Mới vừa rồi còn là mặt trời chiếu sáng trên cao, không bao lâu, mây đen dày đặc, tiếng sấm rầm rầm, trời rất nhanh liền tối lại, làm cho người ta có cảm giác nặng nề, xem ra là trời muốn mưa... Lãnh Dương nhìn quanh hoàn cảnh bốn phía, cây rừng, bụi cây, bụi cỏ, đường núi gập ghềnh... , trên đường một người đều không có... Lãnh Dương sợ trong văn kiện quan trọng ở trong cặp bị mưa làm ướt, nhanh chóng cởi áo khoác bao ở cặp công văn, hai tay ôm chặt vào lòng, vội vàng cất bước chạy ở trên đường núi, nàng nhất định phải mau chóng tìm được một nơi có thể tránh mưa, nếu không bản thân ướt sũng không nói, thật vất vả nàng mới thu thập được chứng cớ quan trọng của vụ án nếu bị ướt, chữ viết tay mơ hồ, thì sẽ không thể nào trở thành bằng chứng trình lên tòa. Chính là, tại đây trong rừng không hề nhìn thấy nửa cái bóng người, muốn tìm chỗ tránh mưa thật là quá khó khăn. Nhưng, hình như nàng là người may mắn, bởi vì ở nơi không xa, nàng thấy được một sơn động, mừng rỡ trong lòng, nhanh chóng…
Tác giả: