Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…
Chương 344: C344: Đúng lúc này
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Thứ độc màu xanh lá này rất kỳ lạ.Lúc này.“Vù...”Trên trần hang đã thả khối đá Đoạn Long xuống xuất hiện một lực hút mạnh, hút toàn bộ khói độc màu xanh lá đi, không còn sót lại chút nào.Một lát sau, trong hang chỉ còn lại xác của các binh sĩ Bạch Hồ, còn khói độc màu xanh lá thì đã hoàn toàn biến mất.Ở đáy hang.“Ha ha ha...”A Đan xinh đẹp đứng tại chỗ, cười yêu kiều: “Chết hết rồi.” “Tốt quá rồi.”“A Đan đỡ mất công động thủNói xong, nàng ta cho chiếc ống gỗ cổ xưa vào trong ngực, dịu dàng nói: “Ra đi!”“Ta biết các ngươi đã theo vào tới tận đây.” Lúc này. “Vù vù vù...”Hạ Thiên dẫn đầu, Triệu Tử Thường và Tần Hồng Y theo sau, ba người họ nhẹ nhàng đáp xuống đất tựa như ba chiếc lá.Đôi mắt đẹp của A Đan nhìn họ chăm chú: “Quả nhiên đều là cao thủ!” “Các tử sĩ học phái Tàng Kiếm, các ngươi không muốn ra đây à?”“Ra đi!"“Khit khit..."Hạ Thiên hít mũi mấy cái, thoải mái nói: “Ra đi!”“Trên đường đi, nữ nhân này để lại bột thuốc, các ngươi đi qua là trên người đã dính phải bột rồi.”“Mỗi đoạn đường nàng ta lại rải một loại bột khác nhau, trên người các ngươi có sáu mùi nên nàng ta đánh hơi ra được, biết có người đi theo vào hang.”Lúc này, Tàng Nhất dẫn nhóm thiếu niên tàng kiếm đi ra: “Vương gia, vì sao chiến binh Bạch Hồ không bị dính bột?”Hạ Thiên thản nhiên nói: “Nàng ta yêu cầu chiến binh Bạch Hồ xếp thành một hàng dọc chính là vì... Trên đường nàng ta đi thì không rắc bột.”“Nàng ta chỉ rắc sang hai bên thôi.” “Chúng ta đi ngang qua hai bên chiến binh Bạch Hồ nên đương nhiên bị dính.”Tàng Nhất nghiêm mặt nhìn A Đan xinh đẹp: “Chủ nhân, thuộc hạ sẽ nhớ kỹ bài học lần này.”Hạ Thiên lắc đầu: “Vừa rồi ta cũng sơ suất.” “Tưởng rằng đó là mùi cỏ thuốc mọc dại trong hang.”“Nàng ta rất khôn khéo, không dùng thuốc độc, nếu không bản vương đã sớm phát hiện ra rồi.”“Nàng ta là cao thủ!” Lúc này, A Đan bị bao vây ở chính giữa, chẳng những không hoảng hốt mà còn cười đầy yêu kiều, b* ng*c đẫy đà rung rung: “Cảm ơn lời khen của HoangChâu vương.”“A Đan rất may mắn khi được nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú ở khoảng cách gần như vậy.”“Đúng là rất đẹp.”“Nếu như có thể ngủ với A Đan một giấc... Thì tốt!”Hạ Thiên ngước mắt lên: “Ngươi không phải nữ nhân tộc Bích Nhãn.” “Rốt cuộc ngươi là ai?”Tần Hồng Y đứng bên cạnh nheo đôi mắt đẹp lại, nhìn chằm chằm vào A Đan xinh đẹp: “Ngươi mang tới cho ta cảm giác rất quen thuộc!”“Chắc hẳn ngươi là đệ tử của nàng ấy?”Đúng lúc này.“Cạch cạch cạch...”Dưới đáy hang vang lên tiếng bánh răng chuyển động. Vách đá chỉ chít lỗ tách đôi ra, để lộ một lối đi.Bên trong là một không gian đen kịt, không nhìn thấy gì. Đột nhiên.“Rầm rầm rầm...”Từng ngọn lửa sáng lên trong không gian tối đen.Bên trong...
Thứ độc màu xanh lá này rất kỳ lạ.
Lúc này.
“Vù...”
Trên trần hang đã thả khối đá Đoạn Long xuống xuất hiện một lực hút mạnh, hút toàn bộ khói độc màu xanh lá đi, không còn sót lại chút nào.
Một lát sau, trong hang chỉ còn lại xác của các binh sĩ Bạch Hồ, còn khói độc màu xanh lá thì đã hoàn toàn biến mất.
Ở đáy hang.
“Ha ha ha...”
A Đan xinh đẹp đứng tại chỗ, cười yêu kiều: “Chết hết rồi.” “Tốt quá rồi.”
“A Đan đỡ mất công động thủ
Nói xong, nàng ta cho chiếc ống gỗ cổ xưa vào trong ngực, dịu dàng nói: “Ra đi!”
“Ta biết các ngươi đã theo vào tới tận đây.” Lúc này. “Vù vù vù...”
Hạ Thiên dẫn đầu, Triệu Tử Thường và Tần Hồng Y theo sau, ba người họ nhẹ nhàng đáp xuống đất tựa như ba chiếc lá.
Đôi mắt đẹp của A Đan nhìn họ chăm chú: “Quả nhiên đều là cao thủ!” “Các tử sĩ học phái Tàng Kiếm, các ngươi không muốn ra đây à?”
“Ra đi!"
“Khit khit..."
Hạ Thiên hít mũi mấy cái, thoải mái nói: “Ra đi!”
“Trên đường đi, nữ nhân này để lại bột thuốc, các ngươi đi qua là trên người đã dính phải bột rồi.”
“Mỗi đoạn đường nàng ta lại rải một loại bột khác nhau, trên người các ngươi có sáu mùi nên nàng ta đánh hơi ra được, biết có người đi theo vào hang.”
Lúc này, Tàng Nhất dẫn nhóm thiếu niên tàng kiếm đi ra: “Vương gia, vì sao chiến binh Bạch Hồ không bị dính bột?”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Nàng ta yêu cầu chiến binh Bạch Hồ xếp thành một hàng dọc chính là vì... Trên đường nàng ta đi thì không rắc bột.”
“Nàng ta chỉ rắc sang hai bên thôi.” “Chúng ta đi ngang qua hai bên chiến binh Bạch Hồ nên đương nhiên bị dính.”
Tàng Nhất nghiêm mặt nhìn A Đan xinh đẹp: “Chủ nhân, thuộc hạ sẽ nhớ kỹ bài học lần này.”
Hạ Thiên lắc đầu: “Vừa rồi ta cũng sơ suất.” “Tưởng rằng đó là mùi cỏ thuốc mọc dại trong hang.”
“Nàng ta rất khôn khéo, không dùng thuốc độc, nếu không bản vương đã sớm phát hiện ra rồi.”
“Nàng ta là cao thủ!” Lúc này, A Đan bị bao vây ở chính giữa, chẳng những không hoảng hốt mà còn cười đầy yêu kiều, b* ng*c đẫy đà rung rung: “Cảm ơn lời khen của Hoang
Châu vương.”
“A Đan rất may mắn khi được nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú ở khoảng cách gần như vậy.”
“Đúng là rất đẹp.”
“Nếu như có thể ngủ với A Đan một giấc... Thì tốt!”
Hạ Thiên ngước mắt lên: “Ngươi không phải nữ nhân tộc Bích Nhãn.” “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Tần Hồng Y đứng bên cạnh nheo đôi mắt đẹp lại, nhìn chằm chằm vào A Đan xinh đẹp: “Ngươi mang tới cho ta cảm giác rất quen thuộc!”
“Chắc hẳn ngươi là đệ tử của nàng ấy?”
Đúng lúc này.
“Cạch cạch cạch...”
Dưới đáy hang vang lên tiếng bánh răng chuyển động. Vách đá chỉ chít lỗ tách đôi ra, để lộ một lối đi.
Bên trong là một không gian đen kịt, không nhìn thấy gì. Đột nhiên.
“Rầm rầm rầm...”
Từng ngọn lửa sáng lên trong không gian tối đen.
Bên trong...
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Thứ độc màu xanh lá này rất kỳ lạ.Lúc này.“Vù...”Trên trần hang đã thả khối đá Đoạn Long xuống xuất hiện một lực hút mạnh, hút toàn bộ khói độc màu xanh lá đi, không còn sót lại chút nào.Một lát sau, trong hang chỉ còn lại xác của các binh sĩ Bạch Hồ, còn khói độc màu xanh lá thì đã hoàn toàn biến mất.Ở đáy hang.“Ha ha ha...”A Đan xinh đẹp đứng tại chỗ, cười yêu kiều: “Chết hết rồi.” “Tốt quá rồi.”“A Đan đỡ mất công động thủNói xong, nàng ta cho chiếc ống gỗ cổ xưa vào trong ngực, dịu dàng nói: “Ra đi!”“Ta biết các ngươi đã theo vào tới tận đây.” Lúc này. “Vù vù vù...”Hạ Thiên dẫn đầu, Triệu Tử Thường và Tần Hồng Y theo sau, ba người họ nhẹ nhàng đáp xuống đất tựa như ba chiếc lá.Đôi mắt đẹp của A Đan nhìn họ chăm chú: “Quả nhiên đều là cao thủ!” “Các tử sĩ học phái Tàng Kiếm, các ngươi không muốn ra đây à?”“Ra đi!"“Khit khit..."Hạ Thiên hít mũi mấy cái, thoải mái nói: “Ra đi!”“Trên đường đi, nữ nhân này để lại bột thuốc, các ngươi đi qua là trên người đã dính phải bột rồi.”“Mỗi đoạn đường nàng ta lại rải một loại bột khác nhau, trên người các ngươi có sáu mùi nên nàng ta đánh hơi ra được, biết có người đi theo vào hang.”Lúc này, Tàng Nhất dẫn nhóm thiếu niên tàng kiếm đi ra: “Vương gia, vì sao chiến binh Bạch Hồ không bị dính bột?”Hạ Thiên thản nhiên nói: “Nàng ta yêu cầu chiến binh Bạch Hồ xếp thành một hàng dọc chính là vì... Trên đường nàng ta đi thì không rắc bột.”“Nàng ta chỉ rắc sang hai bên thôi.” “Chúng ta đi ngang qua hai bên chiến binh Bạch Hồ nên đương nhiên bị dính.”Tàng Nhất nghiêm mặt nhìn A Đan xinh đẹp: “Chủ nhân, thuộc hạ sẽ nhớ kỹ bài học lần này.”Hạ Thiên lắc đầu: “Vừa rồi ta cũng sơ suất.” “Tưởng rằng đó là mùi cỏ thuốc mọc dại trong hang.”“Nàng ta rất khôn khéo, không dùng thuốc độc, nếu không bản vương đã sớm phát hiện ra rồi.”“Nàng ta là cao thủ!” Lúc này, A Đan bị bao vây ở chính giữa, chẳng những không hoảng hốt mà còn cười đầy yêu kiều, b* ng*c đẫy đà rung rung: “Cảm ơn lời khen của HoangChâu vương.”“A Đan rất may mắn khi được nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú ở khoảng cách gần như vậy.”“Đúng là rất đẹp.”“Nếu như có thể ngủ với A Đan một giấc... Thì tốt!”Hạ Thiên ngước mắt lên: “Ngươi không phải nữ nhân tộc Bích Nhãn.” “Rốt cuộc ngươi là ai?”Tần Hồng Y đứng bên cạnh nheo đôi mắt đẹp lại, nhìn chằm chằm vào A Đan xinh đẹp: “Ngươi mang tới cho ta cảm giác rất quen thuộc!”“Chắc hẳn ngươi là đệ tử của nàng ấy?”Đúng lúc này.“Cạch cạch cạch...”Dưới đáy hang vang lên tiếng bánh răng chuyển động. Vách đá chỉ chít lỗ tách đôi ra, để lộ một lối đi.Bên trong là một không gian đen kịt, không nhìn thấy gì. Đột nhiên.“Rầm rầm rầm...”Từng ngọn lửa sáng lên trong không gian tối đen.Bên trong...