Dịch: TIỂU THIÊN KIMHà Tứ Hải đi từ công trường về phòng trọ, cả người uể oải như bị bệnh nặng. Miệng đắng lưỡi khô, tay chân bủn rủn, chưa kể làn da đỏ ửng lên vì bị phơi dưới ánh nắng gay gắt.Cho dù làm việc ở công trường đã hơn hai tháng thì hắn vẫn không thể thích ứng hoàn toàn với công việc này.Ban đầu hắn không chắc mình có thể kiên trì tiếp hay không, nhưng ngày nào cũng làm việc quần quật làm hắn không có thời gian để nghĩ linh tĩnh mới khiến hắn vẫn còn có thể kiên trì đến hiện tại.Đi ngang qua tiệm bán n.ước giải khát ven đường, gió lạnh từ trong quán phà ra làm cả người hắn thư thái hơn trông thấy.Nhìn thoáng qua tủ lạnh đựng đồ uống ở ngay bên cạnh, lại sờ sờ túi áo. Bên trong chỉ còn hai mươi đồng bị ướt nhẹp mồ hôi, rốt cuộc hắn vẫn không đành lòng móc tiền ra mua một chai nước khoáng.“Mặc xác nó, chỉ là nước lọc bình thường thôi.” Hà Tứ Hải tự an ủi mình một câu rồi tiếp tục đi về phía trước.Thời tiết hôm nay thật sự quá nóng, bộ đồ ướt nhẹp mồ hôi của hắn thoáng chốc…

Truyện chữ