Mưa to vỗ vào cửa sổ xe phát ra tiếng ầm ầm, làm cho người nghe phiền chán.Chu Hải lười biếng nằm bò trên ghế sau, tóc mái trên trái che bớt một phần ba khuôn mặt, vẻ mặt bình tĩnh lại còn mang theo sự lạnh lùng và xa cách.Hắn đeo tai nghe nhìn ra ngoài cửa sổ xe, tất cả cảnh vật đều trở nên mơ hồ dưới màn mưa.Đèn đường lung linh từ từ trở nên thưa thớt, tốc độ chạy xe cũng khá nhanh.Hắn thở dài một hơi, bây giờ chắc là đang trên đường cao tốc Tân Hải chạy về phía sân bay, lại phải rời nước đi học một năm rồi.Nghĩ đến đây, trong lòng có hơi vui vẻ.Khóe môi nhếch lên, trong lòng cảm thấy hưng phấn khó tả, cuối cùng chỉ có thể trốn khỏi cảnh nghe lải nhải.“...!Chu Hải không cần nghe theo cha con, tập trung hoàn thành khóa học ở đại học Stanford trước. Còn muốn kêu con chuyển ngành đi học y! Có nhầm không vậy, học ngành đó vậy sau này sao có thể tìm vợ được. Ngày nào cũng ở chung với thi thể, suy nghĩ chút thôi cũng cảm thấy ghê tởm, haiz!”Chu Hải không nói gì mà chỉ hơi nhích về phía…

Truyện chữ