Tác giả:

Người ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một…

Quyển 1 - Chương 5: Xác chết kinh hoàng

Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Nghe thấy tiếng hét, tất cả mọi người đều chạy đến để xem chuyện gì đang xảy ra. Chỉ thấy một bà béo đang bò lê lết ra khỏi gian nhà phụ nhìn về phía đám người với đôi mắt cực kì hoảng sợ.- Thằng Khôn... chết... rồi...!Tấn cùng một số thanh niên khác tiến thẳng vào gian phụ, đôi mắt họ cũng bỗng nhiên mở to giật mình với cảnh tượng trước mặt. Tên gia nhân tên Khôn bị chẻ dọc đầu làm hai, máu và óc hòa vào nhau chảy xuống nền đất trông cực kì kinh hoàng, trên hai tay tên gia nhân đấy vẫn còn cầm chiếc rìu thấm đẫm màu máu.Một vài thanh niên không chịu được liền nôn thốc nôn tháo ngay tại chỗ, một số người gan dạ hơn thì quay mặt đi rồi bước ra bên ngoài với khuôn mặt tái xanh. Chỉ có Tấn là lấy tay che mũi rồi từ từ tiến về cái xác và quan sát một cách chăm chú, đôi mắt hắn nhíu lại như đã phát hiện ra điều gì khác thường.- Tụ tập ở đây làm gì...? Các người không để cho ai ngủ hay sao?Người vừa hét lớn là Phú ông, cả đám người tách ra nhường đường cho Phú ông tiến vào gian phụ. Đôi mắt lão trịnh thượng nhìn ngó xung quanh, nhưng khi trông thấy cảnh tượng kinh dị trong gian phụ thì cơ thể lão bỗng loạng choạng rồi ngã ngửa về phía sau, mấy tên gia nhân nhanh tay đỡ lấy hai cánh tay lão rồi đưa lão ra bên ngoài cho hoàn hồn.Sau khi xem xét tổng thể một lượt, Tấn cũng bước chân ra khỏi căn phòng. Mọi người nhìn nhau ái ngại không dám lên tiếng, chỉ có Tấn nhìn về phía Phú ông rồi lạnh lùng hỏi:- Giờ ông tính sao...?- Còn tính sao nữa...! Tất nhiên là đem xác đi chôn rồi...!- Ông không định báo quan sao...?- Thằng Khôn nó tự cầm rìu bổ vào đầu nó...! Đương nhiên là tự tử rồi...! Cần gì phải báo quan điều tra...?- Tự tử...? Không chuẩn bị nhanh... thì sẽ có thêm nhiều người tự tử đấy...!Tấn tiến về phía Phú ông rồi nhếch mép rít từng lời vào tai của lão, khuôn mặt lão tái xanh lại như hiểu hàm ý bên trong của Tấn. Rõ ràng cái chết của tên gia nhân này không đơn giản là tự tử, mà do một thế lưc yêu tà nào đó gây ra.Ngay trong đêm hôm ấy, Phú ông sai người đem cái xác chết mang đi chôn ở bên ngoài phía bắc làng và cấm tiệt tất cả người trong nhà không ai được nhắc đến nửa lời chuyện xảy ra đêm nay.Tấn trở về phòng với tâm trạng cực kì lo lắng, buổi tối hôm nay thật sự xảy ra quá nhiều chuyện, từ chuyện linh tà xuất hiện cho đến chuyện phát hiện xác chết kinh hoàng. Liệu còn điều gì chờ đợi hắn vào ngày mai...?Lời kết: Mọi người cứ đòi truyện phải ra nhanh nhưng có đủ số like đâu?Like chỉ là sự ủng hộ chứ có kiếm ra thêm đồng nào đâu mà cũng tiếc hả mọi người...!Cứ share và like đi, tiếc gì một cái click chuột đâu, mong nhận được sự ủng hộ từ mọi người để truyện ra nhanh hơn!Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này...!

Nghe thấy tiếng hét, tất cả mọi người đều chạy đến để xem chuyện gì đang xảy ra. Chỉ thấy một bà béo đang bò lê lết ra khỏi gian nhà phụ nhìn về phía đám người với đôi mắt cực kì hoảng sợ.

- Thằng Khôn... chết... rồi...!

Tấn cùng một số thanh niên khác tiến thẳng vào gian phụ, đôi mắt họ cũng bỗng nhiên mở to giật mình với cảnh tượng trước mặt. Tên gia nhân tên Khôn bị chẻ dọc đầu làm hai, máu và óc hòa vào nhau chảy xuống nền đất trông cực kì kinh hoàng, trên hai tay tên gia nhân đấy vẫn còn cầm chiếc rìu thấm đẫm màu máu.

Một vài thanh niên không chịu được liền nôn thốc nôn tháo ngay tại chỗ, một số người gan dạ hơn thì quay mặt đi rồi bước ra bên ngoài với khuôn mặt tái xanh. Chỉ có Tấn là lấy tay che mũi rồi từ từ tiến về cái xác và quan sát một cách chăm chú, đôi mắt hắn nhíu lại như đã phát hiện ra điều gì khác thường.

- Tụ tập ở đây làm gì...? Các người không để cho ai ngủ hay sao?

Người vừa hét lớn là Phú ông, cả đám người tách ra nhường đường cho Phú ông tiến vào gian phụ. Đôi mắt lão trịnh thượng nhìn ngó xung quanh, nhưng khi trông thấy cảnh tượng kinh dị trong gian phụ thì cơ thể lão bỗng loạng choạng rồi ngã ngửa về phía sau, mấy tên gia nhân nhanh tay đỡ lấy hai cánh tay lão rồi đưa lão ra bên ngoài cho hoàn hồn.

Sau khi xem xét tổng thể một lượt, Tấn cũng bước chân ra khỏi căn phòng. Mọi người nhìn nhau ái ngại không dám lên tiếng, chỉ có Tấn nhìn về phía Phú ông rồi lạnh lùng hỏi:

- Giờ ông tính sao...?

- Còn tính sao nữa...! Tất nhiên là đem xác đi chôn rồi...!

- Ông không định báo quan sao...?

- Thằng Khôn nó tự cầm rìu bổ vào đầu nó...! Đương nhiên là tự tử rồi...! Cần gì phải báo quan điều tra...?

- Tự tử...? Không chuẩn bị nhanh... thì sẽ có thêm nhiều người tự tử đấy...!

Tấn tiến về phía Phú ông rồi nhếch mép rít từng lời vào tai của lão, khuôn mặt lão tái xanh lại như hiểu hàm ý bên trong của Tấn. Rõ ràng cái chết của tên gia nhân này không đơn giản là tự tử, mà do một thế lưc yêu tà nào đó gây ra.

Ngay trong đêm hôm ấy, Phú ông sai người đem cái xác chết mang đi chôn ở bên ngoài phía bắc làng và cấm tiệt tất cả người trong nhà không ai được nhắc đến nửa lời chuyện xảy ra đêm nay.

Tấn trở về phòng với tâm trạng cực kì lo lắng, buổi tối hôm nay thật sự xảy ra quá nhiều chuyện, từ chuyện linh tà xuất hiện cho đến chuyện phát hiện xác chết kinh hoàng. Liệu còn điều gì chờ đợi hắn vào ngày mai...?

Lời kết: Mọi người cứ đòi truyện phải ra nhanh nhưng có đủ số like đâu?

Like chỉ là sự ủng hộ chứ có kiếm ra thêm đồng nào đâu mà cũng tiếc hả mọi người...!

Cứ share và like đi, tiếc gì một cái click chuột đâu, mong nhận được sự ủng hộ từ mọi người để truyện ra nhanh hơn!

Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này...!

Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Nghe thấy tiếng hét, tất cả mọi người đều chạy đến để xem chuyện gì đang xảy ra. Chỉ thấy một bà béo đang bò lê lết ra khỏi gian nhà phụ nhìn về phía đám người với đôi mắt cực kì hoảng sợ.- Thằng Khôn... chết... rồi...!Tấn cùng một số thanh niên khác tiến thẳng vào gian phụ, đôi mắt họ cũng bỗng nhiên mở to giật mình với cảnh tượng trước mặt. Tên gia nhân tên Khôn bị chẻ dọc đầu làm hai, máu và óc hòa vào nhau chảy xuống nền đất trông cực kì kinh hoàng, trên hai tay tên gia nhân đấy vẫn còn cầm chiếc rìu thấm đẫm màu máu.Một vài thanh niên không chịu được liền nôn thốc nôn tháo ngay tại chỗ, một số người gan dạ hơn thì quay mặt đi rồi bước ra bên ngoài với khuôn mặt tái xanh. Chỉ có Tấn là lấy tay che mũi rồi từ từ tiến về cái xác và quan sát một cách chăm chú, đôi mắt hắn nhíu lại như đã phát hiện ra điều gì khác thường.- Tụ tập ở đây làm gì...? Các người không để cho ai ngủ hay sao?Người vừa hét lớn là Phú ông, cả đám người tách ra nhường đường cho Phú ông tiến vào gian phụ. Đôi mắt lão trịnh thượng nhìn ngó xung quanh, nhưng khi trông thấy cảnh tượng kinh dị trong gian phụ thì cơ thể lão bỗng loạng choạng rồi ngã ngửa về phía sau, mấy tên gia nhân nhanh tay đỡ lấy hai cánh tay lão rồi đưa lão ra bên ngoài cho hoàn hồn.Sau khi xem xét tổng thể một lượt, Tấn cũng bước chân ra khỏi căn phòng. Mọi người nhìn nhau ái ngại không dám lên tiếng, chỉ có Tấn nhìn về phía Phú ông rồi lạnh lùng hỏi:- Giờ ông tính sao...?- Còn tính sao nữa...! Tất nhiên là đem xác đi chôn rồi...!- Ông không định báo quan sao...?- Thằng Khôn nó tự cầm rìu bổ vào đầu nó...! Đương nhiên là tự tử rồi...! Cần gì phải báo quan điều tra...?- Tự tử...? Không chuẩn bị nhanh... thì sẽ có thêm nhiều người tự tử đấy...!Tấn tiến về phía Phú ông rồi nhếch mép rít từng lời vào tai của lão, khuôn mặt lão tái xanh lại như hiểu hàm ý bên trong của Tấn. Rõ ràng cái chết của tên gia nhân này không đơn giản là tự tử, mà do một thế lưc yêu tà nào đó gây ra.Ngay trong đêm hôm ấy, Phú ông sai người đem cái xác chết mang đi chôn ở bên ngoài phía bắc làng và cấm tiệt tất cả người trong nhà không ai được nhắc đến nửa lời chuyện xảy ra đêm nay.Tấn trở về phòng với tâm trạng cực kì lo lắng, buổi tối hôm nay thật sự xảy ra quá nhiều chuyện, từ chuyện linh tà xuất hiện cho đến chuyện phát hiện xác chết kinh hoàng. Liệu còn điều gì chờ đợi hắn vào ngày mai...?Lời kết: Mọi người cứ đòi truyện phải ra nhanh nhưng có đủ số like đâu?Like chỉ là sự ủng hộ chứ có kiếm ra thêm đồng nào đâu mà cũng tiếc hả mọi người...!Cứ share và like đi, tiếc gì một cái click chuột đâu, mong nhận được sự ủng hộ từ mọi người để truyện ra nhanh hơn!Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này...!

Quyển 1 - Chương 5: Xác chết kinh hoàng