Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…
Chương 227: C227: Thêm dầu
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Đội xe của phủ Hoang Châu Vương rất dài.Từng chiếc xe ngựa đi qua sau lưng Hạ Thiên, mọi người ngồi trên xe ngựa đều giật mình.Vương gia đang cùng c ởi trần tập luyện với trượng phu hoặc là nhi tử của bọn họ!Vương gia đích thân huấn luyện người thân của bọn họ. Phải chăng mộ tổ nhà bọn họ đã bốc khói xanh rồi?Đối với nhà bọn họ thì đây là vinh hạnh vô cùng lớn lao.Trên xe ngựa, gia trưởng các nhà thầm quyết định, chờ Vương gia huấn luyện xong, nhất định phải nói mấy lời với người nhà họ.Còn cụ thể là nói gì thì mỗi nhà đều có cách nói riêng. Bồng nhiên, mắt một cụ già bỗng sáng lên: “Không phải Bạch tổng quản đã nói là Vương gia từng nói một từ rất lạ là “thêm đầu” hay sao?”“Từ đấy có nghĩa là cổ vũ người khác.”Một thiếu phụ gầy yếu ngồi bên cạnh mắt sáng lên: “Đúng vậy, từ đó đúng là thêm dầu.”“Nhi tử của ta, thêm dầu, nhớ tập luyện cho tốt, đừng để bị tụt lại phía sau, đừng làm nhà mình mất mặt!”Lập tức, cả đội xe đua nhau reo lên:“Thêm dầu! Thêm dầu! Thêm dầu!”Một cụ già hô: “Nhi tử của ta, đã vào quân doanh của phủ Hoang Châu Vương rồi thì đừng sợ khổ, cố gảng học hỏi bản lĩnh của Vương gia, sau này bảo vệ Hoang Châu của chúng ta, bảo vệ Vương gia, bảo vệ nhà mình!”Một thiếu phụ xinh đẹp hô: “Thất ca, cố gắng chăm chỉ tập luyện, nếu như chàng thua kém mọi người trong đội thì đến Hoang Châu rồi đừng mơ được trèo lên giường của ta.”“Ha ha ha...”Mọi người trong phủ Hoang Châu Vương cười to.Có nam nhân tương đối thân thiết với đôi phu thê này trêu: “Thất tẩu, nếu tẩu bỏ Thất ca thì có thể để mắt tới đệ được không?”“Cút!”Thất tẩu xinh đẹp khá đáo để: “Tào đệ à, vậy đợi tới Hoang Châu, ta sẽ bảo Thất ca chuyển qua ở chung với đệ, để Thất ca trông chừng đệ cẩn thận vào.”“Ha ha ha...”Mọi người lại cười vang.Lúc này, bên cạnh Thất tẩu xinh đẹp có một bà cụ ghé vào tai nàng ta trêu ghẹo: “Tiểu Thất tẩu, có phải cháu muốnVương gia lên giường của cháu không?”Thất tẩu xinh đẹp đỏ mặt, trừng đôi mắt hạnh: “Vương bà tử, coi chừng ta xé miệng của bà đấy.”“Hề hề...”
Đội xe của phủ Hoang Châu Vương rất dài.
Từng chiếc xe ngựa đi qua sau lưng Hạ Thiên, mọi người ngồi trên xe ngựa đều giật mình.
Vương gia đang cùng c ởi trần tập luyện với trượng phu hoặc là nhi tử của bọn họ!
Vương gia đích thân huấn luyện người thân của bọn họ. Phải chăng mộ tổ nhà bọn họ đã bốc khói xanh rồi?
Đối với nhà bọn họ thì đây là vinh hạnh vô cùng lớn lao.
Trên xe ngựa, gia trưởng các nhà thầm quyết định, chờ Vương gia huấn luyện xong, nhất định phải nói mấy lời với người nhà họ.
Còn cụ thể là nói gì thì mỗi nhà đều có cách nói riêng. Bồng nhiên, mắt một cụ già bỗng sáng lên: “Không phải Bạch tổng quản đã nói là Vương gia từng nói một từ rất lạ là “thêm đầu” hay sao?”
“Từ đấy có nghĩa là cổ vũ người khác.”
Một thiếu phụ gầy yếu ngồi bên cạnh mắt sáng lên: “Đúng vậy, từ đó đúng là thêm dầu.”
“Nhi tử của ta, thêm dầu, nhớ tập luyện cho tốt, đừng để bị tụt lại phía sau, đừng làm nhà mình mất mặt!”
Lập tức, cả đội xe đua nhau reo lên:
“Thêm dầu! Thêm dầu! Thêm dầu!”
Một cụ già hô: “Nhi tử của ta, đã vào quân doanh của phủ Hoang Châu Vương rồi thì đừng sợ khổ, cố gảng học hỏi bản lĩnh của Vương gia, sau này bảo vệ Hoang Châu của chúng ta, bảo vệ Vương gia, bảo vệ nhà mình!”
Một thiếu phụ xinh đẹp hô: “Thất ca, cố gắng chăm chỉ tập luyện, nếu như chàng thua kém mọi người trong đội thì đến Hoang Châu rồi đừng mơ được trèo lên giường của ta.”
“Ha ha ha...”
Mọi người trong phủ Hoang Châu Vương cười to.
Có nam nhân tương đối thân thiết với đôi phu thê này trêu: “Thất tẩu, nếu tẩu bỏ Thất ca thì có thể để mắt tới đệ được không?”
“Cút!”
Thất tẩu xinh đẹp khá đáo để: “Tào đệ à, vậy đợi tới Hoang Châu, ta sẽ bảo Thất ca chuyển qua ở chung với đệ, để Thất ca trông chừng đệ cẩn thận vào.”
“Ha ha ha...”
Mọi người lại cười vang.
Lúc này, bên cạnh Thất tẩu xinh đẹp có một bà cụ ghé vào tai nàng ta trêu ghẹo: “Tiểu Thất tẩu, có phải cháu muốn
Vương gia lên giường của cháu không?”
Thất tẩu xinh đẹp đỏ mặt, trừng đôi mắt hạnh: “Vương bà tử, coi chừng ta xé miệng của bà đấy.”
“Hề hề...”
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Đội xe của phủ Hoang Châu Vương rất dài.Từng chiếc xe ngựa đi qua sau lưng Hạ Thiên, mọi người ngồi trên xe ngựa đều giật mình.Vương gia đang cùng c ởi trần tập luyện với trượng phu hoặc là nhi tử của bọn họ!Vương gia đích thân huấn luyện người thân của bọn họ. Phải chăng mộ tổ nhà bọn họ đã bốc khói xanh rồi?Đối với nhà bọn họ thì đây là vinh hạnh vô cùng lớn lao.Trên xe ngựa, gia trưởng các nhà thầm quyết định, chờ Vương gia huấn luyện xong, nhất định phải nói mấy lời với người nhà họ.Còn cụ thể là nói gì thì mỗi nhà đều có cách nói riêng. Bồng nhiên, mắt một cụ già bỗng sáng lên: “Không phải Bạch tổng quản đã nói là Vương gia từng nói một từ rất lạ là “thêm đầu” hay sao?”“Từ đấy có nghĩa là cổ vũ người khác.”Một thiếu phụ gầy yếu ngồi bên cạnh mắt sáng lên: “Đúng vậy, từ đó đúng là thêm dầu.”“Nhi tử của ta, thêm dầu, nhớ tập luyện cho tốt, đừng để bị tụt lại phía sau, đừng làm nhà mình mất mặt!”Lập tức, cả đội xe đua nhau reo lên:“Thêm dầu! Thêm dầu! Thêm dầu!”Một cụ già hô: “Nhi tử của ta, đã vào quân doanh của phủ Hoang Châu Vương rồi thì đừng sợ khổ, cố gảng học hỏi bản lĩnh của Vương gia, sau này bảo vệ Hoang Châu của chúng ta, bảo vệ Vương gia, bảo vệ nhà mình!”Một thiếu phụ xinh đẹp hô: “Thất ca, cố gắng chăm chỉ tập luyện, nếu như chàng thua kém mọi người trong đội thì đến Hoang Châu rồi đừng mơ được trèo lên giường của ta.”“Ha ha ha...”Mọi người trong phủ Hoang Châu Vương cười to.Có nam nhân tương đối thân thiết với đôi phu thê này trêu: “Thất tẩu, nếu tẩu bỏ Thất ca thì có thể để mắt tới đệ được không?”“Cút!”Thất tẩu xinh đẹp khá đáo để: “Tào đệ à, vậy đợi tới Hoang Châu, ta sẽ bảo Thất ca chuyển qua ở chung với đệ, để Thất ca trông chừng đệ cẩn thận vào.”“Ha ha ha...”Mọi người lại cười vang.Lúc này, bên cạnh Thất tẩu xinh đẹp có một bà cụ ghé vào tai nàng ta trêu ghẹo: “Tiểu Thất tẩu, có phải cháu muốnVương gia lên giường của cháu không?”Thất tẩu xinh đẹp đỏ mặt, trừng đôi mắt hạnh: “Vương bà tử, coi chừng ta xé miệng của bà đấy.”“Hề hề...”