Tác giả:

Người ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một…

Quyển 1 - Chương 8: Làm phép

Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Tấn đi xung quanh sân chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh, đôi mắt hắn trầm tư suy nghĩ điều gì đó rồi hắn ra hiệu cho tên đệ tử tiến lại gần rồi lên tiếng dặn dò:- Con mau cắm bốn lá cờ ở bốn phía góc căn nhà, dưới lá cờ cắm cho ta một cây đinh bạc...! Hiểu không...?Tên nhóc con gật đầu dạ một tiếng rồi chạy đi thực hiện, Tấn lúc nào khoác áo màu bào đen tiến về lễ đàn rồi rút ba cây nhang ra thắp hương. Hắn đưa đỉnh hương ra trước ngọn nến rồi thành tâm khấn vái:- Lạy chín phương trời, lạy mười phương phật, lạy thổ công, thổ địa, thành hoàng làng thôn Đoài...! Tiểu mo tình cờ qua đây cảm thấy âm khí dày đặc có chuyện chẳng lành, cầu xin ơn trên phù hộ độ trì cho tiểu mo diệt trừ tà ma, cứu giúp dân chúng...! Tiểu mo có chút lễ mọn kính dâng ơn trên...!Dứt lời, Tấn cắm chân nhang lên bát hương rồi ra hiệu cho bọn gia nhân đặt đống tiền vàng mã ra trước lễ đàn. Sau khi mọi việc ổn thỏa, hắn lại đứng trước lễ đàn chắp tay lẩm nhẩm lần nữa:- Các vị thần binh...! Tiểu mo xin nhờ cậy các vị...!Tấn lấy trong túi ra một nắm bùa rồi thả vào chậu nước trước mặt, rồi hắn lấy trong túi ra một nắm bột màu đỏ rồi thả vào trong chậu nước. Bột đổ từ từ hòa tan vào nước tạo thành một dung dịch trông có vẻ hơi đục đục.Sau khoảng vài khắc, Tấn lấy hết bùa giấy trong chậu nước ra rồi phơi khô từng tờ trên sân hè. Ánh nắng chói chang buổi trưa hè càng khiến cho việc phơi bùa thêm thuận lợi nên sau khoảng nửa tiếng thì tên đệ tử đã chạy đến thu lấy đạo bùa về đưa cho Tấn.Tấn chăm chú nhìn tờ bùa giấy rồi nhếch mép mỉm cười, hắn quay người đi về phía Phú ông rồi cất lời nói:- Ông phát cho tất cả người trong nhà, dán ở cửa chính mọi nơi...! Tuyệt đối không được bỏ sót nơi nào cả...! Và trước 8h tối, tất cả mọi người phải ở hết trong phòng không được phép ra ngoài nếu không có việc hệ trọng...!- Bùa này có thể đuổi được con quỷ đó đúng không thầy...?- Có thể làm nó sợ...! Không dám làm càn...!Nghe Tấn nói vậy, phú ông liền hồ hởi gọi ngay mấy tên gia nhân đến thực hiện theo đúng yêu cầu mà Tấn vừa nói. Còn hắn thì quay đầu tiến về phía lễ đàn rồi từ từ niệm kinh.*********************************Màn đêm từ từ buông xuống, dần thay thế cho buổi chiều tà, Tấn vẫn ngồi trước lễ đàn lẩm nhẩm niệm kinh như không hề để ý đến mọi thứ xung quanh. tên đệ tử cũng ngồi gần đó giả vờ lẩm nhẩm nhưng cái đầu thì đã gục lên gục xuống vì ngủ gật.Đang lúc mọi thứ tưởng như trôi qua một cách ảm đạm, thì Tấn có cảm giác không ổn. Hắn cảm nhận có một tia quỷ khi phát ra từ gian trái căn nhà. Ngay lập tức, hắn lay mạnh tên đệ tử rồi lao thật nhanh về phía nơi phát ra quỷ khí.Tấn dừng lại trước một gian phòng vẫn đang sáng đèn, hắn từ từ đưa tay ra gõ cửa nhưng không thấy ai mở cửa hay đáp lại. Rồi hắn đưa bàn tay ra khe khẽ định đẩy cánh cửa bước vào nhưng có vẻ như căn phòng đã bị khóa từ bên trong.Thấy có điều gì đó không ổn, Tấn lùi lại phía sau rồi lấy lực giơ chân đạp mạnh làm đổ sập cánh cửa xuống. Từ từ khung cảnh bên trong hiện rõ àm đôi mắt Tấn mở to ra vì kinh hoàng.Một con sen người ở bị chặt mất tứ chi, khuôn mặt vẫn còn giật giật liên hồi nhìn về phía hắn.Lời kết: Có vẻ bộ này không được hot bằng TLĐS....!

Tấn đi xung quanh sân chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh, đôi mắt hắn trầm tư suy nghĩ điều gì đó rồi hắn ra hiệu cho tên đệ tử tiến lại gần rồi lên tiếng dặn dò:

- Con mau cắm bốn lá cờ ở bốn phía góc căn nhà, dưới lá cờ cắm cho ta một cây đinh bạc...! Hiểu không...?

Tên nhóc con gật đầu dạ một tiếng rồi chạy đi thực hiện, Tấn lúc nào khoác áo màu bào đen tiến về lễ đàn rồi rút ba cây nhang ra thắp hương. Hắn đưa đỉnh hương ra trước ngọn nến rồi thành tâm khấn vái:

- Lạy chín phương trời, lạy mười phương phật, lạy thổ công, thổ địa, thành hoàng làng thôn Đoài...! Tiểu mo tình cờ qua đây cảm thấy âm khí dày đặc có chuyện chẳng lành, cầu xin ơn trên phù hộ độ trì cho tiểu mo diệt trừ tà ma, cứu giúp dân chúng...! Tiểu mo có chút lễ mọn kính dâng ơn trên...!

Dứt lời, Tấn cắm chân nhang lên bát hương rồi ra hiệu cho bọn gia nhân đặt đống tiền vàng mã ra trước lễ đàn. Sau khi mọi việc ổn thỏa, hắn lại đứng trước lễ đàn chắp tay lẩm nhẩm lần nữa:

- Các vị thần binh...! Tiểu mo xin nhờ cậy các vị...!

Tấn lấy trong túi ra một nắm bùa rồi thả vào chậu nước trước mặt, rồi hắn lấy trong túi ra một nắm bột màu đỏ rồi thả vào trong chậu nước. Bột đổ từ từ hòa tan vào nước tạo thành một dung dịch trông có vẻ hơi đục đục.

Sau khoảng vài khắc, Tấn lấy hết bùa giấy trong chậu nước ra rồi phơi khô từng tờ trên sân hè. Ánh nắng chói chang buổi trưa hè càng khiến cho việc phơi bùa thêm thuận lợi nên sau khoảng nửa tiếng thì tên đệ tử đã chạy đến thu lấy đạo bùa về đưa cho Tấn.

Tấn chăm chú nhìn tờ bùa giấy rồi nhếch mép mỉm cười, hắn quay người đi về phía Phú ông rồi cất lời nói:

- Ông phát cho tất cả người trong nhà, dán ở cửa chính mọi nơi...! Tuyệt đối không được bỏ sót nơi nào cả...! Và trước 8h tối, tất cả mọi người phải ở hết trong phòng không được phép ra ngoài nếu không có việc hệ trọng...!

- Bùa này có thể đuổi được con quỷ đó đúng không thầy...?

- Có thể làm nó sợ...! Không dám làm càn...!

Nghe Tấn nói vậy, phú ông liền hồ hởi gọi ngay mấy tên gia nhân đến thực hiện theo đúng yêu cầu mà Tấn vừa nói. Còn hắn thì quay đầu tiến về phía lễ đàn rồi từ từ niệm kinh.

*********************************

Màn đêm từ từ buông xuống, dần thay thế cho buổi chiều tà, Tấn vẫn ngồi trước lễ đàn lẩm nhẩm niệm kinh như không hề để ý đến mọi thứ xung quanh. tên đệ tử cũng ngồi gần đó giả vờ lẩm nhẩm nhưng cái đầu thì đã gục lên gục xuống vì ngủ gật.

Đang lúc mọi thứ tưởng như trôi qua một cách ảm đạm, thì Tấn có cảm giác không ổn. Hắn cảm nhận có một tia quỷ khi phát ra từ gian trái căn nhà. Ngay lập tức, hắn lay mạnh tên đệ tử rồi lao thật nhanh về phía nơi phát ra quỷ khí.

Tấn dừng lại trước một gian phòng vẫn đang sáng đèn, hắn từ từ đưa tay ra gõ cửa nhưng không thấy ai mở cửa hay đáp lại. Rồi hắn đưa bàn tay ra khe khẽ định đẩy cánh cửa bước vào nhưng có vẻ như căn phòng đã bị khóa từ bên trong.

Thấy có điều gì đó không ổn, Tấn lùi lại phía sau rồi lấy lực giơ chân đạp mạnh làm đổ sập cánh cửa xuống. Từ từ khung cảnh bên trong hiện rõ àm đôi mắt Tấn mở to ra vì kinh hoàng.

Một con sen người ở bị chặt mất tứ chi, khuôn mặt vẫn còn giật giật liên hồi nhìn về phía hắn.

Lời kết: Có vẻ bộ này không được hot bằng TLĐS....!

Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Tấn đi xung quanh sân chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh, đôi mắt hắn trầm tư suy nghĩ điều gì đó rồi hắn ra hiệu cho tên đệ tử tiến lại gần rồi lên tiếng dặn dò:- Con mau cắm bốn lá cờ ở bốn phía góc căn nhà, dưới lá cờ cắm cho ta một cây đinh bạc...! Hiểu không...?Tên nhóc con gật đầu dạ một tiếng rồi chạy đi thực hiện, Tấn lúc nào khoác áo màu bào đen tiến về lễ đàn rồi rút ba cây nhang ra thắp hương. Hắn đưa đỉnh hương ra trước ngọn nến rồi thành tâm khấn vái:- Lạy chín phương trời, lạy mười phương phật, lạy thổ công, thổ địa, thành hoàng làng thôn Đoài...! Tiểu mo tình cờ qua đây cảm thấy âm khí dày đặc có chuyện chẳng lành, cầu xin ơn trên phù hộ độ trì cho tiểu mo diệt trừ tà ma, cứu giúp dân chúng...! Tiểu mo có chút lễ mọn kính dâng ơn trên...!Dứt lời, Tấn cắm chân nhang lên bát hương rồi ra hiệu cho bọn gia nhân đặt đống tiền vàng mã ra trước lễ đàn. Sau khi mọi việc ổn thỏa, hắn lại đứng trước lễ đàn chắp tay lẩm nhẩm lần nữa:- Các vị thần binh...! Tiểu mo xin nhờ cậy các vị...!Tấn lấy trong túi ra một nắm bùa rồi thả vào chậu nước trước mặt, rồi hắn lấy trong túi ra một nắm bột màu đỏ rồi thả vào trong chậu nước. Bột đổ từ từ hòa tan vào nước tạo thành một dung dịch trông có vẻ hơi đục đục.Sau khoảng vài khắc, Tấn lấy hết bùa giấy trong chậu nước ra rồi phơi khô từng tờ trên sân hè. Ánh nắng chói chang buổi trưa hè càng khiến cho việc phơi bùa thêm thuận lợi nên sau khoảng nửa tiếng thì tên đệ tử đã chạy đến thu lấy đạo bùa về đưa cho Tấn.Tấn chăm chú nhìn tờ bùa giấy rồi nhếch mép mỉm cười, hắn quay người đi về phía Phú ông rồi cất lời nói:- Ông phát cho tất cả người trong nhà, dán ở cửa chính mọi nơi...! Tuyệt đối không được bỏ sót nơi nào cả...! Và trước 8h tối, tất cả mọi người phải ở hết trong phòng không được phép ra ngoài nếu không có việc hệ trọng...!- Bùa này có thể đuổi được con quỷ đó đúng không thầy...?- Có thể làm nó sợ...! Không dám làm càn...!Nghe Tấn nói vậy, phú ông liền hồ hởi gọi ngay mấy tên gia nhân đến thực hiện theo đúng yêu cầu mà Tấn vừa nói. Còn hắn thì quay đầu tiến về phía lễ đàn rồi từ từ niệm kinh.*********************************Màn đêm từ từ buông xuống, dần thay thế cho buổi chiều tà, Tấn vẫn ngồi trước lễ đàn lẩm nhẩm niệm kinh như không hề để ý đến mọi thứ xung quanh. tên đệ tử cũng ngồi gần đó giả vờ lẩm nhẩm nhưng cái đầu thì đã gục lên gục xuống vì ngủ gật.Đang lúc mọi thứ tưởng như trôi qua một cách ảm đạm, thì Tấn có cảm giác không ổn. Hắn cảm nhận có một tia quỷ khi phát ra từ gian trái căn nhà. Ngay lập tức, hắn lay mạnh tên đệ tử rồi lao thật nhanh về phía nơi phát ra quỷ khí.Tấn dừng lại trước một gian phòng vẫn đang sáng đèn, hắn từ từ đưa tay ra gõ cửa nhưng không thấy ai mở cửa hay đáp lại. Rồi hắn đưa bàn tay ra khe khẽ định đẩy cánh cửa bước vào nhưng có vẻ như căn phòng đã bị khóa từ bên trong.Thấy có điều gì đó không ổn, Tấn lùi lại phía sau rồi lấy lực giơ chân đạp mạnh làm đổ sập cánh cửa xuống. Từ từ khung cảnh bên trong hiện rõ àm đôi mắt Tấn mở to ra vì kinh hoàng.Một con sen người ở bị chặt mất tứ chi, khuôn mặt vẫn còn giật giật liên hồi nhìn về phía hắn.Lời kết: Có vẻ bộ này không được hot bằng TLĐS....!

Quyển 1 - Chương 8: Làm phép