Tác giả:

1000 năm trước, cái thời mà nhân giới vẫn còn cuồng tín thần linh, vẫn còn run sợ quỷ thần... Có một vị thần vì đi ngược tôn nghiêm của thiên giới nên bị trục xuất khỏi thiên cung, căm hận trước những gì mình phải trải qua, trước những bất công mình bị đày đọa nên vị thần này đã mở mang một thế giới mới... Thế giới của những á thần bị quên lãng và ruồng bỏ... Thế lực của y càng lớn thì sự hận thù trong y càng lúc càng tăng lên... Quyết tâm phải đánh sập thiên cung để trả thù nỗi nhục bị trục xuất năm xưa nên y đã liên minh với đại quỷ thần vương nước la sát đem quân thảm sát nhân giới làm bàn đạp đánh đế thích thiên... Nhưng cuối cùng chính y lại phản bội vua pandaka của la sát giới vào phút chót để đổi lấy một danh thần... Y chính là asura ( atula vương) Vị thần chiến tranh của thiên giới năm xưa... Bắt đầu kỷ nguyên của một huyền thoại bất diệt.... Các bạn có tin câu chuyện bên trên không? Chỉ có kẻ ngốc mới tin vào câu chuyện đó, bây giờ là năm 2016 rồi chứ không phải thời phong…

Quyển 2 - Chương 15: Nhân quả báo ứng

Hồ Sơ CuốiTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh Thám1000 năm trước, cái thời mà nhân giới vẫn còn cuồng tín thần linh, vẫn còn run sợ quỷ thần... Có một vị thần vì đi ngược tôn nghiêm của thiên giới nên bị trục xuất khỏi thiên cung, căm hận trước những gì mình phải trải qua, trước những bất công mình bị đày đọa nên vị thần này đã mở mang một thế giới mới... Thế giới của những á thần bị quên lãng và ruồng bỏ... Thế lực của y càng lớn thì sự hận thù trong y càng lúc càng tăng lên... Quyết tâm phải đánh sập thiên cung để trả thù nỗi nhục bị trục xuất năm xưa nên y đã liên minh với đại quỷ thần vương nước la sát đem quân thảm sát nhân giới làm bàn đạp đánh đế thích thiên... Nhưng cuối cùng chính y lại phản bội vua pandaka của la sát giới vào phút chót để đổi lấy một danh thần... Y chính là asura ( atula vương) Vị thần chiến tranh của thiên giới năm xưa... Bắt đầu kỷ nguyên của một huyền thoại bất diệt.... Các bạn có tin câu chuyện bên trên không? Chỉ có kẻ ngốc mới tin vào câu chuyện đó, bây giờ là năm 2016 rồi chứ không phải thời phong… Tôi thở dài nhìn kẻ mới bước vào căn phòng, khuôn mặt lộ rõ vẻ bực bội:- Sao mày đến muộn thế? Suýt tí nữa là bọn tao lên thớt rồi!Nguyễn Điệp cầm con dao cố gắng cởi trói cho tôi, vừa cắt hắn vừa nhếch mép cất lời:- Thế chú mày nghĩ vào được tận trong này mà dễ à? Có biết anh phải mất bao nhiêu thời gian để tìm ra mật thất này không?- Cẩn thận sau lưng...!Cốp...! Tiếng kêu khô khốc vang lên sau lời cảnh bảo của tôi, Nguyễn Điệp đổ gục xuống nền đất. Trước mặt tôi là lão già, trên tay đang cầm cái chày với khuôn mặt nhăn nhó vì tức giận.Thằng bạn thân của tôi, cố gắng đứng dậy nhưng xem ra là lực bất tòng tâm. Cơ thể nó bị ông già trói nghiến vào cái ghế đẩu gần đó, một giọng nói ớn lạnh rít lên trong căn phòng tanh tưởi:- Thằng nhãi con khốn kiếp...! Suýt chút nữa bị mày phá hỏng tất cả rồi...! Tao sẽ xử mày trước..!Dứt lời, ông già cầm con dao hé sát vào mắt Nguyễn Điệp nhưng đôi tay lão bỗng nhiên khựng lại, cơ thể lão bỗng kêu lên răng rắc như không làm chủ được bản thân mình vậy. Rồi lão tiến lại gần vợ mình, cầm con dao xẻo từng miếng thịt trên người bà lão...- Không... Không... Chuyện gì đang xảy ra thế này... Dừng lại đi.... Dừng lại....!*****************************************************Tôi tỉnh lại trong bệnh viện Bạch Mai,diễn biến tiếp theo trong căn phòng đó có lẽ cả đời tôi cũng không bao giờ quên được. Một cảnh tượng kinh hoàng mà tôi cũng không hiểu vì sao kết cục cuối cùng lại như vậy, Lăng Trì... thật sự là nỗi ám ảnh thật khó diễn tả.Theo những gì tôi nghe Nam xồm kể lại, thì công an phát hiện ra hai thi thể bị tàu hỏa nghiền nát gần khu vực ngã ba ngọc hồi. Có lẽ danh tính của hai thi thể đó là ai thì tôi không cần nói các bạn cũng đoán được, vụ án chính thức đóng lại và kết luận cuối cùng của tất cả mọi truyện là tự tử.Nguyễn Điệp cũng đến thăm tôi, có lẽ nó cũng biết được rằng tôi muốn hỏi điều gì! Vì sao kết cục cuối cùng lại như vậy? Thằng bạn thân im lặng rồi mỉm cười nhìn tôi:- Mày có bao giờ tin vào luật nhân quả không? Ác giả ác báo đó là quy luật bất biến trong tam giới! Giống như cặp vợ chồng già đó vì làm việc ác quá nhiều nên phải trả giá cũng là điều đương nhiên thôi!Câu trả lời đó thật sự chưa làm thỏa mãn sự tò mò của tôi, rốt cuộc vì sao hành động của ông già lại đột ngột thay đổi? vì sao cái chết của họ lại giống như những gì mà họ đã làm với những nạn nhân bị họ giết? Có khi nào là do những oan hồn bị giết về trả thù không?Có lẽ câu trả lời đều có trong mỗi chúng ta....

Tôi thở dài nhìn kẻ mới bước vào căn phòng, khuôn mặt lộ rõ vẻ bực bội:

- Sao mày đến muộn thế? Suýt tí nữa là bọn tao lên thớt rồi!

Nguyễn Điệp cầm con dao cố gắng cởi trói cho tôi, vừa cắt hắn vừa nhếch mép cất lời:

- Thế chú mày nghĩ vào được tận trong này mà dễ à? Có biết anh phải mất bao nhiêu thời gian để tìm ra mật thất này không?

- Cẩn thận sau lưng...!

Cốp...! Tiếng kêu khô khốc vang lên sau lời cảnh bảo của tôi, Nguyễn Điệp đổ gục xuống nền đất. Trước mặt tôi là lão già, trên tay đang cầm cái chày với khuôn mặt nhăn nhó vì tức giận.

Thằng bạn thân của tôi, cố gắng đứng dậy nhưng xem ra là lực bất tòng tâm. Cơ thể nó bị ông già trói nghiến vào cái ghế đẩu gần đó, một giọng nói ớn lạnh rít lên trong căn phòng tanh tưởi:

- Thằng nhãi con khốn kiếp...! Suýt chút nữa bị mày phá hỏng tất cả rồi...! Tao sẽ xử mày trước..!

Dứt lời, ông già cầm con dao hé sát vào mắt Nguyễn Điệp nhưng đôi tay lão bỗng nhiên khựng lại, cơ thể lão bỗng kêu lên răng rắc như không làm chủ được bản thân mình vậy. Rồi lão tiến lại gần vợ mình, cầm con dao xẻo từng miếng thịt trên người bà lão...

- Không... Không... Chuyện gì đang xảy ra thế này... Dừng lại đi.... Dừng lại....!

*****************************************************

Tôi tỉnh lại trong bệnh viện Bạch Mai,diễn biến tiếp theo trong căn phòng đó có lẽ cả đời tôi cũng không bao giờ quên được. Một cảnh tượng kinh hoàng mà tôi cũng không hiểu vì sao kết cục cuối cùng lại như vậy, Lăng Trì... thật sự là nỗi ám ảnh thật khó diễn tả.

Theo những gì tôi nghe Nam xồm kể lại, thì công an phát hiện ra hai thi thể bị tàu hỏa nghiền nát gần khu vực ngã ba ngọc hồi. Có lẽ danh tính của hai thi thể đó là ai thì tôi không cần nói các bạn cũng đoán được, vụ án chính thức đóng lại và kết luận cuối cùng của tất cả mọi truyện là tự tử.

Nguyễn Điệp cũng đến thăm tôi, có lẽ nó cũng biết được rằng tôi muốn hỏi điều gì! Vì sao kết cục cuối cùng lại như vậy? Thằng bạn thân im lặng rồi mỉm cười nhìn tôi:

- Mày có bao giờ tin vào luật nhân quả không? Ác giả ác báo đó là quy luật bất biến trong tam giới! Giống như cặp vợ chồng già đó vì làm việc ác quá nhiều nên phải trả giá cũng là điều đương nhiên thôi!

Câu trả lời đó thật sự chưa làm thỏa mãn sự tò mò của tôi, rốt cuộc vì sao hành động của ông già lại đột ngột thay đổi? vì sao cái chết của họ lại giống như những gì mà họ đã làm với những nạn nhân bị họ giết? Có khi nào là do những oan hồn bị giết về trả thù không?

Có lẽ câu trả lời đều có trong mỗi chúng ta....

Hồ Sơ CuốiTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Trinh Thám1000 năm trước, cái thời mà nhân giới vẫn còn cuồng tín thần linh, vẫn còn run sợ quỷ thần... Có một vị thần vì đi ngược tôn nghiêm của thiên giới nên bị trục xuất khỏi thiên cung, căm hận trước những gì mình phải trải qua, trước những bất công mình bị đày đọa nên vị thần này đã mở mang một thế giới mới... Thế giới của những á thần bị quên lãng và ruồng bỏ... Thế lực của y càng lớn thì sự hận thù trong y càng lúc càng tăng lên... Quyết tâm phải đánh sập thiên cung để trả thù nỗi nhục bị trục xuất năm xưa nên y đã liên minh với đại quỷ thần vương nước la sát đem quân thảm sát nhân giới làm bàn đạp đánh đế thích thiên... Nhưng cuối cùng chính y lại phản bội vua pandaka của la sát giới vào phút chót để đổi lấy một danh thần... Y chính là asura ( atula vương) Vị thần chiến tranh của thiên giới năm xưa... Bắt đầu kỷ nguyên của một huyền thoại bất diệt.... Các bạn có tin câu chuyện bên trên không? Chỉ có kẻ ngốc mới tin vào câu chuyện đó, bây giờ là năm 2016 rồi chứ không phải thời phong… Tôi thở dài nhìn kẻ mới bước vào căn phòng, khuôn mặt lộ rõ vẻ bực bội:- Sao mày đến muộn thế? Suýt tí nữa là bọn tao lên thớt rồi!Nguyễn Điệp cầm con dao cố gắng cởi trói cho tôi, vừa cắt hắn vừa nhếch mép cất lời:- Thế chú mày nghĩ vào được tận trong này mà dễ à? Có biết anh phải mất bao nhiêu thời gian để tìm ra mật thất này không?- Cẩn thận sau lưng...!Cốp...! Tiếng kêu khô khốc vang lên sau lời cảnh bảo của tôi, Nguyễn Điệp đổ gục xuống nền đất. Trước mặt tôi là lão già, trên tay đang cầm cái chày với khuôn mặt nhăn nhó vì tức giận.Thằng bạn thân của tôi, cố gắng đứng dậy nhưng xem ra là lực bất tòng tâm. Cơ thể nó bị ông già trói nghiến vào cái ghế đẩu gần đó, một giọng nói ớn lạnh rít lên trong căn phòng tanh tưởi:- Thằng nhãi con khốn kiếp...! Suýt chút nữa bị mày phá hỏng tất cả rồi...! Tao sẽ xử mày trước..!Dứt lời, ông già cầm con dao hé sát vào mắt Nguyễn Điệp nhưng đôi tay lão bỗng nhiên khựng lại, cơ thể lão bỗng kêu lên răng rắc như không làm chủ được bản thân mình vậy. Rồi lão tiến lại gần vợ mình, cầm con dao xẻo từng miếng thịt trên người bà lão...- Không... Không... Chuyện gì đang xảy ra thế này... Dừng lại đi.... Dừng lại....!*****************************************************Tôi tỉnh lại trong bệnh viện Bạch Mai,diễn biến tiếp theo trong căn phòng đó có lẽ cả đời tôi cũng không bao giờ quên được. Một cảnh tượng kinh hoàng mà tôi cũng không hiểu vì sao kết cục cuối cùng lại như vậy, Lăng Trì... thật sự là nỗi ám ảnh thật khó diễn tả.Theo những gì tôi nghe Nam xồm kể lại, thì công an phát hiện ra hai thi thể bị tàu hỏa nghiền nát gần khu vực ngã ba ngọc hồi. Có lẽ danh tính của hai thi thể đó là ai thì tôi không cần nói các bạn cũng đoán được, vụ án chính thức đóng lại và kết luận cuối cùng của tất cả mọi truyện là tự tử.Nguyễn Điệp cũng đến thăm tôi, có lẽ nó cũng biết được rằng tôi muốn hỏi điều gì! Vì sao kết cục cuối cùng lại như vậy? Thằng bạn thân im lặng rồi mỉm cười nhìn tôi:- Mày có bao giờ tin vào luật nhân quả không? Ác giả ác báo đó là quy luật bất biến trong tam giới! Giống như cặp vợ chồng già đó vì làm việc ác quá nhiều nên phải trả giá cũng là điều đương nhiên thôi!Câu trả lời đó thật sự chưa làm thỏa mãn sự tò mò của tôi, rốt cuộc vì sao hành động của ông già lại đột ngột thay đổi? vì sao cái chết của họ lại giống như những gì mà họ đã làm với những nạn nhân bị họ giết? Có khi nào là do những oan hồn bị giết về trả thù không?Có lẽ câu trả lời đều có trong mỗi chúng ta....

Quyển 2 - Chương 15: Nhân quả báo ứng