Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 249: C249: Trên chiến trường lúc này

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Máu đã chảy thành sông từ lâu.Một đường ky binh hạng nặng tràn qua, để lại đầy những phần tứ chỉ bị cắt cụt, xác chết nát vụn, đầu ác phỉ.Sau lưng bọn họ, quân trận Hoang Châu theo sát phía sau, quân lính hành quân chỉnh tề, không chút hỗn loạn, thể hiện đầy đủ tác dụng của việc huấn luyện hàng ngũ.Đợi một lúc nữa, khi sức lực của chiến mã bọc thép đã cạn kiệt, cũng chính là lúc bọn họ lên đài.Trên chiến trường lúc này.Cả hai bên đều đang xung phong. Thắng thua vẫn chưa phân định! Trong xe ngựa.Tân Hồng Y phát hiện lúc Vô Diện Nhân chém giết, tần suất hô hấp kia vô cùng quen thuộc!Đột nhiên.Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu nàng ta!Tại sao chân khí của lão tặc Vô Diện kia lại thay đổi? Thời điểm lão tặc Vô Diện kia rút kiếm, là đang vận dụng côngpháp Bất Lão Hồi Xuân Công sao?Thanh kiếm sắc bén đó là dựa vào Bất Lão Hồi Xuân Công luyện ra chân khí trường sinh sao?Sắc mặt Tần Hồng Y lập tức trở nên tái nhợt!Nói cách khác, Vô Diện Nhân đang nắm giữ Bất Lão Hồi Xuân Công hoàn chỉnh.Nếu không thì tuyệt đối không thể tu luyện được chân khí trường sinh.Sấm sét giữa trời quang!Đôi mắt đẹp của Tân Hồng Y mở to!Hồn hải chấn động, người suýt chút nữa ngất đi, không. dám tin: “Tiểu Tàng Cửu, lão tặc Vô Diện đó đã luyện ra chân khí trường sinh rồi sao?”Khóe miệng Tàng Cửu nhếch lên thành một nụ cười tà ác: “Ngươi đoán xem?”Vừa dứt lời.Tang Cửu đưa tay chỉ vào ky binh Hoang Châu, biểu cảm trên mặt giống như một tiểu hồ ly sắp trộm được gà: “Lão yêu nữ, mời ngươi nhìn xem ky binh của bọn ta, ngươi có biết... tại sao vết thương của bọn họ lại lành nhanh như vậy không?”Tân Hồng Y trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không dám tin của nàng ta khiến Tiểu Tàng Cửu thích thú: “Những thương binh này hồi phục nhanh như vậy cũng là vì tu luyện Bất Lão Xuân Hồi Công của ta sao?”“Vậy mà Hoang Châu Vương lại thật sự có thể suy tính ra được bản hoàn chỉnh chỉ bằng nửa bộ công pháp?”“Trí tuệ của sư phụ ngươi đã đạt đến đẳng cấp thánh nhân rồi sao?”Tân Hồng Y rơi vào tuyệt vọng sâu sắc: “Sư phụ, là đệ tử bất hiếu, khiến Bất Lão Xuân Hồi Công trở thành...”Còn chưa dứt lời, nàng ta đã nhắm mắt lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.Trên chiến trường lúc này.Chiến mã bọc thép đã mệt mỏi.Tốc độ dần suy giảm, rơi vào tình thế bị phỉ binh bao vây... Thập đại ác phỉ vui mừng khôn xiết!Đỗ Sát nở nụ cười hung ác: “Các huynh đệ, giế t chết hai tên này, chúng ta sẽ thắng!”“Có thể hưởng dụng vinh hoa phú quý vô tận rồi!”“Giết!"

Máu đã chảy thành sông từ lâu.

Một đường ky binh hạng nặng tràn qua, để lại đầy những phần tứ chỉ bị cắt cụt, xác chết nát vụn, đầu ác phỉ.

Sau lưng bọn họ, quân trận Hoang Châu theo sát phía sau, quân lính hành quân chỉnh tề, không chút hỗn loạn, thể hiện đầy đủ tác dụng của việc huấn luyện hàng ngũ.

Đợi một lúc nữa, khi sức lực của chiến mã bọc thép đã cạn kiệt, cũng chính là lúc bọn họ lên đài.

Trên chiến trường lúc này.

Cả hai bên đều đang xung phong. Thắng thua vẫn chưa phân định! Trong xe ngựa.

Tân Hồng Y phát hiện lúc Vô Diện Nhân chém giết, tần suất hô hấp kia vô cùng quen thuộc!

Đột nhiên.

Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu nàng ta!

Tại sao chân khí của lão tặc Vô Diện kia lại thay đổi? Thời điểm lão tặc Vô Diện kia rút kiếm, là đang vận dụng công

pháp Bất Lão Hồi Xuân Công sao?

Thanh kiếm sắc bén đó là dựa vào Bất Lão Hồi Xuân Công luyện ra chân khí trường sinh sao?

Sắc mặt Tần Hồng Y lập tức trở nên tái nhợt!

Nói cách khác, Vô Diện Nhân đang nắm giữ Bất Lão Hồi Xuân Công hoàn chỉnh.

Nếu không thì tuyệt đối không thể tu luyện được chân khí trường sinh.

Sấm sét giữa trời quang!

Đôi mắt đẹp của Tân Hồng Y mở to!

Hồn hải chấn động, người suýt chút nữa ngất đi, không. dám tin: “Tiểu Tàng Cửu, lão tặc Vô Diện đó đã luyện ra chân khí trường sinh rồi sao?”

Khóe miệng Tàng Cửu nhếch lên thành một nụ cười tà ác: “Ngươi đoán xem?”

Vừa dứt lời.

Tang Cửu đưa tay chỉ vào ky binh Hoang Châu, biểu cảm trên mặt giống như một tiểu hồ ly sắp trộm được gà: “Lão yêu nữ, mời ngươi nhìn xem ky binh của bọn ta, ngươi có biết... tại sao vết thương của bọn họ lại lành nhanh như vậy không?”

Tân Hồng Y trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không dám tin của nàng ta khiến Tiểu Tàng Cửu thích thú: “Những thương binh này hồi phục nhanh như vậy cũng là vì tu luyện Bất Lão Xuân Hồi Công của ta sao?”

“Vậy mà Hoang Châu Vương lại thật sự có thể suy tính ra được bản hoàn chỉnh chỉ bằng nửa bộ công pháp?”

“Trí tuệ của sư phụ ngươi đã đạt đến đẳng cấp thánh nhân rồi sao?”

Tân Hồng Y rơi vào tuyệt vọng sâu sắc: “Sư phụ, là đệ tử bất hiếu, khiến Bất Lão Xuân Hồi Công trở thành...”

Còn chưa dứt lời, nàng ta đã nhắm mắt lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Trên chiến trường lúc này.

Chiến mã bọc thép đã mệt mỏi.

Tốc độ dần suy giảm, rơi vào tình thế bị phỉ binh bao vây... Thập đại ác phỉ vui mừng khôn xiết!

Đỗ Sát nở nụ cười hung ác: “Các huynh đệ, giế t chết hai tên này, chúng ta sẽ thắng!”

“Có thể hưởng dụng vinh hoa phú quý vô tận rồi!”

“Giết!"

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Máu đã chảy thành sông từ lâu.Một đường ky binh hạng nặng tràn qua, để lại đầy những phần tứ chỉ bị cắt cụt, xác chết nát vụn, đầu ác phỉ.Sau lưng bọn họ, quân trận Hoang Châu theo sát phía sau, quân lính hành quân chỉnh tề, không chút hỗn loạn, thể hiện đầy đủ tác dụng của việc huấn luyện hàng ngũ.Đợi một lúc nữa, khi sức lực của chiến mã bọc thép đã cạn kiệt, cũng chính là lúc bọn họ lên đài.Trên chiến trường lúc này.Cả hai bên đều đang xung phong. Thắng thua vẫn chưa phân định! Trong xe ngựa.Tân Hồng Y phát hiện lúc Vô Diện Nhân chém giết, tần suất hô hấp kia vô cùng quen thuộc!Đột nhiên.Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu nàng ta!Tại sao chân khí của lão tặc Vô Diện kia lại thay đổi? Thời điểm lão tặc Vô Diện kia rút kiếm, là đang vận dụng côngpháp Bất Lão Hồi Xuân Công sao?Thanh kiếm sắc bén đó là dựa vào Bất Lão Hồi Xuân Công luyện ra chân khí trường sinh sao?Sắc mặt Tần Hồng Y lập tức trở nên tái nhợt!Nói cách khác, Vô Diện Nhân đang nắm giữ Bất Lão Hồi Xuân Công hoàn chỉnh.Nếu không thì tuyệt đối không thể tu luyện được chân khí trường sinh.Sấm sét giữa trời quang!Đôi mắt đẹp của Tân Hồng Y mở to!Hồn hải chấn động, người suýt chút nữa ngất đi, không. dám tin: “Tiểu Tàng Cửu, lão tặc Vô Diện đó đã luyện ra chân khí trường sinh rồi sao?”Khóe miệng Tàng Cửu nhếch lên thành một nụ cười tà ác: “Ngươi đoán xem?”Vừa dứt lời.Tang Cửu đưa tay chỉ vào ky binh Hoang Châu, biểu cảm trên mặt giống như một tiểu hồ ly sắp trộm được gà: “Lão yêu nữ, mời ngươi nhìn xem ky binh của bọn ta, ngươi có biết... tại sao vết thương của bọn họ lại lành nhanh như vậy không?”Tân Hồng Y trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không dám tin của nàng ta khiến Tiểu Tàng Cửu thích thú: “Những thương binh này hồi phục nhanh như vậy cũng là vì tu luyện Bất Lão Xuân Hồi Công của ta sao?”“Vậy mà Hoang Châu Vương lại thật sự có thể suy tính ra được bản hoàn chỉnh chỉ bằng nửa bộ công pháp?”“Trí tuệ của sư phụ ngươi đã đạt đến đẳng cấp thánh nhân rồi sao?”Tân Hồng Y rơi vào tuyệt vọng sâu sắc: “Sư phụ, là đệ tử bất hiếu, khiến Bất Lão Xuân Hồi Công trở thành...”Còn chưa dứt lời, nàng ta đã nhắm mắt lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.Trên chiến trường lúc này.Chiến mã bọc thép đã mệt mỏi.Tốc độ dần suy giảm, rơi vào tình thế bị phỉ binh bao vây... Thập đại ác phỉ vui mừng khôn xiết!Đỗ Sát nở nụ cười hung ác: “Các huynh đệ, giế t chết hai tên này, chúng ta sẽ thắng!”“Có thể hưởng dụng vinh hoa phú quý vô tận rồi!”“Giết!"

Chương 249: C249: Trên chiến trường lúc này