Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…
Chương 278: C278: Hạ thiên xua tay
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Một sợi tơ máu không biết từ đâu ra, chạy nhỏ giọt dọc theo khóe miệng hắn.Tàng Cửu kinh hoàng: “Sư phụ!"Mọi người đều phát hiện Hạ Thiên bất thường, chuẩn bị tiến lên.Hạ Thiên xua tay, mọi người cứng đờ tại chỗ.Thân nhân của các chiến sĩ đau xót: “Vương gia, nếu không có ngài, bọn ta sớm đã chôn vùi trong băng tuyết rồi!”“Bọn họ vì bảo vệ vương phủ Hoang Châu ta mà chết, rất đáng giá!”“Nhưng ngài đau lòng vì họ như vậy, nếu họ dưới suối vàng mà biết, nhất định sẽ bất an!”“Bọn họ nói không sai... Vương gia khỏe mạnh, vương phủ Hoang Châu cũng mới khỏe mạnh, tất cả chúng ta mới được an lành!”Nói tới đây, tất cả thân nhân của chiến sĩ đều quỳ lạy sát đấy: “Xin vương gia bảo trọng thân thể!”Hạ Thiên đau lòng mỉm cười: “Được, bổn vương biết rồi!”Hắn bê chén rượu thứ hai, rải xuống đất: “Công lao của các ngươi, ta sẽ trao thưởng cho người nhà các ngươi. Nếu các ngươi ở trên trời có linh thiêng, hãy phù hộ cho bổn vương thuận lợi làm chủ Hoang Châu. Đến lúc đó, ta sẽ di dời các ngươi qua đó hưởng thụ hương khói!”“Bây giờ, để các ngươi chịu thiệt rồi!”“Tên của các ngươi sẽ vĩnh viễn được ghi vào sổ công lao. của vương phủ Hoang Châu!”Hạ Thiên cầm chén rượu thứ ba lên, đổ xuống đất: “Các ngươi ở trên trời nhìn cho kỹ, cho bổn vương ba năm, xem bổn vương làm như thế nào xây cho mọi người có nhà để ở, ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng có thể cưới vợi”“Là nhờ sự hy sinh anh dũng của các ngươi đã đổi lấy cuộc đời mới cho chúng tai”“Là nhờ sự hy sinh anh dũng của các ngươi đã trải ra con đường phía trước cho chúng tai”“Các ngươi, vinh quang vô thượng!”Lúc này, tất cả các chiến sĩ đồng thanh hô to: “Vinh quang vô thượng!”Âm thanh lan rộng khắp trời, xua tan những đám mây đen trên bầu trời.Âm thanh chấn động trời đất, thể hiện khí chất sắt đá của nam nhi vương phủ Hoang Châu.Hạ Thiên chỉ vào Hoang Châu: “Đằng trước chính là Hoang Châu, chúng ta sắp phải đi rồi! Các ngươi ở trên trời dõi theo bọn ta thẳng tiến không lùi! Các ngươi ở trên trời nhìn bọn ta một đường vô địch! Các ngươi, thượng lộ bình an!”“Ầm..”Tất cả chiến sĩ cùng quỳ một gối xuống đất: “Thượng lộ bình anI”“Hu hu hu...” Thân nhân của chiến sĩ vừa khóc vừa nói: “Các con, cáccon có thể đi theo vương gia là phúc phận tu được từ kiếp trước!p Hạ Thiên nâng họ dậy, xoay người quát:“Đăng trước chính là Hoang Châu!”“Đăng trước chính là vô số trận chiến đẫm máu!” “Các ngươi có sợ không?”Các chiến sĩ sôi máu: “Không sợi”“Tử chiến!”“Tử chiến!”“Tử chiến!”“Ha ha ha...”Hạ Thiên ngửa mặt lên trời cười to: “Tốt!”
Một sợi tơ máu không biết từ đâu ra, chạy nhỏ giọt dọc theo khóe miệng hắn.
Tàng Cửu kinh hoàng: “Sư phụ!"
Mọi người đều phát hiện Hạ Thiên bất thường, chuẩn bị tiến lên.
Hạ Thiên xua tay, mọi người cứng đờ tại chỗ.
Thân nhân của các chiến sĩ đau xót: “Vương gia, nếu không có ngài, bọn ta sớm đã chôn vùi trong băng tuyết rồi!”
“Bọn họ vì bảo vệ vương phủ Hoang Châu ta mà chết, rất đáng giá!”
“Nhưng ngài đau lòng vì họ như vậy, nếu họ dưới suối vàng mà biết, nhất định sẽ bất an!”
“Bọn họ nói không sai... Vương gia khỏe mạnh, vương phủ Hoang Châu cũng mới khỏe mạnh, tất cả chúng ta mới được an lành!”
Nói tới đây, tất cả thân nhân của chiến sĩ đều quỳ lạy sát đấy: “Xin vương gia bảo trọng thân thể!”
Hạ Thiên đau lòng mỉm cười: “Được, bổn vương biết rồi!”
Hắn bê chén rượu thứ hai, rải xuống đất: “Công lao của các ngươi, ta sẽ trao thưởng cho người nhà các ngươi. Nếu các ngươi ở trên trời có linh thiêng, hãy phù hộ cho bổn vương thuận lợi làm chủ Hoang Châu. Đến lúc đó, ta sẽ di dời các ngươi qua đó hưởng thụ hương khói!”
“Bây giờ, để các ngươi chịu thiệt rồi!”
“Tên của các ngươi sẽ vĩnh viễn được ghi vào sổ công lao. của vương phủ Hoang Châu!”
Hạ Thiên cầm chén rượu thứ ba lên, đổ xuống đất: “Các ngươi ở trên trời nhìn cho kỹ, cho bổn vương ba năm, xem bổn vương làm như thế nào xây cho mọi người có nhà để ở, ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng có thể cưới vợi”
“Là nhờ sự hy sinh anh dũng của các ngươi đã đổi lấy cuộc đời mới cho chúng tai”
“Là nhờ sự hy sinh anh dũng của các ngươi đã trải ra con đường phía trước cho chúng tai”
“Các ngươi, vinh quang vô thượng!”
Lúc này, tất cả các chiến sĩ đồng thanh hô to: “Vinh quang vô thượng!”
Âm thanh lan rộng khắp trời, xua tan những đám mây đen trên bầu trời.
Âm thanh chấn động trời đất, thể hiện khí chất sắt đá của nam nhi vương phủ Hoang Châu.
Hạ Thiên chỉ vào Hoang Châu: “Đằng trước chính là Hoang Châu, chúng ta sắp phải đi rồi! Các ngươi ở trên trời dõi theo bọn ta thẳng tiến không lùi! Các ngươi ở trên trời nhìn bọn ta một đường vô địch! Các ngươi, thượng lộ bình an!”
“Ầm..”
Tất cả chiến sĩ cùng quỳ một gối xuống đất: “Thượng lộ bình anI”
“Hu hu hu...” Thân nhân của chiến sĩ vừa khóc vừa nói: “Các con, các
con có thể đi theo vương gia là phúc phận tu được từ kiếp trước!
p Hạ Thiên nâng họ dậy, xoay người quát:
“Đăng trước chính là Hoang Châu!”
“Đăng trước chính là vô số trận chiến đẫm máu!” “Các ngươi có sợ không?”
Các chiến sĩ sôi máu: “Không sợi”
“Tử chiến!”
“Tử chiến!”
“Tử chiến!”
“Ha ha ha...”
Hạ Thiên ngửa mặt lên trời cười to: “Tốt!”
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Một sợi tơ máu không biết từ đâu ra, chạy nhỏ giọt dọc theo khóe miệng hắn.Tàng Cửu kinh hoàng: “Sư phụ!"Mọi người đều phát hiện Hạ Thiên bất thường, chuẩn bị tiến lên.Hạ Thiên xua tay, mọi người cứng đờ tại chỗ.Thân nhân của các chiến sĩ đau xót: “Vương gia, nếu không có ngài, bọn ta sớm đã chôn vùi trong băng tuyết rồi!”“Bọn họ vì bảo vệ vương phủ Hoang Châu ta mà chết, rất đáng giá!”“Nhưng ngài đau lòng vì họ như vậy, nếu họ dưới suối vàng mà biết, nhất định sẽ bất an!”“Bọn họ nói không sai... Vương gia khỏe mạnh, vương phủ Hoang Châu cũng mới khỏe mạnh, tất cả chúng ta mới được an lành!”Nói tới đây, tất cả thân nhân của chiến sĩ đều quỳ lạy sát đấy: “Xin vương gia bảo trọng thân thể!”Hạ Thiên đau lòng mỉm cười: “Được, bổn vương biết rồi!”Hắn bê chén rượu thứ hai, rải xuống đất: “Công lao của các ngươi, ta sẽ trao thưởng cho người nhà các ngươi. Nếu các ngươi ở trên trời có linh thiêng, hãy phù hộ cho bổn vương thuận lợi làm chủ Hoang Châu. Đến lúc đó, ta sẽ di dời các ngươi qua đó hưởng thụ hương khói!”“Bây giờ, để các ngươi chịu thiệt rồi!”“Tên của các ngươi sẽ vĩnh viễn được ghi vào sổ công lao. của vương phủ Hoang Châu!”Hạ Thiên cầm chén rượu thứ ba lên, đổ xuống đất: “Các ngươi ở trên trời nhìn cho kỹ, cho bổn vương ba năm, xem bổn vương làm như thế nào xây cho mọi người có nhà để ở, ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng có thể cưới vợi”“Là nhờ sự hy sinh anh dũng của các ngươi đã đổi lấy cuộc đời mới cho chúng tai”“Là nhờ sự hy sinh anh dũng của các ngươi đã trải ra con đường phía trước cho chúng tai”“Các ngươi, vinh quang vô thượng!”Lúc này, tất cả các chiến sĩ đồng thanh hô to: “Vinh quang vô thượng!”Âm thanh lan rộng khắp trời, xua tan những đám mây đen trên bầu trời.Âm thanh chấn động trời đất, thể hiện khí chất sắt đá của nam nhi vương phủ Hoang Châu.Hạ Thiên chỉ vào Hoang Châu: “Đằng trước chính là Hoang Châu, chúng ta sắp phải đi rồi! Các ngươi ở trên trời dõi theo bọn ta thẳng tiến không lùi! Các ngươi ở trên trời nhìn bọn ta một đường vô địch! Các ngươi, thượng lộ bình an!”“Ầm..”Tất cả chiến sĩ cùng quỳ một gối xuống đất: “Thượng lộ bình anI”“Hu hu hu...” Thân nhân của chiến sĩ vừa khóc vừa nói: “Các con, cáccon có thể đi theo vương gia là phúc phận tu được từ kiếp trước!p Hạ Thiên nâng họ dậy, xoay người quát:“Đăng trước chính là Hoang Châu!”“Đăng trước chính là vô số trận chiến đẫm máu!” “Các ngươi có sợ không?”Các chiến sĩ sôi máu: “Không sợi”“Tử chiến!”“Tử chiến!”“Tử chiến!”“Ha ha ha...”Hạ Thiên ngửa mặt lên trời cười to: “Tốt!”