Ta xách theo hành lí, một mình đứng dưới tòa nhà sáu tầng đã xuống cấp... Ta là Mạnh Tử, năm nay 27 tuổi, theo học khoa kiến trúc tại đại học MIT của Mỹ lấy học vị tiến sĩ. Bạn trai của ta sống trong tòa nhà này, tên hắn là Khương Vũ Bạch, là một họa sĩ, đam mê tranh sơn dầu và vẽ tranh. Người khác đều nói hắn có bản tính lang thang không thể nào kiềm chế được, nhưng ta biết đó là khát khao từ tận đáy lòng của hắn. Từ năm hai cao trung chúng ta bắt đầu yêu nhau, đến bây giờ cũng đã được mười năm. Hai người ở cùng nhau theo cách chẳng giống ai, ta cũng không phải loại phụ nữ suốt ngày chỉ biết bám dính lấy người khác nên đối với bạn trai luôn cho hắn nhiều không gian riêng tư. Chúng ta không thi đậu chung một trường đại học, lại không cùng một chuyên ngành, sống ở các thành phố khác nhau. Sau đó ta lại đi Mỹ, khoảng cách hàng vạn dặm nhưng tình cảm không vì thế mà bị ảnh hưởng nhiều. *MIT: Massachusetts Institute of Technology, Viện Công Nghệ Massachusetts, một trong những đại học top…
Chương 47: Chúa tể của những chiếc nhẫn
Mộ Trung Vô Nhân: Quỷ Trượng PhuTác giả: Nhất Chi Lại HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnTa xách theo hành lí, một mình đứng dưới tòa nhà sáu tầng đã xuống cấp... Ta là Mạnh Tử, năm nay 27 tuổi, theo học khoa kiến trúc tại đại học MIT của Mỹ lấy học vị tiến sĩ. Bạn trai của ta sống trong tòa nhà này, tên hắn là Khương Vũ Bạch, là một họa sĩ, đam mê tranh sơn dầu và vẽ tranh. Người khác đều nói hắn có bản tính lang thang không thể nào kiềm chế được, nhưng ta biết đó là khát khao từ tận đáy lòng của hắn. Từ năm hai cao trung chúng ta bắt đầu yêu nhau, đến bây giờ cũng đã được mười năm. Hai người ở cùng nhau theo cách chẳng giống ai, ta cũng không phải loại phụ nữ suốt ngày chỉ biết bám dính lấy người khác nên đối với bạn trai luôn cho hắn nhiều không gian riêng tư. Chúng ta không thi đậu chung một trường đại học, lại không cùng một chuyên ngành, sống ở các thành phố khác nhau. Sau đó ta lại đi Mỹ, khoảng cách hàng vạn dặm nhưng tình cảm không vì thế mà bị ảnh hưởng nhiều. *MIT: Massachusetts Institute of Technology, Viện Công Nghệ Massachusetts, một trong những đại học top… Đem tờ giấy lật lên, phát hiện mặt trên viết một hàng chữ "BILBOBAGGINS". Dãy kí tự quen thuộc này có hàm ý gì? Có liên hệ với việc Mary mất tích sao?Ta đưa tờ giấy cho Tha Bả Ti Nhi, "Cậu có gặp qua thứ như thế này bao giờ chưa?"Tha Bả Ti Nhi tiếp nhận nó, trên mặt viết đầy dấu hỏi: "Đây là cái gì? Tôi chưa từng thấy qua...... Chẳng lẽ là Mary viết?"Ta cẩn thận nhìn chằm chằm vào hàng chữ viết tay, dáng chữ rất nhỏ hơi nghiêng về bên phải. Ta lắc đầu nói: " Tuyệt đối không phải Mary viết. Mọi người xem này, chữ cái không phải có điểm rất đặc biệt sao?"Tha Bả Ti Nhi liếc mắt một cái: "Chữ có vẻ hơi nghiêng."Ta tìm tới một cây bút, nhờ Tha Bả Ti Nhi chép lại dòng chữ dùng làm vật so sánh. Khi đặt hai bút tích bất đồng ở cùng nhau, họ đều phát hiện ra bút kí của Tha Bả Ti Nhi hơi nghiêng về bên trái."Ý của em là?" Khương Vũ Bạch giả cầm lên tờ giấy, chậm rãi suy tư.Ta gật đầu: "Mặc kệ người viết ra cái này là ai, tôi có thể khẳng định không phải là Mary. Bởi vì người này chắc chắn thuận tay trái còn Mary luôn viết bằng tay phải. Nếu viết bằng tay phải, chữ bình thường đều tương đối thẳng bởi vì chịu tác động của lực tương tác, dù có nghiêng cũng là sang bên trái. Người thuận tay trái đương nhiên là hoàn toàn khác biệt."Tha Bả Ti Nhi hỏi: "Vậy nếu người thuận tay phải dùng tay trái viết chữ thì sao?""Cậu đổi tay trái viết thử sẽ biết." Ta nhờ Tha Bả Ti Nhi làm một chút thí nghiệm.Tha Bả Ti Nhi đem bút đặt ở tay trái, thử viết trên giấy. Y phải mất rất nhiều thời gian mới viết xong dòng chữ BILBOBAGGINS. Mà kết quả thực làm người ta phải ôm bụng cười, chữ viết vô cùng mơ hồ, xấu đến mức không có cách nào nhìn thẳng."Nếu không phải quen dùng tay trái viết, đột nhiên đổi tay kết quả chính là như vậy. Cho nên có thể kết luận rằng, người này không phải vì che dấu nét chữ mà cố tình đổi tay." Ta giải thích."Cứ cho đây là do một người thuận tay trái viết đi, hắn vì cái gì lại viết tên của chính mình, chẳng lẽ hắn quá tự tin vào năng lực của bản thân, giống như những tên tội phạm nổi tiếng muốn lưu lại tên họ để người ta nhớ tới?" Tha Bả Ti Nhi lẩm bẩm.Tên? Ta vẫn luôn nhìn câu chuyện trên phương diện khác, đem những kí tự này chia làm hai từ đơn xem xét, không có nghĩ đến đây lại là tên họ của con người. Ý nghĩ của Tha Bả Ti Nhi rất có khả năng là chính xác. "Cậu tại sao lại nghĩ đến đây là một cái tên?" Ta hỏi.Tha Bả Ti Nhi ậm ừ một chút, hơi xấu hổ nói: "Ở California tôi có thích một cô gái họ BAGGINS. Cô ấy luôn tự xưng mình là hậu duệ của chúa tể của những chiếc nhẫn......"Chúa tể của những chiếc nhẫn? Ta ngẩn ra một chút.Đúng rồi! Ta tại sao lại không nghĩ tới cơ chứ.*BILBOBAGGINS: nhân vật trong phim Chúa tể của những chiếc nhẫn (The Lord of the Rings)
Đem tờ giấy lật lên, phát hiện mặt trên viết một hàng chữ "BILBOBAGGINS". Dãy kí tự quen thuộc này có hàm ý gì? Có liên hệ với việc Mary mất tích sao?
Ta đưa tờ giấy cho Tha Bả Ti Nhi, "Cậu có gặp qua thứ như thế này bao giờ chưa?"
Tha Bả Ti Nhi tiếp nhận nó, trên mặt viết đầy dấu hỏi: "Đây là cái gì? Tôi chưa từng thấy qua...... Chẳng lẽ là Mary viết?"
Ta cẩn thận nhìn chằm chằm vào hàng chữ viết tay, dáng chữ rất nhỏ hơi nghiêng về bên phải. Ta lắc đầu nói: " Tuyệt đối không phải Mary viết. Mọi người xem này, chữ cái không phải có điểm rất đặc biệt sao?"
Tha Bả Ti Nhi liếc mắt một cái: "Chữ có vẻ hơi nghiêng."
Ta tìm tới một cây bút, nhờ Tha Bả Ti Nhi chép lại dòng chữ dùng làm vật so sánh. Khi đặt hai bút tích bất đồng ở cùng nhau, họ đều phát hiện ra bút kí của Tha Bả Ti Nhi hơi nghiêng về bên trái.
"Ý của em là?" Khương Vũ Bạch giả cầm lên tờ giấy, chậm rãi suy tư.
Ta gật đầu: "Mặc kệ người viết ra cái này là ai, tôi có thể khẳng định không phải là Mary. Bởi vì người này chắc chắn thuận tay trái còn Mary luôn viết bằng tay phải. Nếu viết bằng tay phải, chữ bình thường đều tương đối thẳng bởi vì chịu tác động của lực tương tác, dù có nghiêng cũng là sang bên trái. Người thuận tay trái đương nhiên là hoàn toàn khác biệt."
Tha Bả Ti Nhi hỏi: "Vậy nếu người thuận tay phải dùng tay trái viết chữ thì sao?"
"Cậu đổi tay trái viết thử sẽ biết." Ta nhờ Tha Bả Ti Nhi làm một chút thí nghiệm.
Tha Bả Ti Nhi đem bút đặt ở tay trái, thử viết trên giấy. Y phải mất rất nhiều thời gian mới viết xong dòng chữ BILBOBAGGINS. Mà kết quả thực làm người ta phải ôm bụng cười, chữ viết vô cùng mơ hồ, xấu đến mức không có cách nào nhìn thẳng.
"Nếu không phải quen dùng tay trái viết, đột nhiên đổi tay kết quả chính là như vậy. Cho nên có thể kết luận rằng, người này không phải vì che dấu nét chữ mà cố tình đổi tay." Ta giải thích.
"Cứ cho đây là do một người thuận tay trái viết đi, hắn vì cái gì lại viết tên của chính mình, chẳng lẽ hắn quá tự tin vào năng lực của bản thân, giống như những tên tội phạm nổi tiếng muốn lưu lại tên họ để người ta nhớ tới?" Tha Bả Ti Nhi lẩm bẩm.
Tên? Ta vẫn luôn nhìn câu chuyện trên phương diện khác, đem những kí tự này chia làm hai từ đơn xem xét, không có nghĩ đến đây lại là tên họ của con người. Ý nghĩ của Tha Bả Ti Nhi rất có khả năng là chính xác. "Cậu tại sao lại nghĩ đến đây là một cái tên?" Ta hỏi.
Tha Bả Ti Nhi ậm ừ một chút, hơi xấu hổ nói: "Ở California tôi có thích một cô gái họ BAGGINS. Cô ấy luôn tự xưng mình là hậu duệ của chúa tể của những chiếc nhẫn......"
Chúa tể của những chiếc nhẫn? Ta ngẩn ra một chút.
Đúng rồi! Ta tại sao lại không nghĩ tới cơ chứ.
*BILBOBAGGINS: nhân vật trong phim Chúa tể của những chiếc nhẫn (The Lord of the Rings)
Mộ Trung Vô Nhân: Quỷ Trượng PhuTác giả: Nhất Chi Lại HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnTa xách theo hành lí, một mình đứng dưới tòa nhà sáu tầng đã xuống cấp... Ta là Mạnh Tử, năm nay 27 tuổi, theo học khoa kiến trúc tại đại học MIT của Mỹ lấy học vị tiến sĩ. Bạn trai của ta sống trong tòa nhà này, tên hắn là Khương Vũ Bạch, là một họa sĩ, đam mê tranh sơn dầu và vẽ tranh. Người khác đều nói hắn có bản tính lang thang không thể nào kiềm chế được, nhưng ta biết đó là khát khao từ tận đáy lòng của hắn. Từ năm hai cao trung chúng ta bắt đầu yêu nhau, đến bây giờ cũng đã được mười năm. Hai người ở cùng nhau theo cách chẳng giống ai, ta cũng không phải loại phụ nữ suốt ngày chỉ biết bám dính lấy người khác nên đối với bạn trai luôn cho hắn nhiều không gian riêng tư. Chúng ta không thi đậu chung một trường đại học, lại không cùng một chuyên ngành, sống ở các thành phố khác nhau. Sau đó ta lại đi Mỹ, khoảng cách hàng vạn dặm nhưng tình cảm không vì thế mà bị ảnh hưởng nhiều. *MIT: Massachusetts Institute of Technology, Viện Công Nghệ Massachusetts, một trong những đại học top… Đem tờ giấy lật lên, phát hiện mặt trên viết một hàng chữ "BILBOBAGGINS". Dãy kí tự quen thuộc này có hàm ý gì? Có liên hệ với việc Mary mất tích sao?Ta đưa tờ giấy cho Tha Bả Ti Nhi, "Cậu có gặp qua thứ như thế này bao giờ chưa?"Tha Bả Ti Nhi tiếp nhận nó, trên mặt viết đầy dấu hỏi: "Đây là cái gì? Tôi chưa từng thấy qua...... Chẳng lẽ là Mary viết?"Ta cẩn thận nhìn chằm chằm vào hàng chữ viết tay, dáng chữ rất nhỏ hơi nghiêng về bên phải. Ta lắc đầu nói: " Tuyệt đối không phải Mary viết. Mọi người xem này, chữ cái không phải có điểm rất đặc biệt sao?"Tha Bả Ti Nhi liếc mắt một cái: "Chữ có vẻ hơi nghiêng."Ta tìm tới một cây bút, nhờ Tha Bả Ti Nhi chép lại dòng chữ dùng làm vật so sánh. Khi đặt hai bút tích bất đồng ở cùng nhau, họ đều phát hiện ra bút kí của Tha Bả Ti Nhi hơi nghiêng về bên trái."Ý của em là?" Khương Vũ Bạch giả cầm lên tờ giấy, chậm rãi suy tư.Ta gật đầu: "Mặc kệ người viết ra cái này là ai, tôi có thể khẳng định không phải là Mary. Bởi vì người này chắc chắn thuận tay trái còn Mary luôn viết bằng tay phải. Nếu viết bằng tay phải, chữ bình thường đều tương đối thẳng bởi vì chịu tác động của lực tương tác, dù có nghiêng cũng là sang bên trái. Người thuận tay trái đương nhiên là hoàn toàn khác biệt."Tha Bả Ti Nhi hỏi: "Vậy nếu người thuận tay phải dùng tay trái viết chữ thì sao?""Cậu đổi tay trái viết thử sẽ biết." Ta nhờ Tha Bả Ti Nhi làm một chút thí nghiệm.Tha Bả Ti Nhi đem bút đặt ở tay trái, thử viết trên giấy. Y phải mất rất nhiều thời gian mới viết xong dòng chữ BILBOBAGGINS. Mà kết quả thực làm người ta phải ôm bụng cười, chữ viết vô cùng mơ hồ, xấu đến mức không có cách nào nhìn thẳng."Nếu không phải quen dùng tay trái viết, đột nhiên đổi tay kết quả chính là như vậy. Cho nên có thể kết luận rằng, người này không phải vì che dấu nét chữ mà cố tình đổi tay." Ta giải thích."Cứ cho đây là do một người thuận tay trái viết đi, hắn vì cái gì lại viết tên của chính mình, chẳng lẽ hắn quá tự tin vào năng lực của bản thân, giống như những tên tội phạm nổi tiếng muốn lưu lại tên họ để người ta nhớ tới?" Tha Bả Ti Nhi lẩm bẩm.Tên? Ta vẫn luôn nhìn câu chuyện trên phương diện khác, đem những kí tự này chia làm hai từ đơn xem xét, không có nghĩ đến đây lại là tên họ của con người. Ý nghĩ của Tha Bả Ti Nhi rất có khả năng là chính xác. "Cậu tại sao lại nghĩ đến đây là một cái tên?" Ta hỏi.Tha Bả Ti Nhi ậm ừ một chút, hơi xấu hổ nói: "Ở California tôi có thích một cô gái họ BAGGINS. Cô ấy luôn tự xưng mình là hậu duệ của chúa tể của những chiếc nhẫn......"Chúa tể của những chiếc nhẫn? Ta ngẩn ra một chút.Đúng rồi! Ta tại sao lại không nghĩ tới cơ chứ.*BILBOBAGGINS: nhân vật trong phim Chúa tể của những chiếc nhẫn (The Lord of the Rings)