- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở…
Chương 49
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Linh bỗng nhiên cười nhẹ, khẽ cúi người khiến Giáp Cứng giật mình. Nhỏ nhìn lại thì nhận ra trước mặt cô là Luluka đang đi tới. Cô tỏ vẻ ngoan ngoãn:- Em chào cô ạ! Cô là giáo viên mới lớp em phải không ạ? Trông cô thật xinh đẹp tựa như là sinh viên mới ra trường vậy ạ. - Hừ, em yên tâm, tôi không phải giáo viên mới ra trường. Kiến thức của tôi lớn lắm, sẽ không thiếu để dạy các em đâu. Ả ta cười hiền, khẽ nắm tay cô. Nhỏ thấy vậy thì muôn phần ghen tức, chạy lại gần, túm áo cô:- ~~~Chị nuôi~~~sao chị không đợi em, em dỗi chị bây giờ.- Ừ, vậy đi thôi. Cô gật đầu, bóp mạnh tay ả rồi đi theo nhỏ. Đợi cô đi vào lớp, ả mới khẽ vân vê tay mình đầy dâm tà:- A~~~ em học sinh này thật đáng yêu quá mà! Cô vào đến lớp học, đặt chiếc cặp đen tuyền xuống, chậm rãi nhìn xung quanh một cách cẩn thận. Nhỏ cũng không kém phần nghi hoặc, chạm nhẹ vào bức tường cứng rắn. Họ đoán không sai. Cái lớp học này có vấn đề. Cô giật thót khi cảm nhận được một luồng khí nóng bỏng đang tiến lại gần. Cái này... chẳng phải là sức mạnh của quỷ Mặt Trời sao? Nhỏ mau chóng lại gần, sờ trán cô. Nóng... rất nóng. Cô hình như sốt rồi. Nhỏ run sợ, đỡ cô dậy. Linh choáng váng đứng lên, mọi thứ cô thấy hiện tại chỉ là những hình ảnh mờ mờ ảo ảo. Giáp Cứng nhanh chóng đưa cô đi. Nhỏ chầm chậm dìu cô lên cầu thang, cô th* d*c, mệt mỏi vô cùng. Thấy từng bước chân nặng trĩu của cô, nhỏ lo lắng vô cùng. Đầu cô dần dần dựa vào bờ vai mạnh mẽ của nhỏ. Nhỏ khẽ đỡ đầu cô, hận không thể bế thốc cô lên vì sợ người ngoài phát hiện danh tính của họ. Bỗng nhiên, nhỏ thấy vai mình có chút mát mát liền ngạc nhiên sờ vai mình. Đây... cô đã khóc. Nhỏ kinh ngạc vô cùng, cô đã khóc rồi sao?
Linh bỗng nhiên cười nhẹ, khẽ cúi người khiến Giáp Cứng giật mình. Nhỏ nhìn lại thì nhận ra trước mặt cô là Luluka đang đi tới. Cô tỏ vẻ ngoan ngoãn:
- Em chào cô ạ! Cô là giáo viên mới lớp em phải không ạ? Trông cô thật xinh đẹp tựa như là sinh viên mới ra trường vậy ạ.
- Hừ, em yên tâm, tôi không phải giáo viên mới ra trường. Kiến thức của tôi lớn lắm, sẽ không thiếu để dạy các em đâu.
Ả ta cười hiền, khẽ nắm tay cô. Nhỏ thấy vậy thì muôn phần ghen tức, chạy lại gần, túm áo cô:
- ~~~Chị nuôi~~~sao chị không đợi em, em dỗi chị bây giờ.
- Ừ, vậy đi thôi.
Cô gật đầu, bóp mạnh tay ả rồi đi theo nhỏ. Đợi cô đi vào lớp, ả mới khẽ vân vê tay mình đầy dâm tà:
- A~~~ em học sinh này thật đáng yêu quá mà!
Cô vào đến lớp học, đặt chiếc cặp đen tuyền xuống, chậm rãi nhìn xung quanh một cách cẩn thận. Nhỏ cũng không kém phần nghi hoặc, chạm nhẹ vào bức tường cứng rắn. Họ đoán không sai. Cái lớp học này có vấn đề. Cô giật thót khi cảm nhận được một luồng khí nóng bỏng đang tiến lại gần. Cái này... chẳng phải là sức mạnh của quỷ Mặt Trời sao? Nhỏ mau chóng lại gần, sờ trán cô. Nóng... rất nóng. Cô hình như sốt rồi. Nhỏ run sợ, đỡ cô dậy. Linh choáng váng đứng lên, mọi thứ cô thấy hiện tại chỉ là những hình ảnh mờ mờ ảo ảo. Giáp Cứng nhanh chóng đưa cô đi.
Nhỏ chầm chậm dìu cô lên cầu thang, cô th* d*c, mệt mỏi vô cùng. Thấy từng bước chân nặng trĩu của cô, nhỏ lo lắng vô cùng. Đầu cô dần dần dựa vào bờ vai mạnh mẽ của nhỏ. Nhỏ khẽ đỡ đầu cô, hận không thể bế thốc cô lên vì sợ người ngoài phát hiện danh tính của họ. Bỗng nhiên, nhỏ thấy vai mình có chút mát mát liền ngạc nhiên sờ vai mình. Đây... cô đã khóc. Nhỏ kinh ngạc vô cùng, cô đã khóc rồi sao?
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Linh bỗng nhiên cười nhẹ, khẽ cúi người khiến Giáp Cứng giật mình. Nhỏ nhìn lại thì nhận ra trước mặt cô là Luluka đang đi tới. Cô tỏ vẻ ngoan ngoãn:- Em chào cô ạ! Cô là giáo viên mới lớp em phải không ạ? Trông cô thật xinh đẹp tựa như là sinh viên mới ra trường vậy ạ. - Hừ, em yên tâm, tôi không phải giáo viên mới ra trường. Kiến thức của tôi lớn lắm, sẽ không thiếu để dạy các em đâu. Ả ta cười hiền, khẽ nắm tay cô. Nhỏ thấy vậy thì muôn phần ghen tức, chạy lại gần, túm áo cô:- ~~~Chị nuôi~~~sao chị không đợi em, em dỗi chị bây giờ.- Ừ, vậy đi thôi. Cô gật đầu, bóp mạnh tay ả rồi đi theo nhỏ. Đợi cô đi vào lớp, ả mới khẽ vân vê tay mình đầy dâm tà:- A~~~ em học sinh này thật đáng yêu quá mà! Cô vào đến lớp học, đặt chiếc cặp đen tuyền xuống, chậm rãi nhìn xung quanh một cách cẩn thận. Nhỏ cũng không kém phần nghi hoặc, chạm nhẹ vào bức tường cứng rắn. Họ đoán không sai. Cái lớp học này có vấn đề. Cô giật thót khi cảm nhận được một luồng khí nóng bỏng đang tiến lại gần. Cái này... chẳng phải là sức mạnh của quỷ Mặt Trời sao? Nhỏ mau chóng lại gần, sờ trán cô. Nóng... rất nóng. Cô hình như sốt rồi. Nhỏ run sợ, đỡ cô dậy. Linh choáng váng đứng lên, mọi thứ cô thấy hiện tại chỉ là những hình ảnh mờ mờ ảo ảo. Giáp Cứng nhanh chóng đưa cô đi. Nhỏ chầm chậm dìu cô lên cầu thang, cô th* d*c, mệt mỏi vô cùng. Thấy từng bước chân nặng trĩu của cô, nhỏ lo lắng vô cùng. Đầu cô dần dần dựa vào bờ vai mạnh mẽ của nhỏ. Nhỏ khẽ đỡ đầu cô, hận không thể bế thốc cô lên vì sợ người ngoài phát hiện danh tính của họ. Bỗng nhiên, nhỏ thấy vai mình có chút mát mát liền ngạc nhiên sờ vai mình. Đây... cô đã khóc. Nhỏ kinh ngạc vô cùng, cô đã khóc rồi sao?