sẽ ở đó chứ không muốn 3 người mà ngủ ở một cái giường bé tí bé tẹo đâu.(aaaa, mình thấy anh quản lý tự nhiên đẹp trai toả sáng dễ sợ a, mà đừng ai thắc mắc về tính cách anh ấy, vì mọi chuyện, về sau sẽ rõ ràng hết thôi à.)

- What? Ni Shuo cái gì? (cái gì? Anh nói cái gì?) Kris sau khi nghe điện thoại, ngạc nhiên đến nỗi phun ra 3 thứ tiếng Trung Hàn Anh (“cái gì” là tiếng Hàn nha, có điều không biết viết, hihi)

KTX Exo – hội nghị sofa thường nhật (hôm nào cũng có)

- anh quản lý 20 phút nữa sẽ đến. Kris từ phòng đi ra, vừa nói xong liền cái “vèo” hội nghị còn duy nhất một bóng: Thánh Kris.

20 phút sau:

- anh đến rồi đây. Anh quản lý kéo vali bước vào.

Lay đang ngủ ngon lành trên đùi SuHo liền bật dậy

ChanBaek đang ôm nhau liền buông ra

XiuChen đang đút bánh bao cho nhau liền tự đút vào miệng mình

Kai đang định ôm D.O liền quay qua ôm Tao

Và đương nhiên Kris chạy lại chỗ D.O cười cười mắt lườm Kai toé lửa.

Và các bạn có thắc mắc không? Tại sao lại có 10 người thôi nhỉ?

A, nhớ rồi, SeHun và LuHan còn đang … tắm.

- SeHun với LuHan đâu? Anh quản lý thấy thiếu thiếu liền đếm qua 1 lượt, rồi quay qua SuHo thắc mắc.

- quên rồi, họ vẫn ở trong phòng tắm. Kris hét lên, tuy nhiên, thứ tiếng anh hét lên là tiếng Trung à nha.

- ay dô, Phàm Ca, anh quên họ sao? Tao ai oán.

- 2 người họ không phải đang … đó chứ, Trời ơi, Phàm ca. Lay như bắn cả tim lên trời.

- mấy người họ nói cái gì vậy? anh quản lý cảm thấy đầu ong ong.

- tiếng Trung Quốc. mấy người còn lại đồng thanh, mẹ kiếp, họ còn không hiểu nữa là.

Lúc đó, trong nhà tắm …

- SeHun a, anh nghe thấy … ưm … SeHuuuu … ưm. LuHan nghe thấy cuộc đối thoại phía ngoài liền quay qua nói tuy nhiên lại bị chặn bởi nụ hôn của SeHun:

- Im đi, hyung muốn cả tuần không xuống nổi giường không?

- nhưng a, đau, đau … a đau a … chưa kịp nói thêm, LuHan liền bị SeHun tiến đến liền hét lên.

- tiếng gì vậy. anh quản lý giật mình khi nghe tiếng hét chói tai của nai con.

- để em đi xem. Kris vội vàng đứng lên, vừa đi vừa hét lớn: anh quản lý tìm 2 người kìa.

ở phòng tắm, 2 con người vội buông nhau ra.

Phòng khách:

- ơ, LuHan, sao em đi cái tướng kỳ thế kia? Anh quản lý nói (aaaaaaaaaa, anh quản lý thơ ngây)

- ay da, hyung lại xoạc chân đúng không? Chen nháy nháy mắt với LuHan.

- à đúng, vừa rồi thử xoạc, rất đau a. LuHan vội hưởng ứng.

- ồ, thảy nào anh nghe thấy tiếng la. Anh quản lý cười cười.

Đến tối, 12 con người ngu ngốc mới nhận ra rằng, KTX … chỉ có … 6 phòng … vậy thì …

- không được, hyung không chia phòng. LuHan hét lớn, nhưng Lộc gia à, hồi chiều nghe tiếng Trung riết rồi lẫn luôn đúng không? Nói tiếng Trung thì mấy người hiểu chứ.

- Hyung nói tiếng người đi. Lay gật gù nói.

- em cũng nói tiếng người đi. XiuMin vừa gặm bánh bao vừa quay qua Lay nói: em vừa nói tiếng Trung đó.

- em nên ngủ tiếp thì hơn. SuHo dúi đầu Lay xuống đùi mình, Lay lại tiếp tục ngủ.

- em không thể rời xa Baekkie… ChanYeol ôm lấy BaekHyun nói.

- ax, ớn quá đi. Mọi người đồng thanh, đến cả Lay đang mơ màng cũng rùng mình một cái, Kai là cười lớn nhất.

- Kai a, hay em chia phòng đi. BaekHyun nói.

- em dám. D.O trừng mắt.

- chết tiệt, buồn ngủ quá đi. Kris vươn vai.

15 phút sau, anh quản lý từ phòng tắm đi ra liền nhìn thấy cảnh tượng hết sức không thể tưởng tượng được.

Lay ngủ ngon lành trên đùi SuHo

ChanYeol vòng tay qua vai BaekHyun để cậu dựa vào vai ChanYeol ngủ

HunHan thì ôm nhau ngủ dưới sàn

XiuChen thì ngồi trong bếp ngủ gục, tay vẫn nắm chặt tay đối phương.

Kai và D.O cũng ôm chặt lấy nhau.

Giờ thì anh đã hiểu rằng, tại sao anh thấy cuộc đối thoại tiếng Trung kia quá là kỳ lạ đi, anh là quản lý do SM tuyển, sao lại không thạo tiếng Trung chứ.

Anh cười nhẹ nhàng nhìn mấy đứa nhỏ, trong lòng thầm lo sợ sẽ có một ngày không thể giúp mấy đứa.

Nhưng thôi, cứ giúp được ngày nào hay ngày ấy vậy.

sáng hôm sau, anh quản lý kêu người thu dọn phòng kho, anh nói anh sẽ ở đó chứ không muốn 3 người mà ngủ ở một cái giường bé tí bé tẹo đâu.

(aaaa, mình thấy anh quản lý tự nhiên đẹp trai toả sáng dễ sợ a, mà đừng ai thắc mắc về tính cách anh ấy, vì mọi chuyện, về sau sẽ rõ ràng hết thôi à.)

[Fanfic] [Exo] Tổ Ấm Nhỏ Của ExoTác giả: Lãnh Hàn Tử NguyệtTruyện Đam Mỹ16 năm sống trên đời, cậu học sinh lớp 10 Kim Jun Myeon chưa bao giờ cảm thấy kỳ lạ như hôm nay, mặc dù cậu cảm thấy may mắn hôm nay chắc chắn không phải điều xấu, ừm, nhưng chắc cũng chẳng tốt lành là mấy. Ông trời mọi hôm đều chổng mông vào mặt cậu, hôm nay lại tốt đến nỗi quay lại cười sáng láng vậy sao, hứ, cậu mới là cóc thèm cười với ông ta. Sở dĩ, điều kỳ lạ mà cậu cảm thấy đó, đầu tiên chính là ba mẹ cậu – ông bà Kim Mẹ cậu, bà Kim, 5 năm trở lại đây chả hiểu vì lý do gì mà đi công tác mất dạng 5 năm cùng ông papa Kim rảnh rỗi tại Mỹ, hại cậu chỉ có thể trong 5 năm vật vã sống chung 1 nhà với … anh bảo vệ, làm hại anh bảo vệ 33 tuổi mà cứ bị cậu nhóc bám theo không tán được gái ế dài cổ họng, thầm trách ông quản gia lén bỏ theo ông bà Kim sang Mỹ hưởng thụ. Vậy mà, sáng nay họ lại ở nhà. Cậu vừa bước xuống lầu liền nhận được nụ cười tươi rói của mẹ, liền trượt cầu thang 1 cái, đau hết cả chân, đến khổ. Mẹ cậu còn tươi cười đỡ cậu: Jun Myeon à, con không cần nhớ mẹ vậy đâu. Cái… - What? Ni Shuo cái gì? (cái gì? Anh nói cái gì?) Kris sau khi nghe điện thoại, ngạc nhiên đến nỗi phun ra 3 thứ tiếng Trung Hàn Anh (“cái gì” là tiếng Hàn nha, có điều không biết viết, hihi)KTX Exo – hội nghị sofa thường nhật (hôm nào cũng có)- anh quản lý 20 phút nữa sẽ đến. Kris từ phòng đi ra, vừa nói xong liền cái “vèo” hội nghị còn duy nhất một bóng: Thánh Kris.20 phút sau:- anh đến rồi đây. Anh quản lý kéo vali bước vào.Lay đang ngủ ngon lành trên đùi SuHo liền bật dậyChanBaek đang ôm nhau liền buông raXiuChen đang đút bánh bao cho nhau liền tự đút vào miệng mìnhKai đang định ôm D.O liền quay qua ôm TaoVà đương nhiên Kris chạy lại chỗ D.O cười cười mắt lườm Kai toé lửa.Và các bạn có thắc mắc không? Tại sao lại có 10 người thôi nhỉ?A, nhớ rồi, SeHun và LuHan còn đang … tắm.- SeHun với LuHan đâu? Anh quản lý thấy thiếu thiếu liền đếm qua 1 lượt, rồi quay qua SuHo thắc mắc.- quên rồi, họ vẫn ở trong phòng tắm. Kris hét lên, tuy nhiên, thứ tiếng anh hét lên là tiếng Trung à nha.- ay dô, Phàm Ca, anh quên họ sao? Tao ai oán.- 2 người họ không phải đang … đó chứ, Trời ơi, Phàm ca. Lay như bắn cả tim lên trời.- mấy người họ nói cái gì vậy? anh quản lý cảm thấy đầu ong ong.- tiếng Trung Quốc. mấy người còn lại đồng thanh, mẹ kiếp, họ còn không hiểu nữa là.Lúc đó, trong nhà tắm …- SeHun a, anh nghe thấy … ưm … SeHuuuu … ưm. LuHan nghe thấy cuộc đối thoại phía ngoài liền quay qua nói tuy nhiên lại bị chặn bởi nụ hôn của SeHun:- Im đi, hyung muốn cả tuần không xuống nổi giường không?- nhưng a, đau, đau … a đau a … chưa kịp nói thêm, LuHan liền bị SeHun tiến đến liền hét lên.- tiếng gì vậy. anh quản lý giật mình khi nghe tiếng hét chói tai của nai con.- để em đi xem. Kris vội vàng đứng lên, vừa đi vừa hét lớn: anh quản lý tìm 2 người kìa.ở phòng tắm, 2 con người vội buông nhau ra.Phòng khách:- ơ, LuHan, sao em đi cái tướng kỳ thế kia? Anh quản lý nói (aaaaaaaaaa, anh quản lý thơ ngây)- ay da, hyung lại xoạc chân đúng không? Chen nháy nháy mắt với LuHan.- à đúng, vừa rồi thử xoạc, rất đau a. LuHan vội hưởng ứng.- ồ, thảy nào anh nghe thấy tiếng la. Anh quản lý cười cười.Đến tối, 12 con người ngu ngốc mới nhận ra rằng, KTX … chỉ có … 6 phòng … vậy thì …- không được, hyung không chia phòng. LuHan hét lớn, nhưng Lộc gia à, hồi chiều nghe tiếng Trung riết rồi lẫn luôn đúng không? Nói tiếng Trung thì mấy người hiểu chứ.- Hyung nói tiếng người đi. Lay gật gù nói.- em cũng nói tiếng người đi. XiuMin vừa gặm bánh bao vừa quay qua Lay nói: em vừa nói tiếng Trung đó.- em nên ngủ tiếp thì hơn. SuHo dúi đầu Lay xuống đùi mình, Lay lại tiếp tục ngủ.- em không thể rời xa Baekkie… ChanYeol ôm lấy BaekHyun nói.- ax, ớn quá đi. Mọi người đồng thanh, đến cả Lay đang mơ màng cũng rùng mình một cái, Kai là cười lớn nhất.- Kai a, hay em chia phòng đi. BaekHyun nói.- em dám. D.O trừng mắt.- chết tiệt, buồn ngủ quá đi. Kris vươn vai.15 phút sau, anh quản lý từ phòng tắm đi ra liền nhìn thấy cảnh tượng hết sức không thể tưởng tượng được.Lay ngủ ngon lành trên đùi SuHoChanYeol vòng tay qua vai BaekHyun để cậu dựa vào vai ChanYeol ngủHunHan thì ôm nhau ngủ dưới sànXiuChen thì ngồi trong bếp ngủ gục, tay vẫn nắm chặt tay đối phương.Kai và D.O cũng ôm chặt lấy nhau.Giờ thì anh đã hiểu rằng, tại sao anh thấy cuộc đối thoại tiếng Trung kia quá là kỳ lạ đi, anh là quản lý do SM tuyển, sao lại không thạo tiếng Trung chứ.Anh cười nhẹ nhàng nhìn mấy đứa nhỏ, trong lòng thầm lo sợ sẽ có một ngày không thể giúp mấy đứa.Nhưng thôi, cứ giúp được ngày nào hay ngày ấy vậy.sáng hôm sau, anh quản lý kêu người thu dọn phòng kho, anh nói anh sẽ ở đó chứ không muốn 3 người mà ngủ ở một cái giường bé tí bé tẹo đâu.(aaaa, mình thấy anh quản lý tự nhiên đẹp trai toả sáng dễ sợ a, mà đừng ai thắc mắc về tính cách anh ấy, vì mọi chuyện, về sau sẽ rõ ràng hết thôi à.)

Chương 9: Anh quản lý