Người ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một…
Quyển 2 - Chương 23: Hắc Y Tâm
Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Trong màn đêm tĩnh lặng, vẫn có một người đang chậm rãi bước đi, dường như bóng tối không thể cản được đôi chân của hắn lúc này hoặc có vẻ như hắn là kẻ không biết sợ đến mức bình thản.- Ta biết ngay nà ngươi dở trò mà...! Hắc Y Tâm...!- Vẫn là ngươi... đạo sĩ mao sơn...?Giọng nói nữ giới vang lên trong không gian tĩnh lặng càng làm cho mọi thứ lúc này thêm phần bí ẩn, gã đạo sĩ rút từ sau lưng ra một thanh đoản kiếm màu xanh rồi chĩa thẳng về phía trước:- Phản đồ Mao Sơn...! Hôm nay ta nhất định phải thanh lý môn hộ...!- Dựa vào ngươi...?- Phá Hồn Kiếm Pháp...!Gã đạo sĩ trẻ phi thân lao đến chém ngang về phía trước, một luồng khí lạnh như chẻ đôi khoảng không trước mặt, hai ánh lửa xanh lè từ phía trước bỗng nhiên phát sáng hiện rõ quang cảnh rùng rợn trước mặt.Hai hình nhân một nam một nữ làm bằng giấy nhoẻn miệng cười một cách hết sức kì dị làm cảnh quan trước mắt thêm phần yêu tà. Gã đạo sĩ không hề e ngại lấy trong vạt áo hai đạo bùa vàng tung về phía trước rồi lẩm nhẩm đọc chú.Hai đạo bùa bay thẳng về phía hai hình nhân rồi bốc cháy dữ dội. gã đạo sĩ chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh cố gắng tìm xem Hắc Y Tâm ở đâu, nhưng tất cả chỉ là làn khói đang tỏa ra từ hai con hình nhân đang bốc cháy.- Xao Jin...! Ngươi nghĩ mình giỏi sao...? Nhưng ta mới là người thắng cuộc sau cùng...!- Hắc Y Tâm...! Có giỏi thì ra mặt đi...!-Ha Ha Ha...! Có lẽ giờ này nhị thiếu gia họ Kim cũng đã bán muối rồi...! Hẹn gặp lại...! Xao Jin...!Gã đạo sĩ như hiểu ra điều gì đấy rồi hắn đưa một đạo bùa xanh ra phía trước lấy tay bắt quyết lẩm nhẩm đọc chú:- Điểm tâm truy tung - dẫn mạo tà linh...!Đạo bùa xanh bỗng từ hai ngón tay của Xao Jin bay vụt về phía trước, gã đạo sĩ cũng vội vàng chạy theo một cách khẩn trương cùng với thái độ lo lắng:- Mong là vẫn còn kịp...!
Trong màn đêm tĩnh lặng, vẫn có một người đang chậm rãi bước đi, dường như bóng tối không thể cản được đôi chân của hắn lúc này hoặc có vẻ như hắn là kẻ không biết sợ đến mức bình thản.
- Ta biết ngay nà ngươi dở trò mà...! Hắc Y Tâm...!
- Vẫn là ngươi... đạo sĩ mao sơn...?
Giọng nói nữ giới vang lên trong không gian tĩnh lặng càng làm cho mọi thứ lúc này thêm phần bí ẩn, gã đạo sĩ rút từ sau lưng ra một thanh đoản kiếm màu xanh rồi chĩa thẳng về phía trước:
- Phản đồ Mao Sơn...! Hôm nay ta nhất định phải thanh lý môn hộ...!
- Dựa vào ngươi...?
- Phá Hồn Kiếm Pháp...!
Gã đạo sĩ trẻ phi thân lao đến chém ngang về phía trước, một luồng khí lạnh như chẻ đôi khoảng không trước mặt, hai ánh lửa xanh lè từ phía trước bỗng nhiên phát sáng hiện rõ quang cảnh rùng rợn trước mặt.
Hai hình nhân một nam một nữ làm bằng giấy nhoẻn miệng cười một cách hết sức kì dị làm cảnh quan trước mắt thêm phần yêu tà. Gã đạo sĩ không hề e ngại lấy trong vạt áo hai đạo bùa vàng tung về phía trước rồi lẩm nhẩm đọc chú.
Hai đạo bùa bay thẳng về phía hai hình nhân rồi bốc cháy dữ dội. gã đạo sĩ chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh cố gắng tìm xem Hắc Y Tâm ở đâu, nhưng tất cả chỉ là làn khói đang tỏa ra từ hai con hình nhân đang bốc cháy.
- Xao Jin...! Ngươi nghĩ mình giỏi sao...? Nhưng ta mới là người thắng cuộc sau cùng...!
- Hắc Y Tâm...! Có giỏi thì ra mặt đi...!
-Ha Ha Ha...! Có lẽ giờ này nhị thiếu gia họ Kim cũng đã bán muối rồi...! Hẹn gặp lại...! Xao Jin...!
Gã đạo sĩ như hiểu ra điều gì đấy rồi hắn đưa một đạo bùa xanh ra phía trước lấy tay bắt quyết lẩm nhẩm đọc chú:
- Điểm tâm truy tung - dẫn mạo tà linh...!
Đạo bùa xanh bỗng từ hai ngón tay của Xao Jin bay vụt về phía trước, gã đạo sĩ cũng vội vàng chạy theo một cách khẩn trương cùng với thái độ lo lắng:
- Mong là vẫn còn kịp...!
Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Trong màn đêm tĩnh lặng, vẫn có một người đang chậm rãi bước đi, dường như bóng tối không thể cản được đôi chân của hắn lúc này hoặc có vẻ như hắn là kẻ không biết sợ đến mức bình thản.- Ta biết ngay nà ngươi dở trò mà...! Hắc Y Tâm...!- Vẫn là ngươi... đạo sĩ mao sơn...?Giọng nói nữ giới vang lên trong không gian tĩnh lặng càng làm cho mọi thứ lúc này thêm phần bí ẩn, gã đạo sĩ rút từ sau lưng ra một thanh đoản kiếm màu xanh rồi chĩa thẳng về phía trước:- Phản đồ Mao Sơn...! Hôm nay ta nhất định phải thanh lý môn hộ...!- Dựa vào ngươi...?- Phá Hồn Kiếm Pháp...!Gã đạo sĩ trẻ phi thân lao đến chém ngang về phía trước, một luồng khí lạnh như chẻ đôi khoảng không trước mặt, hai ánh lửa xanh lè từ phía trước bỗng nhiên phát sáng hiện rõ quang cảnh rùng rợn trước mặt.Hai hình nhân một nam một nữ làm bằng giấy nhoẻn miệng cười một cách hết sức kì dị làm cảnh quan trước mắt thêm phần yêu tà. Gã đạo sĩ không hề e ngại lấy trong vạt áo hai đạo bùa vàng tung về phía trước rồi lẩm nhẩm đọc chú.Hai đạo bùa bay thẳng về phía hai hình nhân rồi bốc cháy dữ dội. gã đạo sĩ chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh cố gắng tìm xem Hắc Y Tâm ở đâu, nhưng tất cả chỉ là làn khói đang tỏa ra từ hai con hình nhân đang bốc cháy.- Xao Jin...! Ngươi nghĩ mình giỏi sao...? Nhưng ta mới là người thắng cuộc sau cùng...!- Hắc Y Tâm...! Có giỏi thì ra mặt đi...!-Ha Ha Ha...! Có lẽ giờ này nhị thiếu gia họ Kim cũng đã bán muối rồi...! Hẹn gặp lại...! Xao Jin...!Gã đạo sĩ như hiểu ra điều gì đấy rồi hắn đưa một đạo bùa xanh ra phía trước lấy tay bắt quyết lẩm nhẩm đọc chú:- Điểm tâm truy tung - dẫn mạo tà linh...!Đạo bùa xanh bỗng từ hai ngón tay của Xao Jin bay vụt về phía trước, gã đạo sĩ cũng vội vàng chạy theo một cách khẩn trương cùng với thái độ lo lắng:- Mong là vẫn còn kịp...!