Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…
Chương 269: C269: Vàng bạc
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Trên chiến trường, người của vương phủ Hoang Châu đã lục soát thi thể xong, sung sướng xếp những vật thu được thành một ngọn núi nhỏ.Vũ khí!Vàng bạc!Lột quần áo ra rồi mang đi giặt sạch!Số lượng rất nhiều.Tiểu Bạch dẫn theo mấy ông già, cầm sổ sách của vương phủ bắt đầu kiểm kê.Dọc con đường này có quá nhiều người nghèo khổ, tiền bạc, lương thực, dược liệu của vương phủ đều đã sắp cạn kiệt rồi!May mà ở đây còn có một trại phỉ lớn nhất trong lãnh thổ Đại HạiBây giờ là lúc lấp đây kho của vương phủ!Tiểu Bạch ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Hạ Thiên đi xa, khóe miệng khẽ nhếch lên, đầy ẩn ý!Bên kia, Tư Mã Lan đứng trên càng xe nhìn Hạ Thiên rời đi, đôi lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại, nhìn thấy mà thương.Tư Mã Qua ở bên cạnh thấy rõ ràng: “Tiểu thư, người đang lo Vương gia dùng mỹ nam kế để làm chủ Hoang Châu ư?”Tư Mã Lan gật đầu: “Phải!” “Bởi vì, đó là phương pháp tốt nhất!”Tư Mã Qua cắn răng: “Tiểu thư, tại sao người không cẩn thận hỏi Bạch Phượng đó trông như thế nào?”Tư Mã Lan lắc đầu: “Tiểu Qua ngốc, Vương gia không hỏi, †a sẽ không thể hỏi!”Tư Mã Qua sửng sốt: “Vì sao?”Tư Mã Lan nhìn Hạ Thiên, kiên nhãn giải thích: “Vương gia không hỏi có nghĩa là không có hứng thú với Bạch Phượng!”“Nếu ta hỏi kỹ về dung mạo của nàng ta, có nghĩa là ta ghen ty!”“Nghĩa là ta để ý!” “Ha ha...”Tư Mã Lan cười ẩn ý: “Tiểu Qua, tiểu thư ta là người hào phóng như thế, liệu có biết ghen không?”Tư Mã Qua gật đầu: “Biết!”Tư Mã Lan nghiêm mặt: “Có thể lấy được bức họa của Bạch Phượng không?”“Ta muốn xem thử vị mỹ nhân trong mắt Tô Kỳ rốt cuộc đẹp đến mức nào?”Gân xanh trong mắt Tư Mã Qua nhảy lên vài cái: “Có thểit”Tư Mã Lan nhắm đôi mắt đẹp, lồ ng ngực phập phồng: “Ba ngày sau ta phải nhìn thấy bức họa của Bạch Phượng, để có thể lập kế hoạch cho Vương gial”“Vâng!”Tư Mã Qua: “Ta lập tức đi thu xếp!”Tư Mã Lan gật đầu: “Còn nữa, bảo a Tỷ dọn sạch bọn thám tử quanh đây!”“Thực lực của vương phủ Hoang Châu hiện giờ cần phải che giấu!”“Vâng!” Tư Mã Qua lĩnh mệnh rời đi.Sau đó không lâu, xung quanh núi Thiên Môn lại bắt đầu xuất hiện giết chóc.Một thiếu nữ đồ trắng che mặt đi cùng với một thiếu nữ che mặt ăn mặc như một dược nương giết sạch toàn bộ thám tử đến từ các nơi mai phục tại núi Thiên Môn.Thám tử Hoàng Thành Tư lại lần nữa gặp nạn!Lúc màn giết chóc dừng lại, thiếu nữ che mặt ăn mặc như dược nương mới lấy ra một cây ngân châm, hỏi: “Tiểu Mai, chúng ta có thể đuổi kịp Hoang Châu Vương không?”Tư Mã Mai lắc đầu: “Không!”Tiểu dược nương vuốt v e cây ngân châm, đôi mắt to ngây thơ tràn đầy ý chí chiến đấu: “Hôm nay, ta phải lĩnh giáo hắn về thuật ngân châm!”
Trên chiến trường, người của vương phủ Hoang Châu đã lục soát thi thể xong, sung sướng xếp những vật thu được thành một ngọn núi nhỏ.
Vũ khí!
Vàng bạc!
Lột quần áo ra rồi mang đi giặt sạch!
Số lượng rất nhiều.
Tiểu Bạch dẫn theo mấy ông già, cầm sổ sách của vương phủ bắt đầu kiểm kê.
Dọc con đường này có quá nhiều người nghèo khổ, tiền bạc, lương thực, dược liệu của vương phủ đều đã sắp cạn kiệt rồi!
May mà ở đây còn có một trại phỉ lớn nhất trong lãnh thổ Đại Hại
Bây giờ là lúc lấp đây kho của vương phủ!
Tiểu Bạch ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Hạ Thiên đi xa, khóe miệng khẽ nhếch lên, đầy ẩn ý!
Bên kia, Tư Mã Lan đứng trên càng xe nhìn Hạ Thiên rời đi, đôi lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại, nhìn thấy mà thương.
Tư Mã Qua ở bên cạnh thấy rõ ràng: “Tiểu thư, người đang lo Vương gia dùng mỹ nam kế để làm chủ Hoang Châu ư?”
Tư Mã Lan gật đầu: “Phải!” “Bởi vì, đó là phương pháp tốt nhất!”
Tư Mã Qua cắn răng: “Tiểu thư, tại sao người không cẩn thận hỏi Bạch Phượng đó trông như thế nào?”
Tư Mã Lan lắc đầu: “Tiểu Qua ngốc, Vương gia không hỏi, †a sẽ không thể hỏi!”
Tư Mã Qua sửng sốt: “Vì sao?”
Tư Mã Lan nhìn Hạ Thiên, kiên nhãn giải thích: “Vương gia không hỏi có nghĩa là không có hứng thú với Bạch Phượng!”
“Nếu ta hỏi kỹ về dung mạo của nàng ta, có nghĩa là ta ghen ty!”
“Nghĩa là ta để ý!” “Ha ha...”
Tư Mã Lan cười ẩn ý: “Tiểu Qua, tiểu thư ta là người hào phóng như thế, liệu có biết ghen không?”
Tư Mã Qua gật đầu: “Biết!”
Tư Mã Lan nghiêm mặt: “Có thể lấy được bức họa của Bạch Phượng không?”
“Ta muốn xem thử vị mỹ nhân trong mắt Tô Kỳ rốt cuộc đẹp đến mức nào?”
Gân xanh trong mắt Tư Mã Qua nhảy lên vài cái: “Có thểit”
Tư Mã Lan nhắm đôi mắt đẹp, lồ ng ngực phập phồng: “Ba ngày sau ta phải nhìn thấy bức họa của Bạch Phượng, để có thể lập kế hoạch cho Vương gial”
“Vâng!”
Tư Mã Qua: “Ta lập tức đi thu xếp!”
Tư Mã Lan gật đầu: “Còn nữa, bảo a Tỷ dọn sạch bọn thám tử quanh đây!”
“Thực lực của vương phủ Hoang Châu hiện giờ cần phải che giấu!”
“Vâng!” Tư Mã Qua lĩnh mệnh rời đi.
Sau đó không lâu, xung quanh núi Thiên Môn lại bắt đầu xuất hiện giết chóc.
Một thiếu nữ đồ trắng che mặt đi cùng với một thiếu nữ che mặt ăn mặc như một dược nương giết sạch toàn bộ thám tử đến từ các nơi mai phục tại núi Thiên Môn.
Thám tử Hoàng Thành Tư lại lần nữa gặp nạn!
Lúc màn giết chóc dừng lại, thiếu nữ che mặt ăn mặc như dược nương mới lấy ra một cây ngân châm, hỏi: “Tiểu Mai, chúng ta có thể đuổi kịp Hoang Châu Vương không?”
Tư Mã Mai lắc đầu: “Không!”
Tiểu dược nương vuốt v e cây ngân châm, đôi mắt to ngây thơ tràn đầy ý chí chiến đấu: “Hôm nay, ta phải lĩnh giáo hắn về thuật ngân châm!”
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Trên chiến trường, người của vương phủ Hoang Châu đã lục soát thi thể xong, sung sướng xếp những vật thu được thành một ngọn núi nhỏ.Vũ khí!Vàng bạc!Lột quần áo ra rồi mang đi giặt sạch!Số lượng rất nhiều.Tiểu Bạch dẫn theo mấy ông già, cầm sổ sách của vương phủ bắt đầu kiểm kê.Dọc con đường này có quá nhiều người nghèo khổ, tiền bạc, lương thực, dược liệu của vương phủ đều đã sắp cạn kiệt rồi!May mà ở đây còn có một trại phỉ lớn nhất trong lãnh thổ Đại HạiBây giờ là lúc lấp đây kho của vương phủ!Tiểu Bạch ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Hạ Thiên đi xa, khóe miệng khẽ nhếch lên, đầy ẩn ý!Bên kia, Tư Mã Lan đứng trên càng xe nhìn Hạ Thiên rời đi, đôi lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại, nhìn thấy mà thương.Tư Mã Qua ở bên cạnh thấy rõ ràng: “Tiểu thư, người đang lo Vương gia dùng mỹ nam kế để làm chủ Hoang Châu ư?”Tư Mã Lan gật đầu: “Phải!” “Bởi vì, đó là phương pháp tốt nhất!”Tư Mã Qua cắn răng: “Tiểu thư, tại sao người không cẩn thận hỏi Bạch Phượng đó trông như thế nào?”Tư Mã Lan lắc đầu: “Tiểu Qua ngốc, Vương gia không hỏi, †a sẽ không thể hỏi!”Tư Mã Qua sửng sốt: “Vì sao?”Tư Mã Lan nhìn Hạ Thiên, kiên nhãn giải thích: “Vương gia không hỏi có nghĩa là không có hứng thú với Bạch Phượng!”“Nếu ta hỏi kỹ về dung mạo của nàng ta, có nghĩa là ta ghen ty!”“Nghĩa là ta để ý!” “Ha ha...”Tư Mã Lan cười ẩn ý: “Tiểu Qua, tiểu thư ta là người hào phóng như thế, liệu có biết ghen không?”Tư Mã Qua gật đầu: “Biết!”Tư Mã Lan nghiêm mặt: “Có thể lấy được bức họa của Bạch Phượng không?”“Ta muốn xem thử vị mỹ nhân trong mắt Tô Kỳ rốt cuộc đẹp đến mức nào?”Gân xanh trong mắt Tư Mã Qua nhảy lên vài cái: “Có thểit”Tư Mã Lan nhắm đôi mắt đẹp, lồ ng ngực phập phồng: “Ba ngày sau ta phải nhìn thấy bức họa của Bạch Phượng, để có thể lập kế hoạch cho Vương gial”“Vâng!”Tư Mã Qua: “Ta lập tức đi thu xếp!”Tư Mã Lan gật đầu: “Còn nữa, bảo a Tỷ dọn sạch bọn thám tử quanh đây!”“Thực lực của vương phủ Hoang Châu hiện giờ cần phải che giấu!”“Vâng!” Tư Mã Qua lĩnh mệnh rời đi.Sau đó không lâu, xung quanh núi Thiên Môn lại bắt đầu xuất hiện giết chóc.Một thiếu nữ đồ trắng che mặt đi cùng với một thiếu nữ che mặt ăn mặc như một dược nương giết sạch toàn bộ thám tử đến từ các nơi mai phục tại núi Thiên Môn.Thám tử Hoàng Thành Tư lại lần nữa gặp nạn!Lúc màn giết chóc dừng lại, thiếu nữ che mặt ăn mặc như dược nương mới lấy ra một cây ngân châm, hỏi: “Tiểu Mai, chúng ta có thể đuổi kịp Hoang Châu Vương không?”Tư Mã Mai lắc đầu: “Không!”Tiểu dược nương vuốt v e cây ngân châm, đôi mắt to ngây thơ tràn đầy ý chí chiến đấu: “Hôm nay, ta phải lĩnh giáo hắn về thuật ngân châm!”