Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 125: C125: Nàng nghĩ sao

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Tần quý phi cười lạnh: “Ngài muốn dùng Thiên Nhi để dụ dỗ những người không phục ngài làm Hoàng đế sao?”“Đặc biệt là người đã vào tẩm cung của ta!”Trong mắt Hạ đế lóe qua tia lạnh lùng: “Bất cứ nam nhân nào vào tẩm cung của nàng đều phải chết!”“Cho dù hắn ta là kiếm thánh hàng đầu cũng không ngoại lệ!”Người được mệnh danh là kiếm thánh số một Tiền Tân đó chính là cái gai trong cổ họng của Hạ đế, phải nhổ ra bằng được.Ông ta mới có thể ăn ngon ngủ yên.“Lần này tốt nhất là hắn ta đừng xuất hiện, nếu không trãm sẽ băm hắn ta thành từng mảnh.”Tần quý phi nhướng mi: “Ngài dùng những lão quái vật trong điện Cung phụng sao?”Hạ đế không tỏ rõ ý kiến: “Nàng nghĩ sao?”Nói xong, Hạ đế muốn rời đi.“Chờ một chút!”Tân quý phi đứng dậy, làm xong mũi khâu cuối cùng rồi bước tới trước cửa sổ, đưa thứ trong tay ra: “Có thể đưa áo khoác này tới tay Thiên Nhi được không?”Hạ đế nhận lấy: “Hôm nay ta vừa phạt Thái tử một trăm ngàn lạng bạc đưa cho Tiểu Cửu xây Vương phủ, cứ đưa cùng qua luôn”Tân quý phi nhướng đôi mày xinh đẹp: “Ngài lấy tiền phạt của Thái tử đưa cho Thiên Nhi xây Vương phủ sao?”“Đúng thết” “Rốt cuộc là ngài muốn làm gì?” “Ha ha ha...”Hạ đế cầm lấy vương bào sải bước lớn rời đi, nở nụ cười đầy ý tứ: “Sau này nàng sẽ biết.”Tần quý phi đứng trước cửa sổ, ngơ ngác!Bà mặc áo khoác lông đi ra sân, để tuyết rơi trên người, lẩm bẩm: “Ông ta không phải là người làm việc mà không có mục đích gì... ông ta muốn lấy gì từ Thiên Nhi?”“Thiên Nhi, con phải cẩn thận!”Mặt khác.Phủ Tả tướng.Tả thừa tướng Tư Mã Kiếm cầm tờ cống chỉ do Hoàng đế gửi đến, trong mắt lóe lóe tia sáng nói: “Đất dưới trời là đất của vua, trong bốn biển ai cũng là thần của vual”“Quả là một vương đạo hay!”“Hoang Châu Vương có khí chất lắm!”Phía sau ông, phu xe Thập Bát đang vểnh tai lắng nghe: “Chủ nhân, Hoang Châu Vương thật sự có khẩu khí lớn thật!”“Chí hướng của hắn là thống nhất lục địa này sao?”Đôi mắt đẹp của Tư Mã Kiếm sáng lên: “Ai có thể nói trước được chứ?”“Thập Bát, sau này ai dám mắng ngươi là to xác không não, ta sẽ đánh cho bọn họ một trận!”“Hi hi hi...”Thập Bát vui vẻ: “Vâng!”Xem ra hắn ta nói đúng rồi!Hoang Châu Vương muốn thống nhất mảnh lục địa này!Sau này, hắn ta chắc chắn phải chăm phát biểu trước mặt chủ nhân, để chủ nhân nhìn hắn ta với cặp mắt khác xưa, khiến mấy người nghĩ hắn ta ngu ngốc tức chết.Phu xe Thập Bát càng nghĩ càng hoa mILúc này.Tư Mã Kiếm nhấc bút viết xuống:[Khi tiễn biệt Hoang Châu Vương thần đã từng hỏi: Chí hướng của vương gia ở phương nào?]

Tần quý phi cười lạnh: “Ngài muốn dùng Thiên Nhi để dụ dỗ những người không phục ngài làm Hoàng đế sao?”

“Đặc biệt là người đã vào tẩm cung của ta!”

Trong mắt Hạ đế lóe qua tia lạnh lùng: “Bất cứ nam nhân nào vào tẩm cung của nàng đều phải chết!”

“Cho dù hắn ta là kiếm thánh hàng đầu cũng không ngoại lệ!”

Người được mệnh danh là kiếm thánh số một Tiền Tân đó chính là cái gai trong cổ họng của Hạ đế, phải nhổ ra bằng được.

Ông ta mới có thể ăn ngon ngủ yên.

“Lần này tốt nhất là hắn ta đừng xuất hiện, nếu không trãm sẽ băm hắn ta thành từng mảnh.”

Tần quý phi nhướng mi: “Ngài dùng những lão quái vật trong điện Cung phụng sao?”

Hạ đế không tỏ rõ ý kiến: “Nàng nghĩ sao?”

Nói xong, Hạ đế muốn rời đi.

“Chờ một chút!”

Tân quý phi đứng dậy, làm xong mũi khâu cuối cùng rồi bước tới trước cửa sổ, đưa thứ trong tay ra: “Có thể đưa áo khoác này tới tay Thiên Nhi được không?”

Hạ đế nhận lấy: “Hôm nay ta vừa phạt Thái tử một trăm ngàn lạng bạc đưa cho Tiểu Cửu xây Vương phủ, cứ đưa cùng qua luôn”

Tân quý phi nhướng đôi mày xinh đẹp: “Ngài lấy tiền phạt của Thái tử đưa cho Thiên Nhi xây Vương phủ sao?”

“Đúng thết” “Rốt cuộc là ngài muốn làm gì?” “Ha ha ha...”

Hạ đế cầm lấy vương bào sải bước lớn rời đi, nở nụ cười đầy ý tứ: “Sau này nàng sẽ biết.”

Tần quý phi đứng trước cửa sổ, ngơ ngác!

Bà mặc áo khoác lông đi ra sân, để tuyết rơi trên người, lẩm bẩm: “Ông ta không phải là người làm việc mà không có mục đích gì... ông ta muốn lấy gì từ Thiên Nhi?”

“Thiên Nhi, con phải cẩn thận!”

Mặt khác.

Phủ Tả tướng.

Tả thừa tướng Tư Mã Kiếm cầm tờ cống chỉ do Hoàng đế gửi đến, trong mắt lóe lóe tia sáng nói: “Đất dưới trời là đất của vua, trong bốn biển ai cũng là thần của vual”

“Quả là một vương đạo hay!”

“Hoang Châu Vương có khí chất lắm!”

Phía sau ông, phu xe Thập Bát đang vểnh tai lắng nghe: “Chủ nhân, Hoang Châu Vương thật sự có khẩu khí lớn thật!”

“Chí hướng của hắn là thống nhất lục địa này sao?”

Đôi mắt đẹp của Tư Mã Kiếm sáng lên: “Ai có thể nói trước được chứ?”

“Thập Bát, sau này ai dám mắng ngươi là to xác không não, ta sẽ đánh cho bọn họ một trận!”

“Hi hi hi...”

Thập Bát vui vẻ: “Vâng!”

Xem ra hắn ta nói đúng rồi!

Hoang Châu Vương muốn thống nhất mảnh lục địa này!

Sau này, hắn ta chắc chắn phải chăm phát biểu trước mặt chủ nhân, để chủ nhân nhìn hắn ta với cặp mắt khác xưa, khiến mấy người nghĩ hắn ta ngu ngốc tức chết.

Phu xe Thập Bát càng nghĩ càng hoa mI

Lúc này.

Tư Mã Kiếm nhấc bút viết xuống:

[Khi tiễn biệt Hoang Châu Vương thần đã từng hỏi: Chí hướng của vương gia ở phương nào?]

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Tần quý phi cười lạnh: “Ngài muốn dùng Thiên Nhi để dụ dỗ những người không phục ngài làm Hoàng đế sao?”“Đặc biệt là người đã vào tẩm cung của ta!”Trong mắt Hạ đế lóe qua tia lạnh lùng: “Bất cứ nam nhân nào vào tẩm cung của nàng đều phải chết!”“Cho dù hắn ta là kiếm thánh hàng đầu cũng không ngoại lệ!”Người được mệnh danh là kiếm thánh số một Tiền Tân đó chính là cái gai trong cổ họng của Hạ đế, phải nhổ ra bằng được.Ông ta mới có thể ăn ngon ngủ yên.“Lần này tốt nhất là hắn ta đừng xuất hiện, nếu không trãm sẽ băm hắn ta thành từng mảnh.”Tần quý phi nhướng mi: “Ngài dùng những lão quái vật trong điện Cung phụng sao?”Hạ đế không tỏ rõ ý kiến: “Nàng nghĩ sao?”Nói xong, Hạ đế muốn rời đi.“Chờ một chút!”Tân quý phi đứng dậy, làm xong mũi khâu cuối cùng rồi bước tới trước cửa sổ, đưa thứ trong tay ra: “Có thể đưa áo khoác này tới tay Thiên Nhi được không?”Hạ đế nhận lấy: “Hôm nay ta vừa phạt Thái tử một trăm ngàn lạng bạc đưa cho Tiểu Cửu xây Vương phủ, cứ đưa cùng qua luôn”Tân quý phi nhướng đôi mày xinh đẹp: “Ngài lấy tiền phạt của Thái tử đưa cho Thiên Nhi xây Vương phủ sao?”“Đúng thết” “Rốt cuộc là ngài muốn làm gì?” “Ha ha ha...”Hạ đế cầm lấy vương bào sải bước lớn rời đi, nở nụ cười đầy ý tứ: “Sau này nàng sẽ biết.”Tần quý phi đứng trước cửa sổ, ngơ ngác!Bà mặc áo khoác lông đi ra sân, để tuyết rơi trên người, lẩm bẩm: “Ông ta không phải là người làm việc mà không có mục đích gì... ông ta muốn lấy gì từ Thiên Nhi?”“Thiên Nhi, con phải cẩn thận!”Mặt khác.Phủ Tả tướng.Tả thừa tướng Tư Mã Kiếm cầm tờ cống chỉ do Hoàng đế gửi đến, trong mắt lóe lóe tia sáng nói: “Đất dưới trời là đất của vua, trong bốn biển ai cũng là thần của vual”“Quả là một vương đạo hay!”“Hoang Châu Vương có khí chất lắm!”Phía sau ông, phu xe Thập Bát đang vểnh tai lắng nghe: “Chủ nhân, Hoang Châu Vương thật sự có khẩu khí lớn thật!”“Chí hướng của hắn là thống nhất lục địa này sao?”Đôi mắt đẹp của Tư Mã Kiếm sáng lên: “Ai có thể nói trước được chứ?”“Thập Bát, sau này ai dám mắng ngươi là to xác không não, ta sẽ đánh cho bọn họ một trận!”“Hi hi hi...”Thập Bát vui vẻ: “Vâng!”Xem ra hắn ta nói đúng rồi!Hoang Châu Vương muốn thống nhất mảnh lục địa này!Sau này, hắn ta chắc chắn phải chăm phát biểu trước mặt chủ nhân, để chủ nhân nhìn hắn ta với cặp mắt khác xưa, khiến mấy người nghĩ hắn ta ngu ngốc tức chết.Phu xe Thập Bát càng nghĩ càng hoa mILúc này.Tư Mã Kiếm nhấc bút viết xuống:[Khi tiễn biệt Hoang Châu Vương thần đã từng hỏi: Chí hướng của vương gia ở phương nào?]

Chương 125: C125: Nàng nghĩ sao