Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 335: C335: Chúng ta thắng chắc

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Thế nên, mười trại chủ của tộc Bích Nhãn, còn có năm trăm chiến sĩ tộc Bích Nhãn bất ngờ không kịp đề phòng rơi xuống hố.“Phù phù phù...”Những chiếc cọc gỗ sắc nhọn đó có sức sát thương cực lớn và xuyên qua cơ thể của mười trại chủ Bích Nhãn.Đồng thời, vô số chiến binh Bích Nhãn bị cọc gỗ nhọn đâm vào, trong lòng lạnh buốt, máu phun ra cuồng loạn.Máu chảy xuống đáy hố theo thân cây. Hố đất trở thành hố máu.Mười trại chủ Bích Nhãn nôn ra máu tươi, tuyệt vọng nói: “Hoang Châu vuong, thật... âm hiểm!”“Tại sao lại làm nhiều cạm bây như vậy?”Giữa những cây cọc gỗ cũng có những chiến sĩ may mắn không bị cọc gỗ xuyên qualNhìn những đồng bọn của mình đang giấy chết trên cột gỗ bên cạnh và chiến binh Bích Nhãn rơi xuống hố, trong lòng tràn ngập niềm vui sống sót sau thảm họa.Họ vẫn còn sống!Tuy nhiên, Hạ Thiên đã đoán được chuyện như vậy sẽ xảy ra.Hắn đã sắp xếp một nhóm thiếu niên tàng kiếm trong hố đất từ trước.Vì vậy, trong một cái hố đầy bụi và máu tươi.Ánh kiếm đáng sợ bộc phát từ khoảng không, cắt cổ những người sống sót và khiến họ đổ máu xuống hố.Vì vậy, trong hố đất, không người nào có thể sống sót chạy ra. Giống như một con ma quỷ đáng sợ nhất đang ẩn nấp bên trong.Người rơi vào... sẽ chết!Quân đội Bích Nhãn phía sau.Tộc trưởng Bích Nhãn nheo mắt lại: “Thổi thú giác thu binh, dừng tấn công!” “Vù vù vù...Tiếng thú giác vang lên trong núi Thần Long.Chiến binh tộc Bích Nhãn vẫn còn sợ hãi dừng bước.Đáy lòng họ lạnh lẽo, sợ hãi nhìn hố to trước mặt!Người Hán thật sự rất gian xảo!Thật sự không thể trách họ vô năng!Chỉ trách những người Hán này hoàn toàn khác hẳn những người Hán hèn nhát trong Thập Vạn Đại Sơn.Hoang Châu Vương đúng là khác người!Trong lòng tộc trưởng Bích Nhãn, A Đan sợ hãi trừng mắt há hốc miệng, sắc mặt tái nhợt: “Tộc trưởng, chúng ta lại bị đánh bại sao?”Tộc trưởng Bích Nhãn sờ đầu trọc của mình: “Tiểu mỹ nhân A Đan yên tâm, tuy lần tấn công này chúng ta đã thiệt hại gân ngàn người nhưng cũng dò thám được thực hư của trại quân người Hán!”“Tiếp theo, tinh nhuệ của tộc Bích Nhãn ta sẽ lên đường!”“Nàng cứ chờ xem.”“Chúng ta thắng chắc!”Tộc trưởng Bích Nhãn vung tay lên: “Thổi thu giác, những tên đó không nhịn được nữa rồi!”“RõI” “Vù vù vù...”Tiếng thú giác đặc biệt của tộc Bích Nhãn lại lần nữa vang vọng khắp núi Thần Long.Ở bên khác, bên sông núi. Ở chỗ gần trại quân Hoang Châu nhất.Một nhóm võ sĩ tộc Bích Nhãn từ dưới sông nổi lên, họ giống như quái vật từ trong nước nổi lên, bay lên khỏi mặt nước và lướt sóng tới:“Người Hán, chết đi!” “Ha ha ha...”Tộc trưởng Bích Nhãn rất đắc ý: “Tiểu mỹ nhân A Đan, thế này gọi là đánh lén người khác, tấn công không kịp phòng bị!"“Lần này chúng ta thắng chắc rồi!”“Lát nữa ta sẽ chặt đầu của tên Hoang Châu Vương đó xuống, làm ly rượu cho nàng!”

Thế nên, mười trại chủ của tộc Bích Nhãn, còn có năm trăm chiến sĩ tộc Bích Nhãn bất ngờ không kịp đề phòng rơi xuống hố.

“Phù phù phù...”

Những chiếc cọc gỗ sắc nhọn đó có sức sát thương cực lớn và xuyên qua cơ thể của mười trại chủ Bích Nhãn.

Đồng thời, vô số chiến binh Bích Nhãn bị cọc gỗ nhọn đâm vào, trong lòng lạnh buốt, máu phun ra cuồng loạn.

Máu chảy xuống đáy hố theo thân cây. Hố đất trở thành hố máu.

Mười trại chủ Bích Nhãn nôn ra máu tươi, tuyệt vọng nói: “Hoang Châu vuong, thật... âm hiểm!”

“Tại sao lại làm nhiều cạm bây như vậy?”

Giữa những cây cọc gỗ cũng có những chiến sĩ may mắn không bị cọc gỗ xuyên qual

Nhìn những đồng bọn của mình đang giấy chết trên cột gỗ bên cạnh và chiến binh Bích Nhãn rơi xuống hố, trong lòng tràn ngập niềm vui sống sót sau thảm họa.

Họ vẫn còn sống!

Tuy nhiên, Hạ Thiên đã đoán được chuyện như vậy sẽ xảy ra.

Hắn đã sắp xếp một nhóm thiếu niên tàng kiếm trong hố đất từ trước.

Vì vậy, trong một cái hố đầy bụi và máu tươi.

Ánh kiếm đáng sợ bộc phát từ khoảng không, cắt cổ những người sống sót và khiến họ đổ máu xuống hố.

Vì vậy, trong hố đất, không người nào có thể sống sót chạy ra. Giống như một con ma quỷ đáng sợ nhất đang ẩn nấp bên trong.

Người rơi vào... sẽ chết!

Quân đội Bích Nhãn phía sau.

Tộc trưởng Bích Nhãn nheo mắt lại: “Thổi thú giác thu binh, dừng tấn công!” “Vù vù vù...

Tiếng thú giác vang lên trong núi Thần Long.

Chiến binh tộc Bích Nhãn vẫn còn sợ hãi dừng bước.

Đáy lòng họ lạnh lẽo, sợ hãi nhìn hố to trước mặt!

Người Hán thật sự rất gian xảo!

Thật sự không thể trách họ vô năng!

Chỉ trách những người Hán này hoàn toàn khác hẳn những người Hán hèn nhát trong Thập Vạn Đại Sơn.

Hoang Châu Vương đúng là khác người!

Trong lòng tộc trưởng Bích Nhãn, A Đan sợ hãi trừng mắt há hốc miệng, sắc mặt tái nhợt: “Tộc trưởng, chúng ta lại bị đánh bại sao?”

Tộc trưởng Bích Nhãn sờ đầu trọc của mình: “Tiểu mỹ nhân A Đan yên tâm, tuy lần tấn công này chúng ta đã thiệt hại gân ngàn người nhưng cũng dò thám được thực hư của trại quân người Hán!”

“Tiếp theo, tinh nhuệ của tộc Bích Nhãn ta sẽ lên đường!”

“Nàng cứ chờ xem.”

“Chúng ta thắng chắc!”

Tộc trưởng Bích Nhãn vung tay lên: “Thổi thu giác, những tên đó không nhịn được nữa rồi!”

“RõI” “Vù vù vù...”

Tiếng thú giác đặc biệt của tộc Bích Nhãn lại lần nữa vang vọng khắp núi Thần Long.

Ở bên khác, bên sông núi. Ở chỗ gần trại quân Hoang Châu nhất.

Một nhóm võ sĩ tộc Bích Nhãn từ dưới sông nổi lên, họ giống như quái vật từ trong nước nổi lên, bay lên khỏi mặt nước và lướt sóng tới:

“Người Hán, chết đi!” “Ha ha ha...”

Tộc trưởng Bích Nhãn rất đắc ý: “Tiểu mỹ nhân A Đan, thế này gọi là đánh lén người khác, tấn công không kịp phòng bị!"

“Lần này chúng ta thắng chắc rồi!”

“Lát nữa ta sẽ chặt đầu của tên Hoang Châu Vương đó xuống, làm ly rượu cho nàng!”

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Thế nên, mười trại chủ của tộc Bích Nhãn, còn có năm trăm chiến sĩ tộc Bích Nhãn bất ngờ không kịp đề phòng rơi xuống hố.“Phù phù phù...”Những chiếc cọc gỗ sắc nhọn đó có sức sát thương cực lớn và xuyên qua cơ thể của mười trại chủ Bích Nhãn.Đồng thời, vô số chiến binh Bích Nhãn bị cọc gỗ nhọn đâm vào, trong lòng lạnh buốt, máu phun ra cuồng loạn.Máu chảy xuống đáy hố theo thân cây. Hố đất trở thành hố máu.Mười trại chủ Bích Nhãn nôn ra máu tươi, tuyệt vọng nói: “Hoang Châu vuong, thật... âm hiểm!”“Tại sao lại làm nhiều cạm bây như vậy?”Giữa những cây cọc gỗ cũng có những chiến sĩ may mắn không bị cọc gỗ xuyên qualNhìn những đồng bọn của mình đang giấy chết trên cột gỗ bên cạnh và chiến binh Bích Nhãn rơi xuống hố, trong lòng tràn ngập niềm vui sống sót sau thảm họa.Họ vẫn còn sống!Tuy nhiên, Hạ Thiên đã đoán được chuyện như vậy sẽ xảy ra.Hắn đã sắp xếp một nhóm thiếu niên tàng kiếm trong hố đất từ trước.Vì vậy, trong một cái hố đầy bụi và máu tươi.Ánh kiếm đáng sợ bộc phát từ khoảng không, cắt cổ những người sống sót và khiến họ đổ máu xuống hố.Vì vậy, trong hố đất, không người nào có thể sống sót chạy ra. Giống như một con ma quỷ đáng sợ nhất đang ẩn nấp bên trong.Người rơi vào... sẽ chết!Quân đội Bích Nhãn phía sau.Tộc trưởng Bích Nhãn nheo mắt lại: “Thổi thú giác thu binh, dừng tấn công!” “Vù vù vù...Tiếng thú giác vang lên trong núi Thần Long.Chiến binh tộc Bích Nhãn vẫn còn sợ hãi dừng bước.Đáy lòng họ lạnh lẽo, sợ hãi nhìn hố to trước mặt!Người Hán thật sự rất gian xảo!Thật sự không thể trách họ vô năng!Chỉ trách những người Hán này hoàn toàn khác hẳn những người Hán hèn nhát trong Thập Vạn Đại Sơn.Hoang Châu Vương đúng là khác người!Trong lòng tộc trưởng Bích Nhãn, A Đan sợ hãi trừng mắt há hốc miệng, sắc mặt tái nhợt: “Tộc trưởng, chúng ta lại bị đánh bại sao?”Tộc trưởng Bích Nhãn sờ đầu trọc của mình: “Tiểu mỹ nhân A Đan yên tâm, tuy lần tấn công này chúng ta đã thiệt hại gân ngàn người nhưng cũng dò thám được thực hư của trại quân người Hán!”“Tiếp theo, tinh nhuệ của tộc Bích Nhãn ta sẽ lên đường!”“Nàng cứ chờ xem.”“Chúng ta thắng chắc!”Tộc trưởng Bích Nhãn vung tay lên: “Thổi thu giác, những tên đó không nhịn được nữa rồi!”“RõI” “Vù vù vù...”Tiếng thú giác đặc biệt của tộc Bích Nhãn lại lần nữa vang vọng khắp núi Thần Long.Ở bên khác, bên sông núi. Ở chỗ gần trại quân Hoang Châu nhất.Một nhóm võ sĩ tộc Bích Nhãn từ dưới sông nổi lên, họ giống như quái vật từ trong nước nổi lên, bay lên khỏi mặt nước và lướt sóng tới:“Người Hán, chết đi!” “Ha ha ha...”Tộc trưởng Bích Nhãn rất đắc ý: “Tiểu mỹ nhân A Đan, thế này gọi là đánh lén người khác, tấn công không kịp phòng bị!"“Lần này chúng ta thắng chắc rồi!”“Lát nữa ta sẽ chặt đầu của tên Hoang Châu Vương đó xuống, làm ly rượu cho nàng!”

Chương 335: C335: Chúng ta thắng chắc