Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 144: C144: Mẹ kiếp

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Tư Mã Kiếm vui vẻ chấp nhận, vẻ mặt của ông cũng nhã nhặn: “Hữu tướng làm rất đúng. Tận trung với bệ hạ là bổn phận của thần tử chúng ta, nên ta hiểu mà”“Ha ha ha..."Hai người nhìn nhau cười như thể đã hóa giải hiềm khích hồi trước, người vừa mới tranh cãi xắn tay áo lên suýt đánh nhau không phải là họ vậy.Hoàng đế thầm măng: “Đúng là già mà không chết là tặc, chết mà không cứng là yêu.”Hai lão già này đều biết ông ta muốn để bọn họ đấu đá nhưng không đạp đổ, muốn giữ lại bọn họ để kiềm chế đối phương, như thế sẽ không phá vỡ thực lực cân băng trong triều.Bên cạnh, Lý Kiếm - Lý quốc công chứng kiến với vẻ mặt vô vị, rục rịch muốn gây sự: “Bệ hạ, lúc nấy bọn họ suýt đánh nhau trước mặt ngài, hoàn toàn mất đi khí phách của người làm bề tôi. Do đó, thần cho rằng họ là Tả Hữu thừa tướng của Đại Hạ, hành vi không hề tương xứng với thân phận, cần phải tự nhận lỗi từ chức thừa tướng.”Mẹ kiếp!Hạ đế, Tư Mã Kiếm, Tào Uy liếc nhìn nhau, vẻ mặt mơ: màng.Bọn họ chợt nghĩ đến chiến tích của Lý Kiếm khi làm Ngự sử, trong lòng đều cả kinh. Tên này nhảy ra làm gì thế? Chuyện này có liên quan đến ông ta ư?Không hề!“Khụ khụ khụ... Huyệt thái dương của Hạ đế lại thoáng đau nhức: “Vậy ngươi cho rằng sau khi bọn họ trả lại vị trí thừa tướng thì nên để ai lên làm đây?”Lý Kiếm vỗ ngực phát ra tiếng vang thùng thùn: nhiên là thần rồi. Nếu thần làm Tả thừa tướng có thể giúp bệ hạ trừng trị đám quan viên không nghe lời, mặc kệ chính sự kia. Để quan viên có tài năng thượng vị mới có thể thống trị triều Đại Hạ chúng ta phồn vinh thịnh vượng, để bệ hạ trở thành minh quân nghìn đời.”.========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây3. Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng4. Thập Niên Hoa Hạ Miên=====================================Hạ đế càng đau đầu hơn: “Thôi bỏ đi. Hai vị thừa tướng cũng không phạm phải sai lầm to tát gì. Lần sau các ngươi đừng như thế nữa.”Tư Mã Kiếm và Tào Uy vội vàng đáp vâng.Bấy giờ Hạ đế mới hỏi không?”Lý quốc công, ngươi còn việc gìLý Kiếm gật đầu: “Thần cho rằng, Cửu hoàng tử Hoang Châu Vương kia làm việc liều lĩnh, xây Kinh quan sẽ dọa sợ người đi ven đường. Cho dù không dọa người đi đường sợ mất mật, mà dọa đến mấy thứ chó mèo kia cũng không ổn. Thần cho rằng bệ hạ nên hạ chỉ răn dạy.”Hạ đế xoa huyệt thái dương: “Ngươi còn việc gì nữa không? Trãm mệt rồi...”Hạ đế thật sự muốn đánh Lý Kiếm. Lão già này, nói đông nói tây còn muốn đả kích Tiểu Cửu, rốt cuộc là muốn làm gì hả?Ông ta còn chưa nói xong đã bị Lý Kiếm cắt ngang: “Bệ hạ, thần vẫn còn việc.”Hạ đế hơi gắt gỏng: “Nói đi.”Bấy giờ Lý Kiếm mới nghiêm túc n c nãy sau khi bãi triều, Tào Uy thừa tướng đã tìm thần nói chuyện. Bây giờ Diệp. Phàm bị giết, vị trí Binh bộ thượng thư vẫn còn trống, không ai chủ trì chiến sự của Đại Hạ. Do đó ông ấy mong thần đảm nhiệm chức Binh bộ thượng thư. Bệ hạ thấy thế nào?”Nhất thời trong Ngự thư phòng trở nên yên tĩnh.Trên gương mặt già nua của Tào Uy đầy vẻ u oán. Quả nhiên lão già này còn không biết xấu hổ hơn mình. Mình mong ông ta đảm nhiệm chức Binh hộ thượng thư ư? Rõ ràng là ông ta uy h**p mình ủng hộ ông ta.Hạ đế nhìn Lý Kiếm băng ánh mắt sâu xa, trong mắt lóe lên tia khác thường: “Trẫm đồng ý. Đại quân của đế quốc Thiên Lang đã tập kết ở biên giới Hoang Châu. Sau khi băng tuyết tan, chäc chẳn sẽ xâm lược. Dựa theo tình báo, lần này Công chúa Thiên Lang được xưng là mỹ nhân đứng đầu thiên hạ kia sẽ đích thân dẫn quân sang xâm lược. Nếu ngươi chủ trì chuyện quân bộ thì trẫm cũng yên tâm. Tả tướng thấy thế nào?”Tư Mã Kiếm chẳng hề do dự đáp: “Thần đồng ý. Không ai là sự lựa chọn tốt hơn Lý quốc công”

Tư Mã Kiếm vui vẻ chấp nhận, vẻ mặt của ông cũng nhã nhặn: “Hữu tướng làm rất đúng. Tận trung với bệ hạ là bổn phận của thần tử chúng ta, nên ta hiểu mà”

“Ha ha ha..."

Hai người nhìn nhau cười như thể đã hóa giải hiềm khích hồi trước, người vừa mới tranh cãi xắn tay áo lên suýt đánh nhau không phải là họ vậy.

Hoàng đế thầm măng: “Đúng là già mà không chết là tặc, chết mà không cứng là yêu.”

Hai lão già này đều biết ông ta muốn để bọn họ đấu đá nhưng không đạp đổ, muốn giữ lại bọn họ để kiềm chế đối phương, như thế sẽ không phá vỡ thực lực cân băng trong triều.

Bên cạnh, Lý Kiếm - Lý quốc công chứng kiến với vẻ mặt vô vị, rục rịch muốn gây sự: “Bệ hạ, lúc nấy bọn họ suýt đánh nhau trước mặt ngài, hoàn toàn mất đi khí phách của người làm bề tôi. Do đó, thần cho rằng họ là Tả Hữu thừa tướng của Đại Hạ, hành vi không hề tương xứng với thân phận, cần phải tự nhận lỗi từ chức thừa tướng.”

Mẹ kiếp!

Hạ đế, Tư Mã Kiếm, Tào Uy liếc nhìn nhau, vẻ mặt mơ: màng.

Bọn họ chợt nghĩ đến chiến tích của Lý Kiếm khi làm Ngự sử, trong lòng đều cả kinh. Tên này nhảy ra làm gì thế? Chuyện này có liên quan đến ông ta ư?

Không hề!

“Khụ khụ khụ... Huyệt thái dương của Hạ đế lại thoáng đau nhức: “Vậy ngươi cho rằng sau khi bọn họ trả lại vị trí thừa tướng thì nên để ai lên làm đây?”

Lý Kiếm vỗ ngực phát ra tiếng vang thùng thùn: nhiên là thần rồi. Nếu thần làm Tả thừa tướng có thể giúp bệ hạ trừng trị đám quan viên không nghe lời, mặc kệ chính sự kia. Để quan viên có tài năng thượng vị mới có thể thống trị triều Đại Hạ chúng ta phồn vinh thịnh vượng, để bệ hạ trở thành minh quân nghìn đời.”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam

2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây

3. Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

4. Thập Niên Hoa Hạ Miên

=====================================

Hạ đế càng đau đầu hơn: “Thôi bỏ đi. Hai vị thừa tướng cũng không phạm phải sai lầm to tát gì. Lần sau các ngươi đừng như thế nữa.”

Tư Mã Kiếm và Tào Uy vội vàng đáp vâng.

Bấy giờ Hạ đế mới hỏi không?”

Lý quốc công, ngươi còn việc gì

Lý Kiếm gật đầu: “Thần cho rằng, Cửu hoàng tử Hoang Châu Vương kia làm việc liều lĩnh, xây Kinh quan sẽ dọa sợ người đi ven đường. Cho dù không dọa người đi đường sợ mất mật, mà dọa đến mấy thứ chó mèo kia cũng không ổn. Thần cho rằng bệ hạ nên hạ chỉ răn dạy.”

Hạ đế xoa huyệt thái dương: “Ngươi còn việc gì nữa không? Trãm mệt rồi...”

Hạ đế thật sự muốn đánh Lý Kiếm. Lão già này, nói đông nói tây còn muốn đả kích Tiểu Cửu, rốt cuộc là muốn làm gì hả?

Ông ta còn chưa nói xong đã bị Lý Kiếm cắt ngang: “Bệ hạ, thần vẫn còn việc.”

Hạ đế hơi gắt gỏng: “Nói đi.”

Bấy giờ Lý Kiếm mới nghiêm túc n c nãy sau khi bãi triều, Tào Uy thừa tướng đã tìm thần nói chuyện. Bây giờ Diệp. Phàm bị giết, vị trí Binh bộ thượng thư vẫn còn trống, không ai chủ trì chiến sự của Đại Hạ. Do đó ông ấy mong thần đảm nhiệm chức Binh bộ thượng thư. Bệ hạ thấy thế nào?”

Nhất thời trong Ngự thư phòng trở nên yên tĩnh.

Trên gương mặt già nua của Tào Uy đầy vẻ u oán. Quả nhiên lão già này còn không biết xấu hổ hơn mình. Mình mong ông ta đảm nhiệm chức Binh hộ thượng thư ư? Rõ ràng là ông ta uy h**p mình ủng hộ ông ta.

Hạ đế nhìn Lý Kiếm băng ánh mắt sâu xa, trong mắt lóe lên tia khác thường: “Trẫm đồng ý. Đại quân của đế quốc Thiên Lang đã tập kết ở biên giới Hoang Châu. Sau khi băng tuyết tan, chäc chẳn sẽ xâm lược. Dựa theo tình báo, lần này Công chúa Thiên Lang được xưng là mỹ nhân đứng đầu thiên hạ kia sẽ đích thân dẫn quân sang xâm lược. Nếu ngươi chủ trì chuyện quân bộ thì trẫm cũng yên tâm. Tả tướng thấy thế nào?”

Tư Mã Kiếm chẳng hề do dự đáp: “Thần đồng ý. Không ai là sự lựa chọn tốt hơn Lý quốc công”

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Tư Mã Kiếm vui vẻ chấp nhận, vẻ mặt của ông cũng nhã nhặn: “Hữu tướng làm rất đúng. Tận trung với bệ hạ là bổn phận của thần tử chúng ta, nên ta hiểu mà”“Ha ha ha..."Hai người nhìn nhau cười như thể đã hóa giải hiềm khích hồi trước, người vừa mới tranh cãi xắn tay áo lên suýt đánh nhau không phải là họ vậy.Hoàng đế thầm măng: “Đúng là già mà không chết là tặc, chết mà không cứng là yêu.”Hai lão già này đều biết ông ta muốn để bọn họ đấu đá nhưng không đạp đổ, muốn giữ lại bọn họ để kiềm chế đối phương, như thế sẽ không phá vỡ thực lực cân băng trong triều.Bên cạnh, Lý Kiếm - Lý quốc công chứng kiến với vẻ mặt vô vị, rục rịch muốn gây sự: “Bệ hạ, lúc nấy bọn họ suýt đánh nhau trước mặt ngài, hoàn toàn mất đi khí phách của người làm bề tôi. Do đó, thần cho rằng họ là Tả Hữu thừa tướng của Đại Hạ, hành vi không hề tương xứng với thân phận, cần phải tự nhận lỗi từ chức thừa tướng.”Mẹ kiếp!Hạ đế, Tư Mã Kiếm, Tào Uy liếc nhìn nhau, vẻ mặt mơ: màng.Bọn họ chợt nghĩ đến chiến tích của Lý Kiếm khi làm Ngự sử, trong lòng đều cả kinh. Tên này nhảy ra làm gì thế? Chuyện này có liên quan đến ông ta ư?Không hề!“Khụ khụ khụ... Huyệt thái dương của Hạ đế lại thoáng đau nhức: “Vậy ngươi cho rằng sau khi bọn họ trả lại vị trí thừa tướng thì nên để ai lên làm đây?”Lý Kiếm vỗ ngực phát ra tiếng vang thùng thùn: nhiên là thần rồi. Nếu thần làm Tả thừa tướng có thể giúp bệ hạ trừng trị đám quan viên không nghe lời, mặc kệ chính sự kia. Để quan viên có tài năng thượng vị mới có thể thống trị triều Đại Hạ chúng ta phồn vinh thịnh vượng, để bệ hạ trở thành minh quân nghìn đời.”.========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây3. Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng4. Thập Niên Hoa Hạ Miên=====================================Hạ đế càng đau đầu hơn: “Thôi bỏ đi. Hai vị thừa tướng cũng không phạm phải sai lầm to tát gì. Lần sau các ngươi đừng như thế nữa.”Tư Mã Kiếm và Tào Uy vội vàng đáp vâng.Bấy giờ Hạ đế mới hỏi không?”Lý quốc công, ngươi còn việc gìLý Kiếm gật đầu: “Thần cho rằng, Cửu hoàng tử Hoang Châu Vương kia làm việc liều lĩnh, xây Kinh quan sẽ dọa sợ người đi ven đường. Cho dù không dọa người đi đường sợ mất mật, mà dọa đến mấy thứ chó mèo kia cũng không ổn. Thần cho rằng bệ hạ nên hạ chỉ răn dạy.”Hạ đế xoa huyệt thái dương: “Ngươi còn việc gì nữa không? Trãm mệt rồi...”Hạ đế thật sự muốn đánh Lý Kiếm. Lão già này, nói đông nói tây còn muốn đả kích Tiểu Cửu, rốt cuộc là muốn làm gì hả?Ông ta còn chưa nói xong đã bị Lý Kiếm cắt ngang: “Bệ hạ, thần vẫn còn việc.”Hạ đế hơi gắt gỏng: “Nói đi.”Bấy giờ Lý Kiếm mới nghiêm túc n c nãy sau khi bãi triều, Tào Uy thừa tướng đã tìm thần nói chuyện. Bây giờ Diệp. Phàm bị giết, vị trí Binh bộ thượng thư vẫn còn trống, không ai chủ trì chiến sự của Đại Hạ. Do đó ông ấy mong thần đảm nhiệm chức Binh bộ thượng thư. Bệ hạ thấy thế nào?”Nhất thời trong Ngự thư phòng trở nên yên tĩnh.Trên gương mặt già nua của Tào Uy đầy vẻ u oán. Quả nhiên lão già này còn không biết xấu hổ hơn mình. Mình mong ông ta đảm nhiệm chức Binh hộ thượng thư ư? Rõ ràng là ông ta uy h**p mình ủng hộ ông ta.Hạ đế nhìn Lý Kiếm băng ánh mắt sâu xa, trong mắt lóe lên tia khác thường: “Trẫm đồng ý. Đại quân của đế quốc Thiên Lang đã tập kết ở biên giới Hoang Châu. Sau khi băng tuyết tan, chäc chẳn sẽ xâm lược. Dựa theo tình báo, lần này Công chúa Thiên Lang được xưng là mỹ nhân đứng đầu thiên hạ kia sẽ đích thân dẫn quân sang xâm lược. Nếu ngươi chủ trì chuyện quân bộ thì trẫm cũng yên tâm. Tả tướng thấy thế nào?”Tư Mã Kiếm chẳng hề do dự đáp: “Thần đồng ý. Không ai là sự lựa chọn tốt hơn Lý quốc công”

Chương 144: C144: Mẹ kiếp