“Tay gấu hấp, đuôi rồng chiên giòn, rau trộn thảo dược, cá Văn Diêu kho giấm, thịt Cùng Kỳ kho tàu…”Những món ăn trước mắt Dương Tam tỏa ra mùi hương thơm nức khiến cô ứa nước miếng. Muốn ăn quá đi mất… Cô rất muốn một ngụm quét sạch những món ăn yêu thích trước mắt, nhưng những món ăn này như có chân cứ đến trước mặt cô rồi lại chạy đi mất, dù cô có cưỡi gió đạp mây cũng không thể đuổi kịp. Rõ ràng là khoảng cách không xa, nhưng đuổi theo như thế nào cũng không bắt được, gần nhau trong gang tấc nhưng lại cách xa tận trời mây.Dương Tam hoảng hốt liền giật mình tỉnh giấc.Thì ra là mơ…Cô nhìn xung quanh một vòng, hiện tại cô đang ở trong động của mình, chiếc giường của cô rất lớn, cô cũng không rõ nó được làm bằng chất liệu gì vì đây là đồ sư phụ giao cho cô. Cả chiếc giường đều có màu tím, mỗi lần nằm trên giường cô đều có cảm giác an tâm như được trở về vòng tay của mẹ. Mép giường màu tím có một viên trân châu cực lớn đang phát ra ánh sáng rực rỡ. Việc trân châu này là của Đông Hải…
Chương 17: Chương 17
Huyền Học Đại Sư Là Đồ Tham ĂnTác giả: Trạch MiêuTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Xuyên Không“Tay gấu hấp, đuôi rồng chiên giòn, rau trộn thảo dược, cá Văn Diêu kho giấm, thịt Cùng Kỳ kho tàu…”Những món ăn trước mắt Dương Tam tỏa ra mùi hương thơm nức khiến cô ứa nước miếng. Muốn ăn quá đi mất… Cô rất muốn một ngụm quét sạch những món ăn yêu thích trước mắt, nhưng những món ăn này như có chân cứ đến trước mặt cô rồi lại chạy đi mất, dù cô có cưỡi gió đạp mây cũng không thể đuổi kịp. Rõ ràng là khoảng cách không xa, nhưng đuổi theo như thế nào cũng không bắt được, gần nhau trong gang tấc nhưng lại cách xa tận trời mây.Dương Tam hoảng hốt liền giật mình tỉnh giấc.Thì ra là mơ…Cô nhìn xung quanh một vòng, hiện tại cô đang ở trong động của mình, chiếc giường của cô rất lớn, cô cũng không rõ nó được làm bằng chất liệu gì vì đây là đồ sư phụ giao cho cô. Cả chiếc giường đều có màu tím, mỗi lần nằm trên giường cô đều có cảm giác an tâm như được trở về vòng tay của mẹ. Mép giường màu tím có một viên trân châu cực lớn đang phát ra ánh sáng rực rỡ. Việc trân châu này là của Đông Hải… Bình hoa?Trong lòng Dương Tam ngẫm lại, chiếc bình hoa có liên quan đến vận khí khiến cô nhớ đến Đoạt Vận Bình.Hình dáng bên ngoài của Đoạt Vận Bình không khác gì một bình hoa.Trước khi cô ngủ say, đã từng có một con khuyển yêu không biết trời cao đất dày đến tặng bình hoa cho cô, muốn cướp lấy vận khí của cô.Dương Tam kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái liền nhận ra nên đã trực tiếp ăn luôn con tiểu yêu kia.Bình hoa kia bị cô lỡ tay làm vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, sau đó cô liền dứt khoát thiêu hủy bình hoa rồi ném đi.Giọng nói của cô trở nên nghiêm túc: “Bình hoa đó có phải bình Tì Hưu năm màu hay không?”Đôi mắt Điền Vũ Kha sáng rực lên: “Đúng! Chính là bình hoa đó.”Vốn dĩ Điền Vũ Kha vẫn còn chút hoài nghi đối với Dương Tam, nhưng giấc mơ kia đến cả mẹ mình cô ấy cũng chưa từng nhắc đến, nhưng không ngờ Dương Tam lại có thể miêu tả được hình dáng của bình hoa, thật đúng là vô cùng thần kỳ!Dương Tam sờ mũi, nếu nói như vậy, việc của Điền Vũ Kha đúng thật là có liên quan đến cô, xem như là bị cô liên lụy.Chỉ là lúc ấy cô đã dùng Thái Dương Chân Hỏa để thiêu rụi bình hoa, đáng lẽ ra bình hoa đó đã sớm bị thiêu rụi, không thể nào tác oai tác quái gây hại cho nhân gian.Dương Tam liếc mắt nhìn thoáng qua Điền Vũ Kha, nếu vận khí của Điền Vũ Kha thật sự bị đoạt mất, thì đồ vật cướp đoạt vận khí kìa nhất định phải ở rất gần cô ấy.Chẳng qua trong ngôi nhà này, cô không nhận thấy được hơi thở của đồ vật kia…Cô đứng lên, nói: “Ngày thường cô vẫn ở nhà sao?”Điền Vũ Kha lắc đầu: “Tôi ở trong một tiểu khu gần công ty.” Ngày thường cô ấy không tiêu xài hoang phí nên cũng tích góp được ít tiền mua một căn phòng.“Vậy cô dẫn tôi qua đó xem một chút.” Dương Tam bình tĩnh nói.“Được.” Điền Vũ Kha cũng có chút khẩn trương, yêu cầu của cô ấy không cao, chỉ cần đừng xui xẻo như lúc trước là được.“Chờ tôi một chút.” Lý Thiến nói, sau đó xoay người chạy về phòng, một lát sau, bà cầm theo một bao lì xì nhét vào tay Dương Tam, vô cùng chân thành nói:“Mặc kệ chuyện này có thành công hay không, chúng tôi cũng vô cùng cảm tạ đại sư, đây là một chút tạ lễ mong ngài nhận cho.”Trước giờ Lý Thiến vẫn luôn suy nghĩ sâu sắc, nếu đại sư có thể giải quyết vấn đề vận khí cho con gái, đương nhiên là tốt nhất.Chỉ là nếu không thể giải quyết, con gái cũng sẽ hết hy vọng, không tiếp tục ở lại giới giải trí nữa, như vậy cũng xem như đạt được mục đích ban đầu, dù thế nào thì phần thù lao này cũng đều là của đại sư!Trong lòng bà hiểu rõ một đại sư thật sự có bản lĩnh như Dương Tam là vô cùng đáng quý, nói không chừng ngày sau sẽ gặp chuyện cần đến sự giúp đỡ của cô, vì thế sau khi trở về phòng bà đã đặc biệt tăng gấp đôi tiền thưởng ban đầu..
Bình hoa?Trong lòng Dương Tam ngẫm lại, chiếc bình hoa có liên quan đến vận khí khiến cô nhớ đến Đoạt Vận Bình.
Hình dáng bên ngoài của Đoạt Vận Bình không khác gì một bình hoa.
Trước khi cô ngủ say, đã từng có một con khuyển yêu không biết trời cao đất dày đến tặng bình hoa cho cô, muốn cướp lấy vận khí của cô.
Dương Tam kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái liền nhận ra nên đã trực tiếp ăn luôn con tiểu yêu kia.
Bình hoa kia bị cô lỡ tay làm vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, sau đó cô liền dứt khoát thiêu hủy bình hoa rồi ném đi.Giọng nói của cô trở nên nghiêm túc: “Bình hoa đó có phải bình Tì Hưu năm màu hay không?”Đôi mắt Điền Vũ Kha sáng rực lên: “Đúng! Chính là bình hoa đó.”Vốn dĩ Điền Vũ Kha vẫn còn chút hoài nghi đối với Dương Tam, nhưng giấc mơ kia đến cả mẹ mình cô ấy cũng chưa từng nhắc đến, nhưng không ngờ Dương Tam lại có thể miêu tả được hình dáng của bình hoa, thật đúng là vô cùng thần kỳ!Dương Tam sờ mũi, nếu nói như vậy, việc của Điền Vũ Kha đúng thật là có liên quan đến cô, xem như là bị cô liên lụy.
Chỉ là lúc ấy cô đã dùng Thái Dương Chân Hỏa để thiêu rụi bình hoa, đáng lẽ ra bình hoa đó đã sớm bị thiêu rụi, không thể nào tác oai tác quái gây hại cho nhân gian.Dương Tam liếc mắt nhìn thoáng qua Điền Vũ Kha, nếu vận khí của Điền Vũ Kha thật sự bị đoạt mất, thì đồ vật cướp đoạt vận khí kìa nhất định phải ở rất gần cô ấy.
Chẳng qua trong ngôi nhà này, cô không nhận thấy được hơi thở của đồ vật kia…Cô đứng lên, nói: “Ngày thường cô vẫn ở nhà sao?”Điền Vũ Kha lắc đầu: “Tôi ở trong một tiểu khu gần công ty.” Ngày thường cô ấy không tiêu xài hoang phí nên cũng tích góp được ít tiền mua một căn phòng.“Vậy cô dẫn tôi qua đó xem một chút.” Dương Tam bình tĩnh nói.“Được.” Điền Vũ Kha cũng có chút khẩn trương, yêu cầu của cô ấy không cao, chỉ cần đừng xui xẻo như lúc trước là được.“Chờ tôi một chút.” Lý Thiến nói, sau đó xoay người chạy về phòng, một lát sau, bà cầm theo một bao lì xì nhét vào tay Dương Tam, vô cùng chân thành nói:“Mặc kệ chuyện này có thành công hay không, chúng tôi cũng vô cùng cảm tạ đại sư, đây là một chút tạ lễ mong ngài nhận cho.”Trước giờ Lý Thiến vẫn luôn suy nghĩ sâu sắc, nếu đại sư có thể giải quyết vấn đề vận khí cho con gái, đương nhiên là tốt nhất.
Chỉ là nếu không thể giải quyết, con gái cũng sẽ hết hy vọng, không tiếp tục ở lại giới giải trí nữa, như vậy cũng xem như đạt được mục đích ban đầu, dù thế nào thì phần thù lao này cũng đều là của đại sư!Trong lòng bà hiểu rõ một đại sư thật sự có bản lĩnh như Dương Tam là vô cùng đáng quý, nói không chừng ngày sau sẽ gặp chuyện cần đến sự giúp đỡ của cô, vì thế sau khi trở về phòng bà đã đặc biệt tăng gấp đôi tiền thưởng ban đầu..
Huyền Học Đại Sư Là Đồ Tham ĂnTác giả: Trạch MiêuTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Xuyên Không“Tay gấu hấp, đuôi rồng chiên giòn, rau trộn thảo dược, cá Văn Diêu kho giấm, thịt Cùng Kỳ kho tàu…”Những món ăn trước mắt Dương Tam tỏa ra mùi hương thơm nức khiến cô ứa nước miếng. Muốn ăn quá đi mất… Cô rất muốn một ngụm quét sạch những món ăn yêu thích trước mắt, nhưng những món ăn này như có chân cứ đến trước mặt cô rồi lại chạy đi mất, dù cô có cưỡi gió đạp mây cũng không thể đuổi kịp. Rõ ràng là khoảng cách không xa, nhưng đuổi theo như thế nào cũng không bắt được, gần nhau trong gang tấc nhưng lại cách xa tận trời mây.Dương Tam hoảng hốt liền giật mình tỉnh giấc.Thì ra là mơ…Cô nhìn xung quanh một vòng, hiện tại cô đang ở trong động của mình, chiếc giường của cô rất lớn, cô cũng không rõ nó được làm bằng chất liệu gì vì đây là đồ sư phụ giao cho cô. Cả chiếc giường đều có màu tím, mỗi lần nằm trên giường cô đều có cảm giác an tâm như được trở về vòng tay của mẹ. Mép giường màu tím có một viên trân châu cực lớn đang phát ra ánh sáng rực rỡ. Việc trân châu này là của Đông Hải… Bình hoa?Trong lòng Dương Tam ngẫm lại, chiếc bình hoa có liên quan đến vận khí khiến cô nhớ đến Đoạt Vận Bình.Hình dáng bên ngoài của Đoạt Vận Bình không khác gì một bình hoa.Trước khi cô ngủ say, đã từng có một con khuyển yêu không biết trời cao đất dày đến tặng bình hoa cho cô, muốn cướp lấy vận khí của cô.Dương Tam kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái liền nhận ra nên đã trực tiếp ăn luôn con tiểu yêu kia.Bình hoa kia bị cô lỡ tay làm vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, sau đó cô liền dứt khoát thiêu hủy bình hoa rồi ném đi.Giọng nói của cô trở nên nghiêm túc: “Bình hoa đó có phải bình Tì Hưu năm màu hay không?”Đôi mắt Điền Vũ Kha sáng rực lên: “Đúng! Chính là bình hoa đó.”Vốn dĩ Điền Vũ Kha vẫn còn chút hoài nghi đối với Dương Tam, nhưng giấc mơ kia đến cả mẹ mình cô ấy cũng chưa từng nhắc đến, nhưng không ngờ Dương Tam lại có thể miêu tả được hình dáng của bình hoa, thật đúng là vô cùng thần kỳ!Dương Tam sờ mũi, nếu nói như vậy, việc của Điền Vũ Kha đúng thật là có liên quan đến cô, xem như là bị cô liên lụy.Chỉ là lúc ấy cô đã dùng Thái Dương Chân Hỏa để thiêu rụi bình hoa, đáng lẽ ra bình hoa đó đã sớm bị thiêu rụi, không thể nào tác oai tác quái gây hại cho nhân gian.Dương Tam liếc mắt nhìn thoáng qua Điền Vũ Kha, nếu vận khí của Điền Vũ Kha thật sự bị đoạt mất, thì đồ vật cướp đoạt vận khí kìa nhất định phải ở rất gần cô ấy.Chẳng qua trong ngôi nhà này, cô không nhận thấy được hơi thở của đồ vật kia…Cô đứng lên, nói: “Ngày thường cô vẫn ở nhà sao?”Điền Vũ Kha lắc đầu: “Tôi ở trong một tiểu khu gần công ty.” Ngày thường cô ấy không tiêu xài hoang phí nên cũng tích góp được ít tiền mua một căn phòng.“Vậy cô dẫn tôi qua đó xem một chút.” Dương Tam bình tĩnh nói.“Được.” Điền Vũ Kha cũng có chút khẩn trương, yêu cầu của cô ấy không cao, chỉ cần đừng xui xẻo như lúc trước là được.“Chờ tôi một chút.” Lý Thiến nói, sau đó xoay người chạy về phòng, một lát sau, bà cầm theo một bao lì xì nhét vào tay Dương Tam, vô cùng chân thành nói:“Mặc kệ chuyện này có thành công hay không, chúng tôi cũng vô cùng cảm tạ đại sư, đây là một chút tạ lễ mong ngài nhận cho.”Trước giờ Lý Thiến vẫn luôn suy nghĩ sâu sắc, nếu đại sư có thể giải quyết vấn đề vận khí cho con gái, đương nhiên là tốt nhất.Chỉ là nếu không thể giải quyết, con gái cũng sẽ hết hy vọng, không tiếp tục ở lại giới giải trí nữa, như vậy cũng xem như đạt được mục đích ban đầu, dù thế nào thì phần thù lao này cũng đều là của đại sư!Trong lòng bà hiểu rõ một đại sư thật sự có bản lĩnh như Dương Tam là vô cùng đáng quý, nói không chừng ngày sau sẽ gặp chuyện cần đến sự giúp đỡ của cô, vì thế sau khi trở về phòng bà đã đặc biệt tăng gấp đôi tiền thưởng ban đầu..