Nàng nhìn nhìn đường phố, nhìn sang tiểu cô nương đang nhăn nhó bên cạnh lại không nhịn được nhéo nhéo hai má nàng, than thở nói: “Tiểu Tinh cười cái nào, chút việc tìm đồ thôi cũng không khó khăn gì. Chẳng lẽ muội không tin ta à…” Tiểu Tinh miễn cưỡng nhe răng cười: “Hàn Niệm tiểu thư ơi, không phải muội không tin người, nhưng rõ ràng một Ngôn Khách Cư nơi tin tức gì cũng biết mà tìm một món đồ lại không tìm được mà lại kêu chúng ta đi tìm. Rõ ràng không phải là đồ dễ tìm mà.” Nàng ngẫm nghĩ, dứt khoát lưu loát nói: “Ta biết, nhưng chúng ta có việc cầu người, muội cũng nói không dễ tìm thôi mà cũng chưa hẳn đã khó nha.” “...” Tiểu Tinh bất đắc dĩ nhìn trời. Nàng cười cười, vỗ vỗ vai Tiểu Tinh: “Thôi được rồi, từ đây đến Giang gia cũng không còn xa, đêm nay chúng ta cứ nghỉ tạm ở đây, mai hãy lên đường.” “Tên điên này, ai mượn ngươi xía vào chuyện nhà ta.” Không xa bỗng nhiên có tiếng la lối ồn ào truyền đến. Xung quanh đó dân chúng đã tụ lại thành một vòng, đến xem náo nhiệt. Hai…
Chương 16: Thành giao
Áp Chót Bảng Giang HồTác giả: Yan NianTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Trinh ThámNàng nhìn nhìn đường phố, nhìn sang tiểu cô nương đang nhăn nhó bên cạnh lại không nhịn được nhéo nhéo hai má nàng, than thở nói: “Tiểu Tinh cười cái nào, chút việc tìm đồ thôi cũng không khó khăn gì. Chẳng lẽ muội không tin ta à…” Tiểu Tinh miễn cưỡng nhe răng cười: “Hàn Niệm tiểu thư ơi, không phải muội không tin người, nhưng rõ ràng một Ngôn Khách Cư nơi tin tức gì cũng biết mà tìm một món đồ lại không tìm được mà lại kêu chúng ta đi tìm. Rõ ràng không phải là đồ dễ tìm mà.” Nàng ngẫm nghĩ, dứt khoát lưu loát nói: “Ta biết, nhưng chúng ta có việc cầu người, muội cũng nói không dễ tìm thôi mà cũng chưa hẳn đã khó nha.” “...” Tiểu Tinh bất đắc dĩ nhìn trời. Nàng cười cười, vỗ vỗ vai Tiểu Tinh: “Thôi được rồi, từ đây đến Giang gia cũng không còn xa, đêm nay chúng ta cứ nghỉ tạm ở đây, mai hãy lên đường.” “Tên điên này, ai mượn ngươi xía vào chuyện nhà ta.” Không xa bỗng nhiên có tiếng la lối ồn ào truyền đến. Xung quanh đó dân chúng đã tụ lại thành một vòng, đến xem náo nhiệt. Hai… Hắn nghi hoặc nhìn nàng, muốn tìm tòi rõ hơn ý của nàng. Nhưng nhìn đến Tĩnh Khanh bừng bừng sát khí kia, đành thôi.Tĩnh Khanh khẽ nhìn bàn tay đang nắm nhau của mình và Hàn Niệm, hắn có thể cảm nhận được tay nàng lạnh đi, không khỏi nắm chặt hơn.Nàng cũng cảm nhận được lực tay hắn, có chút ngại ngùng rũ mi xuống, không nhìn hắn.“Những gì cần nói ta đều đã nói, các vị đều là người thông minh, không cần ta phải nói rõ ra nữa. Tình hình bây giờ chúng ta chính là người trên cùng một chiếc thuyền, phá được án, ta trở về phục mệnh, nàng ấy cũng được an toàn.” Tên nam tử chậm rãi nói.“Thành giao.” Tĩnh Khanh nhìn nàng, khẽ gật đầu, nhẹ đáp.___________ Sau khi hòa bình nói chuyện, bọn họ quyết định tạm thời đến ở nhà của Lam Tuân, chính là tên nam tử kia. Một căn nhà nhỏ trong một con hẻm nhỏ trong Thủy Túy thành.Vào nhà, mọi thứ đều rất đơn sơ, chỉ có vài vật dụng cần thiết. Mọi người đều tự tìm chỗ ngồi xuống."Các ngươi không sợ ta lừa các ngươi sao?" Lam Tuân ngồi bên bàn gỗ, vừa uống trà vừa hứng thú quan sát bọn họ. "Ngươi sẽ rảnh rỗi như vậy sao, dù sao có là độc gì, ta đều sẽ tìm cách giải cho nàng. Chỉ là nếu ngươi dám gạt chúng ta...", Tĩnh Khanh nhẹ nói, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn."Tiểu thư, hay là chúng ta về thành đi." Tiểu Tinh liếc hắn một cái liền không quan tâm, lo lắng quay sang khẽ hỏi Hàn Niệm.Lam Tuân nhướng mày nhìn nàng. Về thành?"Không kịp, Loạn Công Tán, độc trấn gia của Âm Độc Sư. Khi bị trúng độc này cơ thể không có biểu hiện cụ thể gì, nhưng độc ngấm vào, gân mạch sẽ biến đen, bắt đầu từ tay đi dần lên tới tim. Ba ngày liền chết. Khi chết nhìn qua sẽ như tẩu hỏa nhập ma, loạn mạch mà chết, nhưng máu sẽ là màu đen." Nàng thong thả nhẹ đáp.Lam Tuân kinh ngạc nhìn nàng: "Hóa ra ngươi biết."Nàng lắc đầu nói: "Ta chỉ là có cơ may từng được nghe qua. Nhưng Lam Tuân công tử, chúng ta tạm thời đều có chung một mục đích, như vậy không biết ngươi có thể nói manh mối ngươi tìm được ra không?" Hắn gật đầu, cất giọng nói: "Chuyện này bắt đầu từ hơn một năm trước..."Hóa ra hơn một năm trước liền bắt đầu xuất hiện một vài trường hợp chết như vậy, hắn phụng mệnh điều tra liền điều tra tới đây. Đúng lúc liền nghe được tin về Hoàng Kim Trại nên chạy tới xem, hắn vốn tới trước bọn họ, xem xong hắn đi lên núi xem xét thêm, lúc sau quay lại liền gặp bọn Hàn Niệm. Cũng tình cờ phát hiện ra nàng trúng Loạn Công Tán."Lại nói đến Hoàng Kim Trại, quả thật có hai hung thủ..."
Hắn nghi hoặc nhìn nàng, muốn tìm tòi rõ hơn ý của nàng. Nhưng nhìn đến Tĩnh Khanh bừng bừng sát khí kia, đành thôi.
Tĩnh Khanh khẽ nhìn bàn tay đang nắm nhau của mình và Hàn Niệm, hắn có thể cảm nhận được tay nàng lạnh đi, không khỏi nắm chặt hơn.
Nàng cũng cảm nhận được lực tay hắn, có chút ngại ngùng rũ mi xuống, không nhìn hắn.
“Những gì cần nói ta đều đã nói, các vị đều là người thông minh, không cần ta phải nói rõ ra nữa. Tình hình bây giờ chúng ta chính là người trên cùng một chiếc thuyền, phá được án, ta trở về phục mệnh, nàng ấy cũng được an toàn.” Tên nam tử chậm rãi nói.
“Thành giao.” Tĩnh Khanh nhìn nàng, khẽ gật đầu, nhẹ đáp.
___________
Sau khi hòa bình nói chuyện, bọn họ quyết định tạm thời đến ở nhà của Lam Tuân, chính là tên nam tử kia. Một căn nhà nhỏ trong một con hẻm nhỏ trong Thủy Túy thành.
Vào nhà, mọi thứ đều rất đơn sơ, chỉ có vài vật dụng cần thiết. Mọi người đều tự tìm chỗ ngồi xuống.
"Các ngươi không sợ ta lừa các ngươi sao?" Lam Tuân ngồi bên bàn gỗ, vừa uống trà vừa hứng thú quan sát bọn họ.
"Ngươi sẽ rảnh rỗi như vậy sao, dù sao có là độc gì, ta đều sẽ tìm cách giải cho nàng. Chỉ là nếu ngươi dám gạt chúng ta...", Tĩnh Khanh nhẹ nói, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
"Tiểu thư, hay là chúng ta về thành đi." Tiểu Tinh liếc hắn một cái liền không quan tâm, lo lắng quay sang khẽ hỏi Hàn Niệm.
Lam Tuân nhướng mày nhìn nàng. Về thành?
"Không kịp, Loạn Công Tán, độc trấn gia của Âm Độc Sư. Khi bị trúng độc này cơ thể không có biểu hiện cụ thể gì, nhưng độc ngấm vào, gân mạch sẽ biến đen, bắt đầu từ tay đi dần lên tới tim. Ba ngày liền chết. Khi chết nhìn qua sẽ như tẩu hỏa nhập ma, loạn mạch mà chết, nhưng máu sẽ là màu đen." Nàng thong thả nhẹ đáp.
Lam Tuân kinh ngạc nhìn nàng: "Hóa ra ngươi biết."
Nàng lắc đầu nói: "Ta chỉ là có cơ may từng được nghe qua. Nhưng Lam Tuân công tử, chúng ta tạm thời đều có chung một mục đích, như vậy không biết ngươi có thể nói manh mối ngươi tìm được ra không?"
Hắn gật đầu, cất giọng nói: "Chuyện này bắt đầu từ hơn một năm trước..."
Hóa ra hơn một năm trước liền bắt đầu xuất hiện một vài trường hợp chết như vậy, hắn phụng mệnh điều tra liền điều tra tới đây. Đúng lúc liền nghe được tin về Hoàng Kim Trại nên chạy tới xem, hắn vốn tới trước bọn họ, xem xong hắn đi lên núi xem xét thêm, lúc sau quay lại liền gặp bọn Hàn Niệm. Cũng tình cờ phát hiện ra nàng trúng Loạn Công Tán.
"Lại nói đến Hoàng Kim Trại, quả thật có hai hung thủ..."
Áp Chót Bảng Giang HồTác giả: Yan NianTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Trinh ThámNàng nhìn nhìn đường phố, nhìn sang tiểu cô nương đang nhăn nhó bên cạnh lại không nhịn được nhéo nhéo hai má nàng, than thở nói: “Tiểu Tinh cười cái nào, chút việc tìm đồ thôi cũng không khó khăn gì. Chẳng lẽ muội không tin ta à…” Tiểu Tinh miễn cưỡng nhe răng cười: “Hàn Niệm tiểu thư ơi, không phải muội không tin người, nhưng rõ ràng một Ngôn Khách Cư nơi tin tức gì cũng biết mà tìm một món đồ lại không tìm được mà lại kêu chúng ta đi tìm. Rõ ràng không phải là đồ dễ tìm mà.” Nàng ngẫm nghĩ, dứt khoát lưu loát nói: “Ta biết, nhưng chúng ta có việc cầu người, muội cũng nói không dễ tìm thôi mà cũng chưa hẳn đã khó nha.” “...” Tiểu Tinh bất đắc dĩ nhìn trời. Nàng cười cười, vỗ vỗ vai Tiểu Tinh: “Thôi được rồi, từ đây đến Giang gia cũng không còn xa, đêm nay chúng ta cứ nghỉ tạm ở đây, mai hãy lên đường.” “Tên điên này, ai mượn ngươi xía vào chuyện nhà ta.” Không xa bỗng nhiên có tiếng la lối ồn ào truyền đến. Xung quanh đó dân chúng đã tụ lại thành một vòng, đến xem náo nhiệt. Hai… Hắn nghi hoặc nhìn nàng, muốn tìm tòi rõ hơn ý của nàng. Nhưng nhìn đến Tĩnh Khanh bừng bừng sát khí kia, đành thôi.Tĩnh Khanh khẽ nhìn bàn tay đang nắm nhau của mình và Hàn Niệm, hắn có thể cảm nhận được tay nàng lạnh đi, không khỏi nắm chặt hơn.Nàng cũng cảm nhận được lực tay hắn, có chút ngại ngùng rũ mi xuống, không nhìn hắn.“Những gì cần nói ta đều đã nói, các vị đều là người thông minh, không cần ta phải nói rõ ra nữa. Tình hình bây giờ chúng ta chính là người trên cùng một chiếc thuyền, phá được án, ta trở về phục mệnh, nàng ấy cũng được an toàn.” Tên nam tử chậm rãi nói.“Thành giao.” Tĩnh Khanh nhìn nàng, khẽ gật đầu, nhẹ đáp.___________ Sau khi hòa bình nói chuyện, bọn họ quyết định tạm thời đến ở nhà của Lam Tuân, chính là tên nam tử kia. Một căn nhà nhỏ trong một con hẻm nhỏ trong Thủy Túy thành.Vào nhà, mọi thứ đều rất đơn sơ, chỉ có vài vật dụng cần thiết. Mọi người đều tự tìm chỗ ngồi xuống."Các ngươi không sợ ta lừa các ngươi sao?" Lam Tuân ngồi bên bàn gỗ, vừa uống trà vừa hứng thú quan sát bọn họ. "Ngươi sẽ rảnh rỗi như vậy sao, dù sao có là độc gì, ta đều sẽ tìm cách giải cho nàng. Chỉ là nếu ngươi dám gạt chúng ta...", Tĩnh Khanh nhẹ nói, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn."Tiểu thư, hay là chúng ta về thành đi." Tiểu Tinh liếc hắn một cái liền không quan tâm, lo lắng quay sang khẽ hỏi Hàn Niệm.Lam Tuân nhướng mày nhìn nàng. Về thành?"Không kịp, Loạn Công Tán, độc trấn gia của Âm Độc Sư. Khi bị trúng độc này cơ thể không có biểu hiện cụ thể gì, nhưng độc ngấm vào, gân mạch sẽ biến đen, bắt đầu từ tay đi dần lên tới tim. Ba ngày liền chết. Khi chết nhìn qua sẽ như tẩu hỏa nhập ma, loạn mạch mà chết, nhưng máu sẽ là màu đen." Nàng thong thả nhẹ đáp.Lam Tuân kinh ngạc nhìn nàng: "Hóa ra ngươi biết."Nàng lắc đầu nói: "Ta chỉ là có cơ may từng được nghe qua. Nhưng Lam Tuân công tử, chúng ta tạm thời đều có chung một mục đích, như vậy không biết ngươi có thể nói manh mối ngươi tìm được ra không?" Hắn gật đầu, cất giọng nói: "Chuyện này bắt đầu từ hơn một năm trước..."Hóa ra hơn một năm trước liền bắt đầu xuất hiện một vài trường hợp chết như vậy, hắn phụng mệnh điều tra liền điều tra tới đây. Đúng lúc liền nghe được tin về Hoàng Kim Trại nên chạy tới xem, hắn vốn tới trước bọn họ, xem xong hắn đi lên núi xem xét thêm, lúc sau quay lại liền gặp bọn Hàn Niệm. Cũng tình cờ phát hiện ra nàng trúng Loạn Công Tán."Lại nói đến Hoàng Kim Trại, quả thật có hai hung thủ..."