Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 261: C261: Buông tay

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Nàng ta hít một hơi thật mạnh, cơ thể lảo đảo, bắt đầu lần ám sát thứ balVào lúc này.Nàng ta tin tưởng thực lực của bản thân có thể làm thịt tên Hoang Châu Vương phế vật này chỉ trong một nhát kiếm!Kiếm là thứ vũ khí giết người. Tại thời điểm này.Hạ Thiên đã rút trường đao của mình ra, trực tiếp chặn thanh kiếm đâm tới.Đương nhiên.Hắc y nhân đã bị tên nỏ bắn xuyên qua cơ thể, toàn thân đau đớn, khiến công lực của nàng ta giảm đi rất nhiều: “Phế vật, ngươi không có chân khí nội gia, còn dám va chạm binh khí với ta, đúng là đang muốn tìm đường chết!”“Buông tay!”“Choang..."Trường kiếm của hắc y nhân va chạm với trường đao của Hạ Thiên.Đao trong tay Hạ Thiên vẫn được giữ chặt như trước.Thế nhưng, kiếm đã gấy!Đao của Hạ Thiên trực tiếp tiến về phía trước, đâm xuyên ngực của hắc y nhân, chân giãm một bước, thuận thế đẩy mạnh, đóng đỉnh hắc y nhân lên giá trống trận.Lúc này.“Phụt...”Hắc y nhân phun ra một ngụm máu tươi, tấm vải đen trên đầu rơi xuống, mái tóc đen tung bay trong gió.Khuôn mặt xinh đẹp như hoa lộ ra, miệng dính đầy máu tươi, đau đớn xuất hiện trong mắt Hạ Thiên.Hạ Thiên lạnh lùng hỏi: “Ngươi là ai2”Trong mắt nữ tử tràn đầy hận ý: “Thánh nữ Tung Hoành Đồ Kiều Kiều!”Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta rũ xuống, nhìn trường đao xuyên qua ngực mình, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ: “Tại sao, lạilà ngực ta bị thương?”Hạ Thiên sửng sốt: “Còn có ai làm ngực ngươi bị thương à?“Ha ha ha...” Cơ mặt Thánh nữ Tung Hoành run rẩy: “Lúc trước ta theo dõi đoàn xe Hoang Châu của ngươi, bị một nữ tử điên dùngkiếm đâm vào ngực!”“Không ngờ hôm nay gặp được ngươi, vẫn bị đâm xuyên qua ngực!”“Ông trời, ngươi đang đùa giỡn ta sao?”“Tại sao mỗi lần bổn thánh nữ chạm trán với đoàn xe của phủ Hoang Châu Vương đều sẽ bị thương ở ngực?”Hạ Thiên lắc đầu: “Không!”.========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Anh Cũng Có Ngày Này2. Ngây Ngô3. Cành Đào Sum Suê4. Minh Tinh Mà Tôi Quản Lý Cứ Bám Dính Lấy Tôi=====================================“Lần này ngươi không bị thương.”“Lần này là chết!”Khóe miệng Thánh nữ Tung Hoành đầy tơ máu: “Hoang Châu Vương, ngươi đừng đắc ý, sau khi bổn thánh nữ chết, sưphụ của ta sẽ xuất thế để đối phó với ngươi!”“Vốn dĩ ta muốn rút hết nguyên dương của ngươi, cho ngươi chết thoải mái một chút!”“Đáng tiếc, bổn thánh nữ không làm được!”“Nếu là sư phụ ta, rất có thể sau khi rút hết nguyên dương của ngươi, sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!”“Ngươi chờ đó!” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta đợi nàng ta đến!” Đột nhiên.Trên mặt Thánh nữ Tung Hoành lộ ra vẻ kinh hãi: “Hoang Châu Vương, không phải ngươi là một phế thể võ đạo sao?”“Sao ngươi có thể tu luyện được chân khí nội gia?” Khóe miệng Hạ Thiên lộ ra nụ cười: “Ngươi đoán xem?”

Nàng ta hít một hơi thật mạnh, cơ thể lảo đảo, bắt đầu lần ám sát thứ bal

Vào lúc này.

Nàng ta tin tưởng thực lực của bản thân có thể làm thịt tên Hoang Châu Vương phế vật này chỉ trong một nhát kiếm!

Kiếm là thứ vũ khí giết người. Tại thời điểm này.

Hạ Thiên đã rút trường đao của mình ra, trực tiếp chặn thanh kiếm đâm tới.

Đương nhiên.

Hắc y nhân đã bị tên nỏ bắn xuyên qua cơ thể, toàn thân đau đớn, khiến công lực của nàng ta giảm đi rất nhiều: “Phế vật, ngươi không có chân khí nội gia, còn dám va chạm binh khí với ta, đúng là đang muốn tìm đường chết!”

“Buông tay!”

“Choang..."

Trường kiếm của hắc y nhân va chạm với trường đao của Hạ Thiên.

Đao trong tay Hạ Thiên vẫn được giữ chặt như trước.

Thế nhưng, kiếm đã gấy!

Đao của Hạ Thiên trực tiếp tiến về phía trước, đâm xuyên ngực của hắc y nhân, chân giãm một bước, thuận thế đẩy mạnh, đóng đỉnh hắc y nhân lên giá trống trận.

Lúc này.

“Phụt...”

Hắc y nhân phun ra một ngụm máu tươi, tấm vải đen trên đầu rơi xuống, mái tóc đen tung bay trong gió.

Khuôn mặt xinh đẹp như hoa lộ ra, miệng dính đầy máu tươi, đau đớn xuất hiện trong mắt Hạ Thiên.

Hạ Thiên lạnh lùng hỏi: “Ngươi là ai2”

Trong mắt nữ tử tràn đầy hận ý: “Thánh nữ Tung Hoành Đồ Kiều Kiều!”

Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta rũ xuống, nhìn trường đao xuyên qua ngực mình, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ: “Tại sao, lại

là ngực ta bị thương?”

Hạ Thiên sửng sốt: “Còn có ai làm ngực ngươi bị thương à?

“Ha ha ha...” Cơ mặt Thánh nữ Tung Hoành run rẩy: “Lúc trước ta theo dõi đoàn xe Hoang Châu của ngươi, bị một nữ tử điên dùng

kiếm đâm vào ngực!”

“Không ngờ hôm nay gặp được ngươi, vẫn bị đâm xuyên qua ngực!”

“Ông trời, ngươi đang đùa giỡn ta sao?”

“Tại sao mỗi lần bổn thánh nữ chạm trán với đoàn xe của phủ Hoang Châu Vương đều sẽ bị thương ở ngực?”

Hạ Thiên lắc đầu: “Không!”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Anh Cũng Có Ngày Này

2. Ngây Ngô

3. Cành Đào Sum Suê

4. Minh Tinh Mà Tôi Quản Lý Cứ Bám Dính Lấy Tôi

=====================================

“Lần này ngươi không bị thương.”

“Lần này là chết!”

Khóe miệng Thánh nữ Tung Hoành đầy tơ máu: “Hoang Châu Vương, ngươi đừng đắc ý, sau khi bổn thánh nữ chết, sư

phụ của ta sẽ xuất thế để đối phó với ngươi!”

“Vốn dĩ ta muốn rút hết nguyên dương của ngươi, cho ngươi chết thoải mái một chút!”

“Đáng tiếc, bổn thánh nữ không làm được!”

“Nếu là sư phụ ta, rất có thể sau khi rút hết nguyên dương của ngươi, sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!”

“Ngươi chờ đó!” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta đợi nàng ta đến!” Đột nhiên.

Trên mặt Thánh nữ Tung Hoành lộ ra vẻ kinh hãi: “Hoang Châu Vương, không phải ngươi là một phế thể võ đạo sao?”

“Sao ngươi có thể tu luyện được chân khí nội gia?” Khóe miệng Hạ Thiên lộ ra nụ cười: “Ngươi đoán xem?”

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Nàng ta hít một hơi thật mạnh, cơ thể lảo đảo, bắt đầu lần ám sát thứ balVào lúc này.Nàng ta tin tưởng thực lực của bản thân có thể làm thịt tên Hoang Châu Vương phế vật này chỉ trong một nhát kiếm!Kiếm là thứ vũ khí giết người. Tại thời điểm này.Hạ Thiên đã rút trường đao của mình ra, trực tiếp chặn thanh kiếm đâm tới.Đương nhiên.Hắc y nhân đã bị tên nỏ bắn xuyên qua cơ thể, toàn thân đau đớn, khiến công lực của nàng ta giảm đi rất nhiều: “Phế vật, ngươi không có chân khí nội gia, còn dám va chạm binh khí với ta, đúng là đang muốn tìm đường chết!”“Buông tay!”“Choang..."Trường kiếm của hắc y nhân va chạm với trường đao của Hạ Thiên.Đao trong tay Hạ Thiên vẫn được giữ chặt như trước.Thế nhưng, kiếm đã gấy!Đao của Hạ Thiên trực tiếp tiến về phía trước, đâm xuyên ngực của hắc y nhân, chân giãm một bước, thuận thế đẩy mạnh, đóng đỉnh hắc y nhân lên giá trống trận.Lúc này.“Phụt...”Hắc y nhân phun ra một ngụm máu tươi, tấm vải đen trên đầu rơi xuống, mái tóc đen tung bay trong gió.Khuôn mặt xinh đẹp như hoa lộ ra, miệng dính đầy máu tươi, đau đớn xuất hiện trong mắt Hạ Thiên.Hạ Thiên lạnh lùng hỏi: “Ngươi là ai2”Trong mắt nữ tử tràn đầy hận ý: “Thánh nữ Tung Hoành Đồ Kiều Kiều!”Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta rũ xuống, nhìn trường đao xuyên qua ngực mình, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ: “Tại sao, lạilà ngực ta bị thương?”Hạ Thiên sửng sốt: “Còn có ai làm ngực ngươi bị thương à?“Ha ha ha...” Cơ mặt Thánh nữ Tung Hoành run rẩy: “Lúc trước ta theo dõi đoàn xe Hoang Châu của ngươi, bị một nữ tử điên dùngkiếm đâm vào ngực!”“Không ngờ hôm nay gặp được ngươi, vẫn bị đâm xuyên qua ngực!”“Ông trời, ngươi đang đùa giỡn ta sao?”“Tại sao mỗi lần bổn thánh nữ chạm trán với đoàn xe của phủ Hoang Châu Vương đều sẽ bị thương ở ngực?”Hạ Thiên lắc đầu: “Không!”.========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Anh Cũng Có Ngày Này2. Ngây Ngô3. Cành Đào Sum Suê4. Minh Tinh Mà Tôi Quản Lý Cứ Bám Dính Lấy Tôi=====================================“Lần này ngươi không bị thương.”“Lần này là chết!”Khóe miệng Thánh nữ Tung Hoành đầy tơ máu: “Hoang Châu Vương, ngươi đừng đắc ý, sau khi bổn thánh nữ chết, sưphụ của ta sẽ xuất thế để đối phó với ngươi!”“Vốn dĩ ta muốn rút hết nguyên dương của ngươi, cho ngươi chết thoải mái một chút!”“Đáng tiếc, bổn thánh nữ không làm được!”“Nếu là sư phụ ta, rất có thể sau khi rút hết nguyên dương của ngươi, sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!”“Ngươi chờ đó!” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta đợi nàng ta đến!” Đột nhiên.Trên mặt Thánh nữ Tung Hoành lộ ra vẻ kinh hãi: “Hoang Châu Vương, không phải ngươi là một phế thể võ đạo sao?”“Sao ngươi có thể tu luyện được chân khí nội gia?” Khóe miệng Hạ Thiên lộ ra nụ cười: “Ngươi đoán xem?”

Chương 261: C261: Buông tay