Dịch: Trần Vân MC Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng ấm áp xuyên qua song cửa sổ chiếu lên người đàn ông. Tuổi tác của hắn không lớn lắm, hai mươi tuổi, thay vì nói là đàn ông, không bằng nói giống một chàng trai hơn. Chàng trai mặt mũi tuấn tú, ngũ quan đẹp đẽ, nhưng sắc mặt rất nhợt nhạt. Ngón tay mảnh khảnh đang lướt trên màn hình IPAD, lời nói ra vừa khó nghe vừa nhói lòng. "Lục Nghiêu có sở trường gì ngoài gương mặt tạm được? Học viện Thiên Huyền là nơi nào, ai bước vào mà không phải là người tài giỏi giới Huyền học, là người nổi bật trong thế hệ trẻ hiện nay. Một tên phế vật như Nghiêu, suốt ngày bệnh tật, đã hai mươi tuổi rồi mà vẽ lá bùa phòng thân cũng không ra hồn. Nếu không có cha mẹ tốt, dựa vào cái gì để vào học viện Thiên Huyền chứ?" "Nhà họ Lục tốt xấu gì cũng là một gia đình có tiếng không lớn không nhỏ, nếu là tôi, có được tài nguyên của nhà họ Lục trong hai mươi năm, tôi đã thành thầy từ lâu rồi!" "Chẳng phải Lục Nghiêu ỷ mình biết đầu thai sao? Xuất thân nhà họ Lục, có gia…
Tác giả: