- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở…
Chương 42
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Bốp...- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Leneka đạp cho Lưỡi một cái thật mạnh khiến cậu ngã dúi xuống đất. Đầu cậu vì việc này mà có chút sứt mẻ, rơm rớm máu. Ả khẽ cười, định hỏi lại lần nữa nhưng cậu lập tức vùng dậy, húc đầu vào bụng chân ả. Giận dữ, ả mạnh tay nhấn đầu cậu xuống đất tạo thành một tiếng cốp lớn, máu văng tung tóe. Vậy mà cậu vẫn có thể chống trả, nhanh như cắt, cậu lùi về phía sau, mau chóng hút máu ở tay ả. Vết thương của cậu từ từ liền lại. Trong lúc ả đang xoa xoa bàn tay của bản thân một cách đau đớn, cậu dõng dạc, kiên định tuyên bố:- Ta sẽ luôn là hầu cận của Linh, mãi mãi không bao giờ phản bội người. Kẻ mặc đồ đen mang cậu đến đây bỗng nhiên cười khoái chí, vang vọng cả căn phòng. Mọi hướng chú ý của người trong phòng lập tức hướng vào kẻ này. Tay cởi bỏ mũ và mặt nạ, đây là một cô ác quỷ kiêu sa, mạnh mẽ. Nó cười khẩy, hất tay một lực nhẹ, cậu được cởi trói ngay sau đấy, vội vàng đứng lên, không rõ sự tình, tỏ vẻ nghi hoặc. Nhỏ nháy mắt cho cậu rồi lao đến, tựa như sấm sét trên bầu trời, cầm con dao sắc bén, nhằm vào hướng ả. Tuy nhiên, một kẻ như ả thì làm sao mà nó có thể đấu lại được. Ả nhanh nhẹn né sang một bên, nhếch mép nhưng không lâu sau đó, cậu cào một đường dài lên người ả bằng những chiếc móng đã được Linh tẩm độc. Ả rùng mình, lườm hai người, giận dữ.
Bốp...
- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.
Leneka đạp cho Lưỡi một cái thật mạnh khiến cậu ngã dúi xuống đất. Đầu cậu vì việc này mà có chút sứt mẻ, rơm rớm máu. Ả khẽ cười, định hỏi lại lần nữa nhưng cậu lập tức vùng dậy, húc đầu vào bụng chân ả. Giận dữ, ả mạnh tay nhấn đầu cậu xuống đất tạo thành một tiếng cốp lớn, máu văng tung tóe. Vậy mà cậu vẫn có thể chống trả, nhanh như cắt, cậu lùi về phía sau, mau chóng hút máu ở tay ả. Vết thương của cậu từ từ liền lại. Trong lúc ả đang xoa xoa bàn tay của bản thân một cách đau đớn, cậu dõng dạc, kiên định tuyên bố:
- Ta sẽ luôn là hầu cận của Linh, mãi mãi không bao giờ phản bội người.
Kẻ mặc đồ đen mang cậu đến đây bỗng nhiên cười khoái chí, vang vọng cả căn phòng. Mọi hướng chú ý của người trong phòng lập tức hướng vào kẻ này. Tay cởi bỏ mũ và mặt nạ, đây là một cô ác quỷ kiêu sa, mạnh mẽ. Nó cười khẩy, hất tay một lực nhẹ, cậu được cởi trói ngay sau đấy, vội vàng đứng lên, không rõ sự tình, tỏ vẻ nghi hoặc. Nhỏ nháy mắt cho cậu rồi lao đến, tựa như sấm sét trên bầu trời, cầm con dao sắc bén, nhằm vào hướng ả. Tuy nhiên, một kẻ như ả thì làm sao mà nó có thể đấu lại được. Ả nhanh nhẹn né sang một bên, nhếch mép nhưng không lâu sau đó, cậu cào một đường dài lên người ả bằng những chiếc móng đã được Linh tẩm độc. Ả rùng mình, lườm hai người, giận dữ.
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Bốp...- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Leneka đạp cho Lưỡi một cái thật mạnh khiến cậu ngã dúi xuống đất. Đầu cậu vì việc này mà có chút sứt mẻ, rơm rớm máu. Ả khẽ cười, định hỏi lại lần nữa nhưng cậu lập tức vùng dậy, húc đầu vào bụng chân ả. Giận dữ, ả mạnh tay nhấn đầu cậu xuống đất tạo thành một tiếng cốp lớn, máu văng tung tóe. Vậy mà cậu vẫn có thể chống trả, nhanh như cắt, cậu lùi về phía sau, mau chóng hút máu ở tay ả. Vết thương của cậu từ từ liền lại. Trong lúc ả đang xoa xoa bàn tay của bản thân một cách đau đớn, cậu dõng dạc, kiên định tuyên bố:- Ta sẽ luôn là hầu cận của Linh, mãi mãi không bao giờ phản bội người. Kẻ mặc đồ đen mang cậu đến đây bỗng nhiên cười khoái chí, vang vọng cả căn phòng. Mọi hướng chú ý của người trong phòng lập tức hướng vào kẻ này. Tay cởi bỏ mũ và mặt nạ, đây là một cô ác quỷ kiêu sa, mạnh mẽ. Nó cười khẩy, hất tay một lực nhẹ, cậu được cởi trói ngay sau đấy, vội vàng đứng lên, không rõ sự tình, tỏ vẻ nghi hoặc. Nhỏ nháy mắt cho cậu rồi lao đến, tựa như sấm sét trên bầu trời, cầm con dao sắc bén, nhằm vào hướng ả. Tuy nhiên, một kẻ như ả thì làm sao mà nó có thể đấu lại được. Ả nhanh nhẹn né sang một bên, nhếch mép nhưng không lâu sau đó, cậu cào một đường dài lên người ả bằng những chiếc móng đã được Linh tẩm độc. Ả rùng mình, lườm hai người, giận dữ.