- Chúng em chào thầy ạ! Khi một người đàn ông trung niên chừng bốn mươi tuổi, khuôn mặt chữ điền, tóc ngắn, mặc quần tây màu xám, áo sơ mi màu lam nhạt bước vào lớp 11A5, học sinh cả lớp đồng loạt đứng dậy, khom người và đồng thanh lên tiếng chào. Cái lớp 11A5 nghịch ngợm luôn có ít nhất vài kẻ thích quậy phá, không nghiêm túc khi khom người cuối chào, lười lên tiếng chào những thầy, cô giáo khác. Không nói đâu xa, thầy giáo dạy Ngữ Văn lớp 11A5 có chất giọng nhẹ nhàng, đầm ấm, êm tai - thứ chất giọng dễ nghe, khiến bao học sinh ngủ gà ngủ gật trong tiết dạy - là một trong vài người thầy, cô mà bọn trẻ đang tuổi tinh nghịch không biết kính trọng và sợ hãi là gì. Thông thường khi thầy giáo Ngữ Văn đi vào lớp, chỉ có lẻ tẻ vài tiếng chào mang tính lấy lệ cho qua chuyện. Người thầy tuổi trung niên vừa bước vào lớp 11A5 ở một trường hợp trái ngược hoàn toàn với thầy giáo dạy Ngữ Văn lớp này. Không phải đó là do ông thầy tuổi trung niên nghiêm khắc, cũng không phải bởi vì ông ta dữ dằn, nó…
Tác giả: