- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở…
Chương 51
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Rồi cô nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ. Có vẻ như cô đã mệt mỏi sau ngần ấy chuyện vừa xảy ra, cô cần nghỉ ngơi. Nhỏ thấy vậy cũng không dám làm phiền, đi lấy 1 chiếc ghế rồi đặt xuống, thật khẽ, thật khẽ xuống cạnh đầu giường tựa như sợ rằng chỉ một tiếng động nhỏ thôi cũng khiến cô thức giấc. Giáp Cứng ngồi xuống, im lặng, nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt đỏ tựa máu của cô cuối cùng cũng đã khép lại rồi. Dạo gần đây lúc nào nhỏ cũng thấy cô mở to đôi mắt đó bận bịu giết quái vật, yêu ma (mặc dù chúng là đồng loại của cô). Đôi lúc nhỏ bảo cô nghỉ ngơi đi, còn lại để nhỏ giúp cho thì cô lại không nghe, luôn nói rằng bản thân ổn. Dù có là quỷ đi, dù có mạnh đi chăng nữa thì cô cũng cần chợp mắt hồi năng lượng nữa chứ. Vừa chiến đấu với Leneka xong đã đi đấu với mấy con quỷ lớn rồi, cơ thể của cô vẫn còn là cơ thể của con người cơ mà, chịu sao nổi. Muốn cơ thể là quỷ thì phải được sinh ra từ quỷ hoặc được chúa tể của quỷ ban cho xác của quỷ hoặc phải tiêu diệt chúa tể của quỷ để lấy xác của chúa quỷ mà dùng. Mà cô thì buộc phải chiến đấu với quỷ vương để lấy xác, mấy cái kia không làm được rồi, không giữ sức sao đấu lại được. Cộp cộp, giáo viên y tế bước vào, tay cầm theo chút thuốc và cốc nước, lại gần chỗ nhỏ, kéo rèm ra, giật thót mình khi thấy cô. Bà lấy chiếc nhiệt kế, đo nhiệt độ của cô, sốt, sốt rồi.
Rồi cô nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ. Có vẻ như cô đã mệt mỏi sau ngần ấy chuyện vừa xảy ra, cô cần nghỉ ngơi. Nhỏ thấy vậy cũng không dám làm phiền, đi lấy 1 chiếc ghế rồi đặt xuống, thật khẽ, thật khẽ xuống cạnh đầu giường tựa như sợ rằng chỉ một tiếng động nhỏ thôi cũng khiến cô thức giấc. Giáp Cứng ngồi xuống, im lặng, nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt đỏ tựa máu của cô cuối cùng cũng đã khép lại rồi. Dạo gần đây lúc nào nhỏ cũng thấy cô mở to đôi mắt đó bận bịu giết quái vật, yêu ma (mặc dù chúng là đồng loại của cô). Đôi lúc nhỏ bảo cô nghỉ ngơi đi, còn lại để nhỏ giúp cho thì cô lại không nghe, luôn nói rằng bản thân ổn. Dù có là quỷ đi, dù có mạnh đi chăng nữa thì cô cũng cần chợp mắt hồi năng lượng nữa chứ. Vừa chiến đấu với Leneka xong đã đi đấu với mấy con quỷ lớn rồi, cơ thể của cô vẫn còn là cơ thể của con người cơ mà, chịu sao nổi. Muốn cơ thể là quỷ thì phải được sinh ra từ quỷ hoặc được chúa tể của quỷ ban cho xác của quỷ hoặc phải tiêu diệt chúa tể của quỷ để lấy xác của chúa quỷ mà dùng. Mà cô thì buộc phải chiến đấu với quỷ vương để lấy xác, mấy cái kia không làm được rồi, không giữ sức sao đấu lại được.
Cộp cộp, giáo viên y tế bước vào, tay cầm theo chút thuốc và cốc nước, lại gần chỗ nhỏ, kéo rèm ra, giật thót mình khi thấy cô. Bà lấy chiếc nhiệt kế, đo nhiệt độ của cô, sốt, sốt rồi.
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Rồi cô nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ. Có vẻ như cô đã mệt mỏi sau ngần ấy chuyện vừa xảy ra, cô cần nghỉ ngơi. Nhỏ thấy vậy cũng không dám làm phiền, đi lấy 1 chiếc ghế rồi đặt xuống, thật khẽ, thật khẽ xuống cạnh đầu giường tựa như sợ rằng chỉ một tiếng động nhỏ thôi cũng khiến cô thức giấc. Giáp Cứng ngồi xuống, im lặng, nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt đỏ tựa máu của cô cuối cùng cũng đã khép lại rồi. Dạo gần đây lúc nào nhỏ cũng thấy cô mở to đôi mắt đó bận bịu giết quái vật, yêu ma (mặc dù chúng là đồng loại của cô). Đôi lúc nhỏ bảo cô nghỉ ngơi đi, còn lại để nhỏ giúp cho thì cô lại không nghe, luôn nói rằng bản thân ổn. Dù có là quỷ đi, dù có mạnh đi chăng nữa thì cô cũng cần chợp mắt hồi năng lượng nữa chứ. Vừa chiến đấu với Leneka xong đã đi đấu với mấy con quỷ lớn rồi, cơ thể của cô vẫn còn là cơ thể của con người cơ mà, chịu sao nổi. Muốn cơ thể là quỷ thì phải được sinh ra từ quỷ hoặc được chúa tể của quỷ ban cho xác của quỷ hoặc phải tiêu diệt chúa tể của quỷ để lấy xác của chúa quỷ mà dùng. Mà cô thì buộc phải chiến đấu với quỷ vương để lấy xác, mấy cái kia không làm được rồi, không giữ sức sao đấu lại được. Cộp cộp, giáo viên y tế bước vào, tay cầm theo chút thuốc và cốc nước, lại gần chỗ nhỏ, kéo rèm ra, giật thót mình khi thấy cô. Bà lấy chiếc nhiệt kế, đo nhiệt độ của cô, sốt, sốt rồi.