Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 51: C51: Sát khí ngang trời

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… “Tạch tạch...”Thi thể của đại đương gia núi Nhị Long bị chiến mã giãm thành đống bùn máu.Một đời làm ác phỉ, chết không toàn thây. Ky binh tung ra các đợt tấn công ào ào như sóng biển.Đại đao xoay vòng chém vào đầu Long Bảo và mỹ nhân áo hồng.Cuối cùng.“Răng rắc...” Vũ khí trong tay bọn họ đều vỡ vụn! “Phốc phốc phốc...”Long Bảo và mỹ nhân áo hồng đều bị ky binh chém làm đôi.Ky binh của Hoang Thân vương đều là những chiến binh có ý chí kiên cường đã sống sót qua hàng trăm trận chiến, chỉdùng một đòn đã đánh bại quân trận của bọn thổ phỉ.Sự khác biệt giữa quân chính quy và quân thổ phỉ được bộc lộ rõ ràng.Cho đến lúc này.Trận chiến bên trong sơn cốc không còn hồi hộp nữa.Bọn thổ phỉ chạy vào trong rừng núi bị thiếu niên tàng kiếm truy đuổi, bọn họ xuất quỷ nhập thần, không tên thổ phỉnào có thể trốn thoát.Những tên thổ phỉ khác đều bị ky binh truy lùng, không bỏ sót một ail“Xin tha mạng!”Một tên thổ phỉ ngã xuống, quỳ trên mặt đất, sợ đến tè ra quần: “Đại nhân, ta sẽ nói cho ngươi biết vị trí kho báu của sơn trại, tha cho ta đi!”“Phốc..."Một ky binh Hoang Châu chém đầu gã ta: “Vương gia có lệnh, không thể tha cho bất cứ ail”“Kho báu, Vương gia sẽ tự dẫn bọn ta đi lấy!” Vào lúc này. Trên con đường chính bên ngoài.Có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng chiến đấu truyền đến từ trong sơn cốcĐột nhiên.Vô số sương mù tuyết lao ra ở hai bên đường chính, tình huống rất giống với cách thiếu niên tàng kiếm vừa xuất hiện.Tuy nhiên, kẻ nhảy ra khỏi tuyết không phải thiếu niên tàng kiếm mà là một đám sát thủ che mặt mặc đồ trắng.Bọn chúng mặc đồ màu trắng toàn thân, mặc áo choàng trắng, trong tay cầm nỏ tiến, đều nhắm vào cỗ xe ngựa màutrắng mà Hạ Thiên đang ngồi.Những mũi tên trên nỏ có màu xanh nhạt, chắc chẳn có kịch độc.Đây mới chính là cái bãy thật sự nhắm vào Hoang Thân Vương.Chất độc của những mũi tên trên nỏ này khi gặp được máu sẽ khiến máu tắt nghến, chỉ cần một mũi tên bản trúng Hạ Thiên, hắn sẽ phát độc chết ngay tại chỗ.Sát khí ngang trời.“Bản!”Thủ lĩnh của đám sát thủ gầm lên: “Hoang Thân vương, ngươi dám giết Nhị thánh sứ nhà ta, bây giờ ngươi chôn cùng với nàng đi!”Đám sát thủ bấm cò nỏ.“Vù vù vù...”Năm mươi mũi tên độc bắn vào xe ngựa của Hạ Thiên.Kịch độc nặng nề!Giết!

“Tạch tạch...”

Thi thể của đại đương gia núi Nhị Long bị chiến mã giãm thành đống bùn máu.

Một đời làm ác phỉ, chết không toàn thây. Ky binh tung ra các đợt tấn công ào ào như sóng biển.

Đại đao xoay vòng chém vào đầu Long Bảo và mỹ nhân áo hồng.

Cuối cùng.

“Răng rắc...” Vũ khí trong tay bọn họ đều vỡ vụn! “Phốc phốc phốc...”

Long Bảo và mỹ nhân áo hồng đều bị ky binh chém làm đôi.

Ky binh của Hoang Thân vương đều là những chiến binh có ý chí kiên cường đã sống sót qua hàng trăm trận chiến, chỉ

dùng một đòn đã đánh bại quân trận của bọn thổ phỉ.

Sự khác biệt giữa quân chính quy và quân thổ phỉ được bộc lộ rõ ràng.

Cho đến lúc này.

Trận chiến bên trong sơn cốc không còn hồi hộp nữa.

Bọn thổ phỉ chạy vào trong rừng núi bị thiếu niên tàng kiếm truy đuổi, bọn họ xuất quỷ nhập thần, không tên thổ phỉ

nào có thể trốn thoát.

Những tên thổ phỉ khác đều bị ky binh truy lùng, không bỏ sót một ail

“Xin tha mạng!”

Một tên thổ phỉ ngã xuống, quỳ trên mặt đất, sợ đến tè ra quần: “Đại nhân, ta sẽ nói cho ngươi biết vị trí kho báu của sơn trại, tha cho ta đi!”

“Phốc..."

Một ky binh Hoang Châu chém đầu gã ta: “Vương gia có lệnh, không thể tha cho bất cứ ail”

“Kho báu, Vương gia sẽ tự dẫn bọn ta đi lấy!” Vào lúc này. Trên con đường chính bên ngoài.

Có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng chiến đấu truyền đến từ trong sơn cốc

Đột nhiên.

Vô số sương mù tuyết lao ra ở hai bên đường chính, tình huống rất giống với cách thiếu niên tàng kiếm vừa xuất hiện.

Tuy nhiên, kẻ nhảy ra khỏi tuyết không phải thiếu niên tàng kiếm mà là một đám sát thủ che mặt mặc đồ trắng.

Bọn chúng mặc đồ màu trắng toàn thân, mặc áo choàng trắng, trong tay cầm nỏ tiến, đều nhắm vào cỗ xe ngựa màu

trắng mà Hạ Thiên đang ngồi.

Những mũi tên trên nỏ có màu xanh nhạt, chắc chẳn có kịch độc.

Đây mới chính là cái bãy thật sự nhắm vào Hoang Thân Vương.

Chất độc của những mũi tên trên nỏ này khi gặp được máu sẽ khiến máu tắt nghến, chỉ cần một mũi tên bản trúng Hạ Thiên, hắn sẽ phát độc chết ngay tại chỗ.

Sát khí ngang trời.

“Bản!”

Thủ lĩnh của đám sát thủ gầm lên: “Hoang Thân vương, ngươi dám giết Nhị thánh sứ nhà ta, bây giờ ngươi chôn cùng với nàng đi!”

Đám sát thủ bấm cò nỏ.

“Vù vù vù...”

Năm mươi mũi tên độc bắn vào xe ngựa của Hạ Thiên.

Kịch độc nặng nề!

Giết!

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… “Tạch tạch...”Thi thể của đại đương gia núi Nhị Long bị chiến mã giãm thành đống bùn máu.Một đời làm ác phỉ, chết không toàn thây. Ky binh tung ra các đợt tấn công ào ào như sóng biển.Đại đao xoay vòng chém vào đầu Long Bảo và mỹ nhân áo hồng.Cuối cùng.“Răng rắc...” Vũ khí trong tay bọn họ đều vỡ vụn! “Phốc phốc phốc...”Long Bảo và mỹ nhân áo hồng đều bị ky binh chém làm đôi.Ky binh của Hoang Thân vương đều là những chiến binh có ý chí kiên cường đã sống sót qua hàng trăm trận chiến, chỉdùng một đòn đã đánh bại quân trận của bọn thổ phỉ.Sự khác biệt giữa quân chính quy và quân thổ phỉ được bộc lộ rõ ràng.Cho đến lúc này.Trận chiến bên trong sơn cốc không còn hồi hộp nữa.Bọn thổ phỉ chạy vào trong rừng núi bị thiếu niên tàng kiếm truy đuổi, bọn họ xuất quỷ nhập thần, không tên thổ phỉnào có thể trốn thoát.Những tên thổ phỉ khác đều bị ky binh truy lùng, không bỏ sót một ail“Xin tha mạng!”Một tên thổ phỉ ngã xuống, quỳ trên mặt đất, sợ đến tè ra quần: “Đại nhân, ta sẽ nói cho ngươi biết vị trí kho báu của sơn trại, tha cho ta đi!”“Phốc..."Một ky binh Hoang Châu chém đầu gã ta: “Vương gia có lệnh, không thể tha cho bất cứ ail”“Kho báu, Vương gia sẽ tự dẫn bọn ta đi lấy!” Vào lúc này. Trên con đường chính bên ngoài.Có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng chiến đấu truyền đến từ trong sơn cốcĐột nhiên.Vô số sương mù tuyết lao ra ở hai bên đường chính, tình huống rất giống với cách thiếu niên tàng kiếm vừa xuất hiện.Tuy nhiên, kẻ nhảy ra khỏi tuyết không phải thiếu niên tàng kiếm mà là một đám sát thủ che mặt mặc đồ trắng.Bọn chúng mặc đồ màu trắng toàn thân, mặc áo choàng trắng, trong tay cầm nỏ tiến, đều nhắm vào cỗ xe ngựa màutrắng mà Hạ Thiên đang ngồi.Những mũi tên trên nỏ có màu xanh nhạt, chắc chẳn có kịch độc.Đây mới chính là cái bãy thật sự nhắm vào Hoang Thân Vương.Chất độc của những mũi tên trên nỏ này khi gặp được máu sẽ khiến máu tắt nghến, chỉ cần một mũi tên bản trúng Hạ Thiên, hắn sẽ phát độc chết ngay tại chỗ.Sát khí ngang trời.“Bản!”Thủ lĩnh của đám sát thủ gầm lên: “Hoang Thân vương, ngươi dám giết Nhị thánh sứ nhà ta, bây giờ ngươi chôn cùng với nàng đi!”Đám sát thủ bấm cò nỏ.“Vù vù vù...”Năm mươi mũi tên độc bắn vào xe ngựa của Hạ Thiên.Kịch độc nặng nề!Giết!

Chương 51: C51: Sát khí ngang trời