Tác giả:

- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở…

Chương 17

Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Quỷ Lưỡi có chút ngạc nhiên:- Thần tưởng kẻ đã giết mẹ người là một thiên thần chứ?Cô gật đầu:- Anh trai ta là thiên thần.Cậu vẫn còn chút thắc mắc:- Sao hắn lại giết mẹ người?- Hắn không muốn một ai đó có sức mạnh như hắn.- Thật tàn ác!- Không nói nhiều nữa. Đi ngủ thôi.Linh quay về phòng, nghỉ ngơi, lấy sức để hôm sau tìm cách giết Lanaka. Sáng hôm sau...Rầm...Lanaka lại đánh gục một đối thủ lớn trong hội karate. Mọi người reo hò cổ vũ, tụ tập hết lại chỗ ả:- Thế này thì danh hiệu nữ hoàng phải đổi người rồi. - Học sinh 1.- Đúng vậy. Nữ hoàng phải là 1 người vừa xinh đẹp vừa giỏi về mọi mặt chứ. - Học sinh 2.- Ừm. Linh chỉ xinh và học giỏi chứ thể chất thì quá tệ. Chẳng thấy cô ta học môn thể dục lần nào. - Học sinh 3.....Ả nghe mà nhếch mép cười dưới ánh sáng, ngước đầu lên nhìn cô trong bóng tối qua khung cửa sổ- là bức tường chia đôi ánh sáng và bóng tối. Cô nhìn xuống, khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn danh hiệu nữ hoàng của mình bị mất đi.Thật ra ả ta đã đủ tư chất để làm 1 nữ hoàng. Ả mang mái tóc màu vàng ấm áp, được buộc đuôi ngựa ra đằng sau, trông rất trẻ trung và năng động. Mắt ả màu nâu đất kết hợp với cặp kính lộ lên vẻ tri thức nhưng bí ẩn đến khó tả.Cô chống cằm, nhìn xuống chỗ ả. Khoảng cách giữa ánh sáng và bóng tối, giữa bên cao và bên thấp là vô cùng xa xăm nhưng lại gần gũi, cách nhau một khung cửa. Ả ta nhìn cô mà cười nham hiểm. Có lẽ cô đã biến thành một con quỷ chỉ biết lẩn tránh trong bóng tối. Và ả biết điều ấy nên đã vượt mặt cô.

Quỷ Lưỡi có chút ngạc nhiên:

- Thần tưởng kẻ đã giết mẹ người là một thiên thần chứ?

Cô gật đầu:

- Anh trai ta là thiên thần.

Cậu vẫn còn chút thắc mắc:

- Sao hắn lại giết mẹ người?

- Hắn không muốn một ai đó có sức mạnh như hắn.

- Thật tàn ác!

- Không nói nhiều nữa. Đi ngủ thôi.

Linh quay về phòng, nghỉ ngơi, lấy sức để hôm sau tìm cách giết Lanaka. 

Sáng hôm sau...

Rầm...

Lanaka lại đánh gục một đối thủ lớn trong hội karate. Mọi người reo hò cổ vũ, tụ tập hết lại chỗ ả:

- Thế này thì danh hiệu nữ hoàng phải đổi người rồi. - Học sinh 1.

- Đúng vậy. Nữ hoàng phải là 1 người vừa xinh đẹp vừa giỏi về mọi mặt chứ. - Học sinh 2.

- Ừm. Linh chỉ xinh và học giỏi chứ thể chất thì quá tệ. Chẳng thấy cô ta học môn thể dục lần nào. - Học sinh 3.

....

Ả nghe mà nhếch mép cười dưới ánh sáng, ngước đầu lên nhìn cô trong bóng tối qua khung cửa sổ- là bức tường chia đôi ánh sáng và bóng tối. Cô nhìn xuống, khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn danh hiệu nữ hoàng của mình bị mất đi.

Thật ra ả ta đã đủ tư chất để làm 1 nữ hoàng. Ả mang mái tóc màu vàng ấm áp, được buộc đuôi ngựa ra đằng sau, trông rất trẻ trung và năng động. Mắt ả màu nâu đất kết hợp với cặp kính lộ lên vẻ tri thức nhưng bí ẩn đến khó tả.

Cô chống cằm, nhìn xuống chỗ ả. Khoảng cách giữa ánh sáng và bóng tối, giữa bên cao và bên thấp là vô cùng xa xăm nhưng lại gần gũi, cách nhau một khung cửa. Ả ta nhìn cô mà cười nham hiểm. Có lẽ cô đã biến thành một con quỷ chỉ biết lẩn tránh trong bóng tối. Và ả biết điều ấy nên đã vượt mặt cô.

Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Quỷ Lưỡi có chút ngạc nhiên:- Thần tưởng kẻ đã giết mẹ người là một thiên thần chứ?Cô gật đầu:- Anh trai ta là thiên thần.Cậu vẫn còn chút thắc mắc:- Sao hắn lại giết mẹ người?- Hắn không muốn một ai đó có sức mạnh như hắn.- Thật tàn ác!- Không nói nhiều nữa. Đi ngủ thôi.Linh quay về phòng, nghỉ ngơi, lấy sức để hôm sau tìm cách giết Lanaka. Sáng hôm sau...Rầm...Lanaka lại đánh gục một đối thủ lớn trong hội karate. Mọi người reo hò cổ vũ, tụ tập hết lại chỗ ả:- Thế này thì danh hiệu nữ hoàng phải đổi người rồi. - Học sinh 1.- Đúng vậy. Nữ hoàng phải là 1 người vừa xinh đẹp vừa giỏi về mọi mặt chứ. - Học sinh 2.- Ừm. Linh chỉ xinh và học giỏi chứ thể chất thì quá tệ. Chẳng thấy cô ta học môn thể dục lần nào. - Học sinh 3.....Ả nghe mà nhếch mép cười dưới ánh sáng, ngước đầu lên nhìn cô trong bóng tối qua khung cửa sổ- là bức tường chia đôi ánh sáng và bóng tối. Cô nhìn xuống, khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn danh hiệu nữ hoàng của mình bị mất đi.Thật ra ả ta đã đủ tư chất để làm 1 nữ hoàng. Ả mang mái tóc màu vàng ấm áp, được buộc đuôi ngựa ra đằng sau, trông rất trẻ trung và năng động. Mắt ả màu nâu đất kết hợp với cặp kính lộ lên vẻ tri thức nhưng bí ẩn đến khó tả.Cô chống cằm, nhìn xuống chỗ ả. Khoảng cách giữa ánh sáng và bóng tối, giữa bên cao và bên thấp là vô cùng xa xăm nhưng lại gần gũi, cách nhau một khung cửa. Ả ta nhìn cô mà cười nham hiểm. Có lẽ cô đã biến thành một con quỷ chỉ biết lẩn tránh trong bóng tối. Và ả biết điều ấy nên đã vượt mặt cô.

Chương 17