Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 62: C62: Giết không tha

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Hang hổ của thổ phỉ năm trên đỉnh núi cao nhất của núi Nhị Long.Giống như một viên long châu trơ trọi trên đỉnh núi cao nhất. Sau khi đến sườn núi, ba mặt vách đá dựng đứng, ở giữa sườn núi cũng chỉ có một con đường để đi lên.Vị trí tuyệt hảo như vậy, dễ thủ khó công. Đây chính là mục tiêu của Hạ Thiên.Giữa sườn núi có một ngôi nhà gõ, bên trong có trạm canh gác của thổ phỉ, quanh năm có một đám người canh gác ở đây.Bên ngoài ngôi nhà gỗ có vô số thi thể, bả vai bị móc sắt xuyên qua, ngực bị banh ra, có thể nhìn thấy ruột gan bên trong, treo trên cây cổ thụ, đã bị đông thành tượng đá.Đếm một chút, tổng cộng có chín thi thể, đều mặc y phục dân nghèo bình thường.Trong đó có một đứa bé sơ sinh và một cô bé.Trước ngôi nhà gỗ đó, có một tấm bảng gỗ cao một trượng, bên trên có một hàng chữ to tướng đỏ tươi: “Người tự tiện xông vào núi, kết cục sẽ giống như những tiện dân này!”. 𝙏rờ u𝘮 𝘵ru𝘮 hu𝒚ền 𝘵rù𝘮 { 𝘵r ù𝘮𝘵ru𝒚ện.VN }“Giết không tha!” Mùi máu tanh tản ra trên tấm bảng gõ.Còn con đường đăng sau ngôi nhà gỗ đó chính là con đường dẫn đến hang ổ của thổ phỉ trên đỉnh núi.Lúc này.Hạ Thiên dẫn chúng thiếu niên tàng kiếm đến nơi chỉ cách ngôi nhà gỗ khoảng một trăm mét. Khi nhìn thấy thảm cảnh trước ngôi nhà gỗ, cho dù tố chất tâm lý của họ không yếu ớt, từng thấy vô số cảnh tượng máu tanh, cũng không khỏi trợn mắt oán giận, muốn giết sạch những kẻ tạo ra những tượng đá này.Sát ý vô tận xen lẫn trong tiếng gió gào thét, khuấy động trước ngôi nhà gõ.Khuôn mặt Tàng Cửu tái mét, nhỏ giọng nói: “Sư phụ, giết người chẳng qua cũng chỉ là đầu rơi xuống đất, nhưng bọn thổ phỉ gian ác này ngay cả đứa bé sơ sinh cũng mổ bụng chế tạo tượng đá, thật sự rất hung ác, thật sự rất đáng chết!”Giọng nói của Tàng Nhất càng lạnh lùng hơn: “Chủ nhân, †a từng thấy những người như vậy, bọn họ giết người làm thú vui, mất hết lý trí.”Lúc này, tất cả thiếu niên tàng kiếm đều nhìn Hạ Thiên, chờ đợi mệnh lệnh tiêu diệt thổ phỉ của hắn.Hạ Thiên quay đầu lại, ánh mắt liếc nhìn mọi người, trong lòng vô cùng vui vẻ yên tâm.Đôi mắt của hắn hơi ửng đỏ: “Tàng Nhất, đây chính là một nơi tà ác, trái tim của những người trong đó đã trở nên đen tối, giống như dã thú, giết không that”“Rõ!” Tàng Nhất thấp giọng nhận lệnh: “Chủ nhân, ta đi đây!”Nói xong, Tàng Nhất và chúng thiếu niên tàng kiếm cúi người xuống, chui vào trong tuyết, biến mất một cách thần kỳ.Giống như một đám yêu quái băng tuyết hóa thân làm người. Lúc này lại hóa thành băng tuyết, hòa vào trong tuyết, khó có thể tìm thấy.Chỉ có Tàng Cửu đứng bên cạnh Hạ Thiên, chứng minh rằng chúng thiếu niên tàng kiếm thật sự từng đứng ở chỗ này.Hạ Thiên nhìn đến mức đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị: “Tàng kiếm thuật, tàng kiếm, cũng tàng người... thú vị!”Đột nhiên, tiếng hét thê thảm của một người đàn ông vang lên trong ngôi nhà gỗ: “A...”“Đồ đàn bà chết tiệt, vậy mà lại dám đá vào của quý của lão tử, muốn chết hả?”“Chờ một chút, lão tử và các huynh đệ sẽ thay phiên hưởng thụ ngươi, sau đó cắt vú của ngươi, banh lồ ng ngực của ngươi ra, biến ngươi thành tượng đá!”“Cho ngươi đá ta này!"“Ha ha ha...”

Hang hổ của thổ phỉ năm trên đỉnh núi cao nhất của núi Nhị Long.

Giống như một viên long châu trơ trọi trên đỉnh núi cao nhất. Sau khi đến sườn núi, ba mặt vách đá dựng đứng, ở giữa sườn núi cũng chỉ có một con đường để đi lên.

Vị trí tuyệt hảo như vậy, dễ thủ khó công. Đây chính là mục tiêu của Hạ Thiên.

Giữa sườn núi có một ngôi nhà gõ, bên trong có trạm canh gác của thổ phỉ, quanh năm có một đám người canh gác ở đây.

Bên ngoài ngôi nhà gỗ có vô số thi thể, bả vai bị móc sắt xuyên qua, ngực bị banh ra, có thể nhìn thấy ruột gan bên trong, treo trên cây cổ thụ, đã bị đông thành tượng đá.

Đếm một chút, tổng cộng có chín thi thể, đều mặc y phục dân nghèo bình thường.

Trong đó có một đứa bé sơ sinh và một cô bé.

Trước ngôi nhà gỗ đó, có một tấm bảng gỗ cao một trượng, bên trên có một hàng chữ to tướng đỏ tươi: “Người tự tiện xông vào núi, kết cục sẽ giống như những tiện dân này!”. 𝙏rờ u𝘮 𝘵ru𝘮 hu𝒚ền 𝘵rù𝘮 { 𝘵r ù𝘮𝘵ru𝒚ện.VN }

“Giết không tha!” Mùi máu tanh tản ra trên tấm bảng gõ.

Còn con đường đăng sau ngôi nhà gỗ đó chính là con đường dẫn đến hang ổ của thổ phỉ trên đỉnh núi.

Lúc này.

Hạ Thiên dẫn chúng thiếu niên tàng kiếm đến nơi chỉ cách ngôi nhà gỗ khoảng một trăm mét. Khi nhìn thấy thảm cảnh trước ngôi nhà gỗ, cho dù tố chất tâm lý của họ không yếu ớt, từng thấy vô số cảnh tượng máu tanh, cũng không khỏi trợn mắt oán giận, muốn giết sạch những kẻ tạo ra những tượng đá này.

Sát ý vô tận xen lẫn trong tiếng gió gào thét, khuấy động trước ngôi nhà gõ.

Khuôn mặt Tàng Cửu tái mét, nhỏ giọng nói: “Sư phụ, giết người chẳng qua cũng chỉ là đầu rơi xuống đất, nhưng bọn thổ phỉ gian ác này ngay cả đứa bé sơ sinh cũng mổ bụng chế tạo tượng đá, thật sự rất hung ác, thật sự rất đáng chết!”

Giọng nói của Tàng Nhất càng lạnh lùng hơn: “Chủ nhân, †a từng thấy những người như vậy, bọn họ giết người làm thú vui, mất hết lý trí.”

Lúc này, tất cả thiếu niên tàng kiếm đều nhìn Hạ Thiên, chờ đợi mệnh lệnh tiêu diệt thổ phỉ của hắn.

Hạ Thiên quay đầu lại, ánh mắt liếc nhìn mọi người, trong lòng vô cùng vui vẻ yên tâm.

Đôi mắt của hắn hơi ửng đỏ: “Tàng Nhất, đây chính là một nơi tà ác, trái tim của những người trong đó đã trở nên đen tối, giống như dã thú, giết không that”

“Rõ!” Tàng Nhất thấp giọng nhận lệnh: “Chủ nhân, ta đi đây!”

Nói xong, Tàng Nhất và chúng thiếu niên tàng kiếm cúi người xuống, chui vào trong tuyết, biến mất một cách thần kỳ.

Giống như một đám yêu quái băng tuyết hóa thân làm người. Lúc này lại hóa thành băng tuyết, hòa vào trong tuyết, khó có thể tìm thấy.

Chỉ có Tàng Cửu đứng bên cạnh Hạ Thiên, chứng minh rằng chúng thiếu niên tàng kiếm thật sự từng đứng ở chỗ này.

Hạ Thiên nhìn đến mức đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị: “Tàng kiếm thuật, tàng kiếm, cũng tàng người... thú vị!”

Đột nhiên, tiếng hét thê thảm của một người đàn ông vang lên trong ngôi nhà gỗ: “A...”

“Đồ đàn bà chết tiệt, vậy mà lại dám đá vào của quý của lão tử, muốn chết hả?”

“Chờ một chút, lão tử và các huynh đệ sẽ thay phiên hưởng thụ ngươi, sau đó cắt vú của ngươi, banh lồ ng ngực của ngươi ra, biến ngươi thành tượng đá!”

“Cho ngươi đá ta này!"

“Ha ha ha...”

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Hang hổ của thổ phỉ năm trên đỉnh núi cao nhất của núi Nhị Long.Giống như một viên long châu trơ trọi trên đỉnh núi cao nhất. Sau khi đến sườn núi, ba mặt vách đá dựng đứng, ở giữa sườn núi cũng chỉ có một con đường để đi lên.Vị trí tuyệt hảo như vậy, dễ thủ khó công. Đây chính là mục tiêu của Hạ Thiên.Giữa sườn núi có một ngôi nhà gõ, bên trong có trạm canh gác của thổ phỉ, quanh năm có một đám người canh gác ở đây.Bên ngoài ngôi nhà gỗ có vô số thi thể, bả vai bị móc sắt xuyên qua, ngực bị banh ra, có thể nhìn thấy ruột gan bên trong, treo trên cây cổ thụ, đã bị đông thành tượng đá.Đếm một chút, tổng cộng có chín thi thể, đều mặc y phục dân nghèo bình thường.Trong đó có một đứa bé sơ sinh và một cô bé.Trước ngôi nhà gỗ đó, có một tấm bảng gỗ cao một trượng, bên trên có một hàng chữ to tướng đỏ tươi: “Người tự tiện xông vào núi, kết cục sẽ giống như những tiện dân này!”. 𝙏rờ u𝘮 𝘵ru𝘮 hu𝒚ền 𝘵rù𝘮 { 𝘵r ù𝘮𝘵ru𝒚ện.VN }“Giết không tha!” Mùi máu tanh tản ra trên tấm bảng gõ.Còn con đường đăng sau ngôi nhà gỗ đó chính là con đường dẫn đến hang ổ của thổ phỉ trên đỉnh núi.Lúc này.Hạ Thiên dẫn chúng thiếu niên tàng kiếm đến nơi chỉ cách ngôi nhà gỗ khoảng một trăm mét. Khi nhìn thấy thảm cảnh trước ngôi nhà gỗ, cho dù tố chất tâm lý của họ không yếu ớt, từng thấy vô số cảnh tượng máu tanh, cũng không khỏi trợn mắt oán giận, muốn giết sạch những kẻ tạo ra những tượng đá này.Sát ý vô tận xen lẫn trong tiếng gió gào thét, khuấy động trước ngôi nhà gõ.Khuôn mặt Tàng Cửu tái mét, nhỏ giọng nói: “Sư phụ, giết người chẳng qua cũng chỉ là đầu rơi xuống đất, nhưng bọn thổ phỉ gian ác này ngay cả đứa bé sơ sinh cũng mổ bụng chế tạo tượng đá, thật sự rất hung ác, thật sự rất đáng chết!”Giọng nói của Tàng Nhất càng lạnh lùng hơn: “Chủ nhân, †a từng thấy những người như vậy, bọn họ giết người làm thú vui, mất hết lý trí.”Lúc này, tất cả thiếu niên tàng kiếm đều nhìn Hạ Thiên, chờ đợi mệnh lệnh tiêu diệt thổ phỉ của hắn.Hạ Thiên quay đầu lại, ánh mắt liếc nhìn mọi người, trong lòng vô cùng vui vẻ yên tâm.Đôi mắt của hắn hơi ửng đỏ: “Tàng Nhất, đây chính là một nơi tà ác, trái tim của những người trong đó đã trở nên đen tối, giống như dã thú, giết không that”“Rõ!” Tàng Nhất thấp giọng nhận lệnh: “Chủ nhân, ta đi đây!”Nói xong, Tàng Nhất và chúng thiếu niên tàng kiếm cúi người xuống, chui vào trong tuyết, biến mất một cách thần kỳ.Giống như một đám yêu quái băng tuyết hóa thân làm người. Lúc này lại hóa thành băng tuyết, hòa vào trong tuyết, khó có thể tìm thấy.Chỉ có Tàng Cửu đứng bên cạnh Hạ Thiên, chứng minh rằng chúng thiếu niên tàng kiếm thật sự từng đứng ở chỗ này.Hạ Thiên nhìn đến mức đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị: “Tàng kiếm thuật, tàng kiếm, cũng tàng người... thú vị!”Đột nhiên, tiếng hét thê thảm của một người đàn ông vang lên trong ngôi nhà gỗ: “A...”“Đồ đàn bà chết tiệt, vậy mà lại dám đá vào của quý của lão tử, muốn chết hả?”“Chờ một chút, lão tử và các huynh đệ sẽ thay phiên hưởng thụ ngươi, sau đó cắt vú của ngươi, banh lồ ng ngực của ngươi ra, biến ngươi thành tượng đá!”“Cho ngươi đá ta này!"“Ha ha ha...”

Chương 62: C62: Giết không tha