Tang Ninh đã xuyên không! Vừa xuyên qua đã bị đánh không ngừng. “Giả chết, ta cho ngươi giả chết! Còn tưởng mình là quý phu nhân thiên kim tiểu thư gì ư? Dám ngang ngược với lão tử! Lão tử đánh c.h.ế.t ngươi!” “Còn giả nữa không? Lão tử l*t s*ch quần áo ngươi, xem ngươi còn giả nữa không!” Những lời chửi rủa cay nghiệt tàn bạo, cùng với tiếng roi vút gió rít lên, từng roi từng roi, đánh thẳng vào thần kinh của Tang Ninh. Nàng chỉ cảm thấy mình như đang bị tôi luyện trong nước ớt, toàn thân đau đến tê dại, nhưng dường như vẫn có thể cảm nhận rõ ràng da thịt mình đang xé rách, như thể bị ăn mòn thiêu đốt. Khoảnh khắc kế tiếp, có vật nặng đè lên người. Đầu mũi ngửi thấy một mùi m.á.u tanh nồng, còn thoang thoảng lẫn với khí chất nam tính đặc trưng của nam nhân. “Chà chà, đã thành phế nhân rồi mà còn muốn che chở nương tử ư? Không ngờ Tứ công tử lại là một kẻ si tình.” “Ha ha ha, bò cũng nhanh phết đấy nhỉ, lại đây, chui qua háng gia, gia sẽ đại phát từ bi, tha cho đôi uyên ương khổ…
Tác giả: