Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 196: C196: Nếu vậy

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Hắn cúi người, móc ra con dao bạc lạnh giá dán lên mặt Tân Hồng Y: “Nếu như ngươi dám thất hứa thì giờ ta sẽ cho ngươi hủy dung luôn.”“Để ngươi không còn mặt gặp người khác.”“Đương nhiên, ngươi là Tông sư, tính tình cứng cỏi, có lẽ ngươi sẽ vẫn không nói.”“Nếu vậy, ta sẽ chặt tiếp tay và chân của ngươi rồi cắt tới lưỡi của ngươi, cho ngươi nếm thử mùi vị thế nào là sống không bằng chết.”“Đương nhiên, có khi tính tình của ngươi còn cứng cỏi hơn một chút, có lẽ ngươi vẫn còn có thể quật cường tiếp.”“Nếu vậy, ta sẽ đục một cái lỗ trên chiếc đầu trọc của ngươi rồi rót thủy ngân vào trong.”“Sau đó, ngươi sẽ thấy da đầu ngứa điên cuồng, chỉ muốn tìm một cái lỗ để đào chúng ra.”“Cuối cùng, ngươi nhận ra trên đầu mình có một cái lỗ, vậy là ngươi bèn kéo đầu mình lên, kết quả là da đầu và da mặt bị ngươi lột ra, ngươi trở thành người không có da mặt.”“Dù sao thì ngươi cũng là người không giữ lời hứa, có da mặt cũng chẳng để làm gì.”Hạ Thiên nhếch miệng cười xấu xa: “Tân Hồng Y, ngươi thấy cách của bản vương có trị được kẻ không biết giữ chữ tín như ngươi không?”Nhất thời, trong xe ngựa chìm vào khoảng lặng.Những lời này của Hạ Thiên như một cơn gió lạnh thổi qua làm toàn thân Tần Hồng Y rét run.Nàng ta sống nhiều năm như vậy, đã chứng kiến nhiều loại cực hình trong hoàng cung, vốn cho rằng cực hình trên đời này cũng chỉ vậy mà thôi.Nhưng nghe xong cách tra tấn của Hạ Thiên, nàng ta mới biết kiến thức của mình vẫn còn nông cạn.Đôi mắt to của Tàng Cửu gợn sóng, nàng ấy thầm giật mình: “Vừa rồi sư phụ ra ngoài bị chuyện gì k1ch thích ư?”Đăng sau xe ngựa.Chẳng biết từ lúc nào, Tư Mã Lan và Tư Mã Qua đã cưỡi ngựa đi tới.Tư Mã Qua hơi kinh ngạc: “Tiểu thư, bình thường Vương gia đâu có nói chuyện như vậy.”“Những cực hình mà Vương gia kể ra thật là đáng sợ.”Tư Mã Lan hé miệng cười một tiếng: “Có khi phải có thủ đoạn tàn độc thì mới có thể làm bật lên tấm lòng Bồ Tát.”“Ngươi phải tin tưởng Vương gia, hẳn đe dọa yêu nữ này chắc chắn là có lý của hắn.”Tư Mã Qua: “...”Nhìn đi, ở trong mắt tiểu thư, bất kể Vương gia làm gì cũng đều có lý hết.Lúc này. Trong xe ngựa.Tân Hồng Y căn răng nuốt hận vào lòng: “Được, công pháp của ta tên là Bất Lão Hồi Xuân Công, giờ ta sẽ truyền thụ khẩu quyết hô hấp nửa phần đầu cho ngươi.”“Nhưng một nửa còn lại dạy cách vận hành chân khí trong gân mạch thì phải chờ ngươi chữa khỏi cho ta xong ta mới truyền thụ cho ngươi.”Hiện tại, Tân Hồng Y phải dùng phương pháp hô hấp ở nửa đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công để đổi lại Hạ Thiên không giết nàng ta ngay, cho nàng ta có thời gian để khôi phục thực lực.Dù sao Hạ Thiên chỉ lấy được cách hô hấp thì cũng không luyện được Bất Lão Hồi Xuân Công.Nhưng nàng ta không biết là vừa rồi trong lúc nàng ta hôn mê vì mất máu, nửa phần còn lại của Bất Lão Hồi Xuân Công dạy cách vận hành chân khí trong cơ thể đã bị Hạ Thiên học. được rồi.Hiện tại, chỉ cần nàng ta giao ra nửa phần đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công là bộ công pháp Tông sư này sẽ hoàn chỉnh.Vô Diện Nhân sẽ có thể tu luyện.Có lẽ lại có thể như cây khô đón xuân về, tỏa sáng mùa xuân thứ hai một lần nữa.

Hắn cúi người, móc ra con dao bạc lạnh giá dán lên mặt Tân Hồng Y: “Nếu như ngươi dám thất hứa thì giờ ta sẽ cho ngươi hủy dung luôn.”

“Để ngươi không còn mặt gặp người khác.”

“Đương nhiên, ngươi là Tông sư, tính tình cứng cỏi, có lẽ ngươi sẽ vẫn không nói.”

“Nếu vậy, ta sẽ chặt tiếp tay và chân của ngươi rồi cắt tới lưỡi của ngươi, cho ngươi nếm thử mùi vị thế nào là sống không bằng chết.”

“Đương nhiên, có khi tính tình của ngươi còn cứng cỏi hơn một chút, có lẽ ngươi vẫn còn có thể quật cường tiếp.”

“Nếu vậy, ta sẽ đục một cái lỗ trên chiếc đầu trọc của ngươi rồi rót thủy ngân vào trong.”

“Sau đó, ngươi sẽ thấy da đầu ngứa điên cuồng, chỉ muốn tìm một cái lỗ để đào chúng ra.”

“Cuối cùng, ngươi nhận ra trên đầu mình có một cái lỗ, vậy là ngươi bèn kéo đầu mình lên, kết quả là da đầu và da mặt bị ngươi lột ra, ngươi trở thành người không có da mặt.”

“Dù sao thì ngươi cũng là người không giữ lời hứa, có da mặt cũng chẳng để làm gì.”

Hạ Thiên nhếch miệng cười xấu xa: “Tân Hồng Y, ngươi thấy cách của bản vương có trị được kẻ không biết giữ chữ tín như ngươi không?”

Nhất thời, trong xe ngựa chìm vào khoảng lặng.

Những lời này của Hạ Thiên như một cơn gió lạnh thổi qua làm toàn thân Tần Hồng Y rét run.

Nàng ta sống nhiều năm như vậy, đã chứng kiến nhiều loại cực hình trong hoàng cung, vốn cho rằng cực hình trên đời này cũng chỉ vậy mà thôi.

Nhưng nghe xong cách tra tấn của Hạ Thiên, nàng ta mới biết kiến thức của mình vẫn còn nông cạn.

Đôi mắt to của Tàng Cửu gợn sóng, nàng ấy thầm giật mình: “Vừa rồi sư phụ ra ngoài bị chuyện gì k1ch thích ư?”

Đăng sau xe ngựa.

Chẳng biết từ lúc nào, Tư Mã Lan và Tư Mã Qua đã cưỡi ngựa đi tới.

Tư Mã Qua hơi kinh ngạc: “Tiểu thư, bình thường Vương gia đâu có nói chuyện như vậy.”

“Những cực hình mà Vương gia kể ra thật là đáng sợ.”

Tư Mã Lan hé miệng cười một tiếng: “Có khi phải có thủ đoạn tàn độc thì mới có thể làm bật lên tấm lòng Bồ Tát.”

“Ngươi phải tin tưởng Vương gia, hẳn đe dọa yêu nữ này chắc chắn là có lý của hắn.”

Tư Mã Qua: “...”

Nhìn đi, ở trong mắt tiểu thư, bất kể Vương gia làm gì cũng đều có lý hết.

Lúc này. Trong xe ngựa.

Tân Hồng Y căn răng nuốt hận vào lòng: “Được, công pháp của ta tên là Bất Lão Hồi Xuân Công, giờ ta sẽ truyền thụ khẩu quyết hô hấp nửa phần đầu cho ngươi.”

“Nhưng một nửa còn lại dạy cách vận hành chân khí trong gân mạch thì phải chờ ngươi chữa khỏi cho ta xong ta mới truyền thụ cho ngươi.”

Hiện tại, Tân Hồng Y phải dùng phương pháp hô hấp ở nửa đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công để đổi lại Hạ Thiên không giết nàng ta ngay, cho nàng ta có thời gian để khôi phục thực lực.

Dù sao Hạ Thiên chỉ lấy được cách hô hấp thì cũng không luyện được Bất Lão Hồi Xuân Công.

Nhưng nàng ta không biết là vừa rồi trong lúc nàng ta hôn mê vì mất máu, nửa phần còn lại của Bất Lão Hồi Xuân Công dạy cách vận hành chân khí trong cơ thể đã bị Hạ Thiên học. được rồi.

Hiện tại, chỉ cần nàng ta giao ra nửa phần đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công là bộ công pháp Tông sư này sẽ hoàn chỉnh.

Vô Diện Nhân sẽ có thể tu luyện.

Có lẽ lại có thể như cây khô đón xuân về, tỏa sáng mùa xuân thứ hai một lần nữa.

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Hắn cúi người, móc ra con dao bạc lạnh giá dán lên mặt Tân Hồng Y: “Nếu như ngươi dám thất hứa thì giờ ta sẽ cho ngươi hủy dung luôn.”“Để ngươi không còn mặt gặp người khác.”“Đương nhiên, ngươi là Tông sư, tính tình cứng cỏi, có lẽ ngươi sẽ vẫn không nói.”“Nếu vậy, ta sẽ chặt tiếp tay và chân của ngươi rồi cắt tới lưỡi của ngươi, cho ngươi nếm thử mùi vị thế nào là sống không bằng chết.”“Đương nhiên, có khi tính tình của ngươi còn cứng cỏi hơn một chút, có lẽ ngươi vẫn còn có thể quật cường tiếp.”“Nếu vậy, ta sẽ đục một cái lỗ trên chiếc đầu trọc của ngươi rồi rót thủy ngân vào trong.”“Sau đó, ngươi sẽ thấy da đầu ngứa điên cuồng, chỉ muốn tìm một cái lỗ để đào chúng ra.”“Cuối cùng, ngươi nhận ra trên đầu mình có một cái lỗ, vậy là ngươi bèn kéo đầu mình lên, kết quả là da đầu và da mặt bị ngươi lột ra, ngươi trở thành người không có da mặt.”“Dù sao thì ngươi cũng là người không giữ lời hứa, có da mặt cũng chẳng để làm gì.”Hạ Thiên nhếch miệng cười xấu xa: “Tân Hồng Y, ngươi thấy cách của bản vương có trị được kẻ không biết giữ chữ tín như ngươi không?”Nhất thời, trong xe ngựa chìm vào khoảng lặng.Những lời này của Hạ Thiên như một cơn gió lạnh thổi qua làm toàn thân Tần Hồng Y rét run.Nàng ta sống nhiều năm như vậy, đã chứng kiến nhiều loại cực hình trong hoàng cung, vốn cho rằng cực hình trên đời này cũng chỉ vậy mà thôi.Nhưng nghe xong cách tra tấn của Hạ Thiên, nàng ta mới biết kiến thức của mình vẫn còn nông cạn.Đôi mắt to của Tàng Cửu gợn sóng, nàng ấy thầm giật mình: “Vừa rồi sư phụ ra ngoài bị chuyện gì k1ch thích ư?”Đăng sau xe ngựa.Chẳng biết từ lúc nào, Tư Mã Lan và Tư Mã Qua đã cưỡi ngựa đi tới.Tư Mã Qua hơi kinh ngạc: “Tiểu thư, bình thường Vương gia đâu có nói chuyện như vậy.”“Những cực hình mà Vương gia kể ra thật là đáng sợ.”Tư Mã Lan hé miệng cười một tiếng: “Có khi phải có thủ đoạn tàn độc thì mới có thể làm bật lên tấm lòng Bồ Tát.”“Ngươi phải tin tưởng Vương gia, hẳn đe dọa yêu nữ này chắc chắn là có lý của hắn.”Tư Mã Qua: “...”Nhìn đi, ở trong mắt tiểu thư, bất kể Vương gia làm gì cũng đều có lý hết.Lúc này. Trong xe ngựa.Tân Hồng Y căn răng nuốt hận vào lòng: “Được, công pháp của ta tên là Bất Lão Hồi Xuân Công, giờ ta sẽ truyền thụ khẩu quyết hô hấp nửa phần đầu cho ngươi.”“Nhưng một nửa còn lại dạy cách vận hành chân khí trong gân mạch thì phải chờ ngươi chữa khỏi cho ta xong ta mới truyền thụ cho ngươi.”Hiện tại, Tân Hồng Y phải dùng phương pháp hô hấp ở nửa đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công để đổi lại Hạ Thiên không giết nàng ta ngay, cho nàng ta có thời gian để khôi phục thực lực.Dù sao Hạ Thiên chỉ lấy được cách hô hấp thì cũng không luyện được Bất Lão Hồi Xuân Công.Nhưng nàng ta không biết là vừa rồi trong lúc nàng ta hôn mê vì mất máu, nửa phần còn lại của Bất Lão Hồi Xuân Công dạy cách vận hành chân khí trong cơ thể đã bị Hạ Thiên học. được rồi.Hiện tại, chỉ cần nàng ta giao ra nửa phần đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công là bộ công pháp Tông sư này sẽ hoàn chỉnh.Vô Diện Nhân sẽ có thể tu luyện.Có lẽ lại có thể như cây khô đón xuân về, tỏa sáng mùa xuân thứ hai một lần nữa.

Chương 196: C196: Nếu vậy