Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 129: C129: Máu trong lồ|\|g ngực bắt đầu sôi sục

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Nhưng lần này thì khác. “Không...”Thái tử tru lên một tiếng chói tai như một con chó hoang bị thương, dọa Tào Uy giật nảy mình.Lúc này, Thái tử nghĩ đến lần xấu hổ khi “tiểu” trong Ngự Thư Phòng!Thái tử nghĩ tới nỗi xấu hổ khi ở trên người Tào trắc phi, dù thế nào đi chăng nữa đều không thể lấy lại được sức mạnh nam nhân của mình.Cơn tức giận xông thẳng lên đ ỉnh đầu.Máu trong lồ ng ngực bắt đầu sôi sục!Những đường gân khắp người nổi lên, giống như có rắn độc ẩn dưới làn da nhợt nhạt của hắn ta.Mặt hắn ta đỏ bừng vì khó thở giống như một con cua sắp bị nướng chín.Trong lòng hắn ta như đang bị hàng con rắn độc gặm nhấm, thật sự không thể chịu nổi!Lão Cửu chết tiệt đó mà không chết, hắn ta cảm thấy mỗi hơi thở của bản thân đều khó khăn ngột ngạt.Giống như ngay cả không khí cũng có mùi thối.Khiến hắn ta không thở được: “Không được!”Hai mắt Thái tử đỏ bừng, thở phì phò như con trâu, hung ác nói: “Ta muốn bây giờ, tức khắc, lập tức gi ết chết lão Cửu thối tha kia!”“Ta muốn thấy đầu của hắn!”“Thầy, giúp ta!”“Giúp ta!”“Ta không tin lần nào lão Cửu thối kia cũng có thể may mắn như thế, không những không giết được mà còn càng giết càng mạnh, cuộc sống ngày càng thoải mái!”“Ta cũng không tin... ta sẽ phải kinh ngạc khi gặp hắn!”“Gặp hắn thì ta sẽ bị phụ hoàng xử lý, tổn binh hao tướng!”“Ta thật sự không tin!”Bên cạnh.Tào trắc phi nghĩ tới những ngày sau này... thanh xuân trẻ trung xinh đẹp cùng thân thể hoàn hảo của bản thân chỉ tràn ngập sự trống rỗng vô tận!Lòng hận thù của nàng ta cũng không kém gì Thái tử: “Phụ thân, lão Cửu thối đó đã khiến Thái tử sắp phát điên ròi!”“Ngài mau giúp hắn đi!”Khoảnh khắc này.Nhìn bộ dạng của Thái tử, Tào Uy nghĩ tới nỗi ám ảnh của mình đối với vị trí Tả thừa tướng, cũng không khỏi nổi lên lòng cảm thông.Ngày trước ông ta cũng điên như Thái tử.Chỉ là ông ta làm vậy vì chức quan thôi.Còn Thái tử là vì một người.Tuy nỗi ám ảnh khác nhau nhưng con quỷ bên trong thì giống nhau.“Được!”Tào Uy trịnh trọng nói: “Tuy nhiên có một điều ta cần phải nói rõ với Thái tử điện hạ... những người dùng trong vụ ám sát này sẽ đều là những người đặt ở bên ngoài, để Hoàng đế biết thực lực của chúng ta.”

Nhưng lần này thì khác. “Không...”

Thái tử tru lên một tiếng chói tai như một con chó hoang bị thương, dọa Tào Uy giật nảy mình.

Lúc này, Thái tử nghĩ đến lần xấu hổ khi “tiểu” trong Ngự Thư Phòng!

Thái tử nghĩ tới nỗi xấu hổ khi ở trên người Tào trắc phi, dù thế nào đi chăng nữa đều không thể lấy lại được sức mạnh nam nhân của mình.

Cơn tức giận xông thẳng lên đ ỉnh đầu.

Máu trong lồ ng ngực bắt đầu sôi sục!

Những đường gân khắp người nổi lên, giống như có rắn độc ẩn dưới làn da nhợt nhạt của hắn ta.

Mặt hắn ta đỏ bừng vì khó thở giống như một con cua sắp bị nướng chín.

Trong lòng hắn ta như đang bị hàng con rắn độc gặm nhấm, thật sự không thể chịu nổi!

Lão Cửu chết tiệt đó mà không chết, hắn ta cảm thấy mỗi hơi thở của bản thân đều khó khăn ngột ngạt.

Giống như ngay cả không khí cũng có mùi thối.

Khiến hắn ta không thở được: “Không được!”

Hai mắt Thái tử đỏ bừng, thở phì phò như con trâu, hung ác nói: “Ta muốn bây giờ, tức khắc, lập tức gi ết chết lão Cửu thối tha kia!”

“Ta muốn thấy đầu của hắn!”

“Thầy, giúp ta!”

“Giúp ta!”

“Ta không tin lần nào lão Cửu thối kia cũng có thể may mắn như thế, không những không giết được mà còn càng giết càng mạnh, cuộc sống ngày càng thoải mái!”

“Ta cũng không tin... ta sẽ phải kinh ngạc khi gặp hắn!”

“Gặp hắn thì ta sẽ bị phụ hoàng xử lý, tổn binh hao tướng!”

“Ta thật sự không tin!”

Bên cạnh.

Tào trắc phi nghĩ tới những ngày sau này... thanh xuân trẻ trung xinh đẹp cùng thân thể hoàn hảo của bản thân chỉ tràn ngập sự trống rỗng vô tận!

Lòng hận thù của nàng ta cũng không kém gì Thái tử: “Phụ thân, lão Cửu thối đó đã khiến Thái tử sắp phát điên ròi!”

“Ngài mau giúp hắn đi!”

Khoảnh khắc này.

Nhìn bộ dạng của Thái tử, Tào Uy nghĩ tới nỗi ám ảnh của mình đối với vị trí Tả thừa tướng, cũng không khỏi nổi lên lòng cảm thông.

Ngày trước ông ta cũng điên như Thái tử.

Chỉ là ông ta làm vậy vì chức quan thôi.

Còn Thái tử là vì một người.

Tuy nỗi ám ảnh khác nhau nhưng con quỷ bên trong thì giống nhau.

“Được!”

Tào Uy trịnh trọng nói: “Tuy nhiên có một điều ta cần phải nói rõ với Thái tử điện hạ... những người dùng trong vụ ám sát này sẽ đều là những người đặt ở bên ngoài, để Hoàng đế biết thực lực của chúng ta.”

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Nhưng lần này thì khác. “Không...”Thái tử tru lên một tiếng chói tai như một con chó hoang bị thương, dọa Tào Uy giật nảy mình.Lúc này, Thái tử nghĩ đến lần xấu hổ khi “tiểu” trong Ngự Thư Phòng!Thái tử nghĩ tới nỗi xấu hổ khi ở trên người Tào trắc phi, dù thế nào đi chăng nữa đều không thể lấy lại được sức mạnh nam nhân của mình.Cơn tức giận xông thẳng lên đ ỉnh đầu.Máu trong lồ ng ngực bắt đầu sôi sục!Những đường gân khắp người nổi lên, giống như có rắn độc ẩn dưới làn da nhợt nhạt của hắn ta.Mặt hắn ta đỏ bừng vì khó thở giống như một con cua sắp bị nướng chín.Trong lòng hắn ta như đang bị hàng con rắn độc gặm nhấm, thật sự không thể chịu nổi!Lão Cửu chết tiệt đó mà không chết, hắn ta cảm thấy mỗi hơi thở của bản thân đều khó khăn ngột ngạt.Giống như ngay cả không khí cũng có mùi thối.Khiến hắn ta không thở được: “Không được!”Hai mắt Thái tử đỏ bừng, thở phì phò như con trâu, hung ác nói: “Ta muốn bây giờ, tức khắc, lập tức gi ết chết lão Cửu thối tha kia!”“Ta muốn thấy đầu của hắn!”“Thầy, giúp ta!”“Giúp ta!”“Ta không tin lần nào lão Cửu thối kia cũng có thể may mắn như thế, không những không giết được mà còn càng giết càng mạnh, cuộc sống ngày càng thoải mái!”“Ta cũng không tin... ta sẽ phải kinh ngạc khi gặp hắn!”“Gặp hắn thì ta sẽ bị phụ hoàng xử lý, tổn binh hao tướng!”“Ta thật sự không tin!”Bên cạnh.Tào trắc phi nghĩ tới những ngày sau này... thanh xuân trẻ trung xinh đẹp cùng thân thể hoàn hảo của bản thân chỉ tràn ngập sự trống rỗng vô tận!Lòng hận thù của nàng ta cũng không kém gì Thái tử: “Phụ thân, lão Cửu thối đó đã khiến Thái tử sắp phát điên ròi!”“Ngài mau giúp hắn đi!”Khoảnh khắc này.Nhìn bộ dạng của Thái tử, Tào Uy nghĩ tới nỗi ám ảnh của mình đối với vị trí Tả thừa tướng, cũng không khỏi nổi lên lòng cảm thông.Ngày trước ông ta cũng điên như Thái tử.Chỉ là ông ta làm vậy vì chức quan thôi.Còn Thái tử là vì một người.Tuy nỗi ám ảnh khác nhau nhưng con quỷ bên trong thì giống nhau.“Được!”Tào Uy trịnh trọng nói: “Tuy nhiên có một điều ta cần phải nói rõ với Thái tử điện hạ... những người dùng trong vụ ám sát này sẽ đều là những người đặt ở bên ngoài, để Hoàng đế biết thực lực của chúng ta.”

Chương 129: C129: Máu trong lồ|\|g ngực bắt đầu sôi sục