Người ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một…
Quyển 3 - Chương 4: Người xuất hiện
Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Tấn buột miệng lên tiếng hỏi, thanh niên kia không trả lời chỉ mỉm cười nhìn hắn rồi gật đầu xác nhận rồi mới điềm đạm lên tiếng:- Không phải anh thì còn ai nữa...! Khi biết mày gặp chuyện, anh định về nước rồi...! Nhưng vẫn còn cuộc hẹn với tổng thống Hoa Kỳ Đỗ Nam Trung nên phải ở lại...! Biết mày gặp dữ hóa lành... anh mừng lắm...!Kim Long nghiêm nghị nói một cách bình thản, nhưng Tấn có thể cảm nhận rõ đôi mắt anh ta run run hạnh phúc thực sự vì mình. Điều đó làm hắn cảm thấy được tình cảm của người anh trai này dành cho mình là chân thành.- Dạ thưa ông bà chủ...! Cơm trưa đã chuẩn bị xong ạ...!Tạ quản gia khẽ cúi đầu trước ông Tiền rồi nhỏ nhẹ lên tiếng, ông Tiền đứng dậy rồi tiến về phía Kim Long đưa cánh tay ôm lấy lưng người con trai cả:- Chúng ta đi ăn cơm thôi con trai...! Nhớ kể cho bố nghe về cuộc nói chuyện với tổng thống mỹ nhé...!Tấn nhìn về phía ông Tiền và Kim Long, trái tim hắn lại cảm thấy cô độc lẻ loi giống như mình là kẻ xa lạ trong gia đình này vậy. Giọng nói bà Tiền dịu dàng vang lên làm hắn quay trở về thực tại rồi nhẹ nhàng đáp lại:- Vào ăn cơm thôi con...!- Vâng ạ...!******************************************Tấn lúc này không suy nghĩ gì nhiều nữa, vì có suy nghĩ thì hắn cũng chẳng biết được gì về những người thân của Kim Hổ như thế nào. Nên hắn cứ từ tốn cùng bà Tiền bước về phía phòng ăn.Mùi thơm nức mũi của đồ ăn làm hắn sực nhớ ra là từ sáng đến giờ mình chưa có gì bỏ bụng, chưa kể là " bạn Huệ " đã lấy đi chỗ thức ăn còn sót lại trong dạ dày nên đầu óc hắn lúc này không nghĩ gì khác ngoài việc ăn và ăn mà thôi.Nhưng bỗng nhiên khuôn mặt hắn tái lại khi nhìn về phía trước mặt, cơ miệng hắn bỗng nhiên đơ ra không nói thành lời. Không phải vì đói bụng trước những món ăn trong căn phòng, mà là sự xuất hiện của một người mà hắn không thể ngờ được, người phụ nữ quyến rũ trong phòng hắn.- Cô...cô là...?Tấn mấp máy không nói thành lời, Kim Long nắm lấy tay người phụ nữ trẻ tiến về phía Tấn rồi mỉm cười nhìn hắn:- Chắc mày cũng quên luôn người này rồi nên để anh giới thiệu lại...! Đây là Ngọc Trân...! Vợ của anh cũng chính là chị dâu của mày đấy...!- Chị Dâu...?Lời kết: Vừa tìm thấy một bộ truyện làm tôi có hứng thú để cày: phong quỷ truyền thuyết...!
Tấn buột miệng lên tiếng hỏi, thanh niên kia không trả lời chỉ mỉm cười nhìn hắn rồi gật đầu xác nhận rồi mới điềm đạm lên tiếng:
- Không phải anh thì còn ai nữa...! Khi biết mày gặp chuyện, anh định về nước rồi...! Nhưng vẫn còn cuộc hẹn với tổng thống Hoa Kỳ Đỗ Nam Trung nên phải ở lại...! Biết mày gặp dữ hóa lành... anh mừng lắm...!
Kim Long nghiêm nghị nói một cách bình thản, nhưng Tấn có thể cảm nhận rõ đôi mắt anh ta run run hạnh phúc thực sự vì mình. Điều đó làm hắn cảm thấy được tình cảm của người anh trai này dành cho mình là chân thành.
- Dạ thưa ông bà chủ...! Cơm trưa đã chuẩn bị xong ạ...!
Tạ quản gia khẽ cúi đầu trước ông Tiền rồi nhỏ nhẹ lên tiếng, ông Tiền đứng dậy rồi tiến về phía Kim Long đưa cánh tay ôm lấy lưng người con trai cả:
- Chúng ta đi ăn cơm thôi con trai...! Nhớ kể cho bố nghe về cuộc nói chuyện với tổng thống mỹ nhé...!
Tấn nhìn về phía ông Tiền và Kim Long, trái tim hắn lại cảm thấy cô độc lẻ loi giống như mình là kẻ xa lạ trong gia đình này vậy. Giọng nói bà Tiền dịu dàng vang lên làm hắn quay trở về thực tại rồi nhẹ nhàng đáp lại:
- Vào ăn cơm thôi con...!
- Vâng ạ...!
******************************************
Tấn lúc này không suy nghĩ gì nhiều nữa, vì có suy nghĩ thì hắn cũng chẳng biết được gì về những người thân của Kim Hổ như thế nào. Nên hắn cứ từ tốn cùng bà Tiền bước về phía phòng ăn.
Mùi thơm nức mũi của đồ ăn làm hắn sực nhớ ra là từ sáng đến giờ mình chưa có gì bỏ bụng, chưa kể là " bạn Huệ " đã lấy đi chỗ thức ăn còn sót lại trong dạ dày nên đầu óc hắn lúc này không nghĩ gì khác ngoài việc ăn và ăn mà thôi.
Nhưng bỗng nhiên khuôn mặt hắn tái lại khi nhìn về phía trước mặt, cơ miệng hắn bỗng nhiên đơ ra không nói thành lời. Không phải vì đói bụng trước những món ăn trong căn phòng, mà là sự xuất hiện của một người mà hắn không thể ngờ được, người phụ nữ quyến rũ trong phòng hắn.
- Cô...cô là...?
Tấn mấp máy không nói thành lời, Kim Long nắm lấy tay người phụ nữ trẻ tiến về phía Tấn rồi mỉm cười nhìn hắn:
- Chắc mày cũng quên luôn người này rồi nên để anh giới thiệu lại...! Đây là Ngọc Trân...! Vợ của anh cũng chính là chị dâu của mày đấy...!
- Chị Dâu...?
Lời kết: Vừa tìm thấy một bộ truyện làm tôi có hứng thú để cày: phong quỷ truyền thuyết...!
Phục Ma Trọng Sinh KýTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNgười ta thường nói, muốn được hưởng thái bình trước tiên phải trải qua đắng cay khổ nhục, thời đại nào cũng vậy đều phải trải qua suy tàn hưng thịnh rồi lại quay về suy tàn như một quy luât tự nhiên. Tấn cũng nghĩ vậy, vì thế hắn không bao giờ suy sụp tinh thần trước cảnh nước nhà lầm than, hắn luôn tin rằng sẽ có ngày nước Đại Việt đến hồi hưng thịnh, nhưng là bao giờ? Và người nào sẽ đưa nước nhà thoát khỏi ách đô hộ của bọn quỷ tây? Đang vừa đi vừa suy nghĩ miên man thì một tiếng kêu ục ục như cắt ngang dòng tâm trí của hắn, tên nhóc con đang xoa bụng với khuôn mặt nhăn nhó như có vẻ đang đói bụng. Hắn khẽ mỉm cười rồi lấy trong túi ra một củ khoai lang luộc đưa cho tên nhóc: - Này... cầm lấy...! Tên nhóc con nhìn về phía củ khoai với đôi mắt thèm thuồng, nhưng nó chỉ biết gãi đầu rồi cười trừ nhìn hắn: - Nhưng đây là... đồ ăn trưa của thầy mà...! - Thầy vẫn còn no...! Tiểu quỷ mau cầm lấy đi....! Nghe thấy thế, tên nhóc con đưa hai tay ra nhận củ khoai rồi cho vào mồm nhai một… Tấn buột miệng lên tiếng hỏi, thanh niên kia không trả lời chỉ mỉm cười nhìn hắn rồi gật đầu xác nhận rồi mới điềm đạm lên tiếng:- Không phải anh thì còn ai nữa...! Khi biết mày gặp chuyện, anh định về nước rồi...! Nhưng vẫn còn cuộc hẹn với tổng thống Hoa Kỳ Đỗ Nam Trung nên phải ở lại...! Biết mày gặp dữ hóa lành... anh mừng lắm...!Kim Long nghiêm nghị nói một cách bình thản, nhưng Tấn có thể cảm nhận rõ đôi mắt anh ta run run hạnh phúc thực sự vì mình. Điều đó làm hắn cảm thấy được tình cảm của người anh trai này dành cho mình là chân thành.- Dạ thưa ông bà chủ...! Cơm trưa đã chuẩn bị xong ạ...!Tạ quản gia khẽ cúi đầu trước ông Tiền rồi nhỏ nhẹ lên tiếng, ông Tiền đứng dậy rồi tiến về phía Kim Long đưa cánh tay ôm lấy lưng người con trai cả:- Chúng ta đi ăn cơm thôi con trai...! Nhớ kể cho bố nghe về cuộc nói chuyện với tổng thống mỹ nhé...!Tấn nhìn về phía ông Tiền và Kim Long, trái tim hắn lại cảm thấy cô độc lẻ loi giống như mình là kẻ xa lạ trong gia đình này vậy. Giọng nói bà Tiền dịu dàng vang lên làm hắn quay trở về thực tại rồi nhẹ nhàng đáp lại:- Vào ăn cơm thôi con...!- Vâng ạ...!******************************************Tấn lúc này không suy nghĩ gì nhiều nữa, vì có suy nghĩ thì hắn cũng chẳng biết được gì về những người thân của Kim Hổ như thế nào. Nên hắn cứ từ tốn cùng bà Tiền bước về phía phòng ăn.Mùi thơm nức mũi của đồ ăn làm hắn sực nhớ ra là từ sáng đến giờ mình chưa có gì bỏ bụng, chưa kể là " bạn Huệ " đã lấy đi chỗ thức ăn còn sót lại trong dạ dày nên đầu óc hắn lúc này không nghĩ gì khác ngoài việc ăn và ăn mà thôi.Nhưng bỗng nhiên khuôn mặt hắn tái lại khi nhìn về phía trước mặt, cơ miệng hắn bỗng nhiên đơ ra không nói thành lời. Không phải vì đói bụng trước những món ăn trong căn phòng, mà là sự xuất hiện của một người mà hắn không thể ngờ được, người phụ nữ quyến rũ trong phòng hắn.- Cô...cô là...?Tấn mấp máy không nói thành lời, Kim Long nắm lấy tay người phụ nữ trẻ tiến về phía Tấn rồi mỉm cười nhìn hắn:- Chắc mày cũng quên luôn người này rồi nên để anh giới thiệu lại...! Đây là Ngọc Trân...! Vợ của anh cũng chính là chị dâu của mày đấy...!- Chị Dâu...?Lời kết: Vừa tìm thấy một bộ truyện làm tôi có hứng thú để cày: phong quỷ truyền thuyết...!