Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…
Chương 352: C352: Lúc này
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Lúc này.“Keng keng keng..."Thanh kiếm sắc của Tần Hồng Y đối đầu trực diện với đuôi mãng giao.Kiếm đâm vào vảy mãng giao, tóe ra tia lửa, vạch nên những đường màu trắng trên lớp vảy.Nhưng lại không phá được lớp phòng ngự vảy giáp của mãng giao. Vảy của mãng giao có khả năng phòng ngự đáng sợ. Khiến tông sư cũng bó tay!Mắt Hạ Thiên sáng lên: “Tử Thường, mãng giao lớn như thế, trên mình nó có tới ba ngàn chiếc vảy không nhỉ?”Triệu Tử Thường nghe vậy, mắt cũng sáng lên: “Vương gia, chỉ có nhiều hơn, không có chuyện ít hơn.”Hạ Thiên mỉm cười: “Chờ giết được con mãng giao này rồi, chúng ta chế tạo lấy ba ngàn bộ chiến giáp cho Thân Vệ Doanh, dùng vảy mãng giao làm kính hộ tâm chắc là cực tốt.”Triệu Tử Thường cực kỳ đồng ý: “Sau khi mãng giao chết, mặc dù vảy không còn được máu mãng giao nuôi dưỡng, không chống lại được đòn tấn công bằng chân khí cảnh giới Tông Sư nhưng chắc chắn có thể ngăn được đòn đánh xuyên tim của cao thủ hạng nhất, chế tạo ra đồ phòng ngự cực tốt.”“Lúc nào Tử Thường cũng hiểu lòng ta.”Triệu Tử Thường cười chất phác.Đi theo bên cạnh thánh nhân Vương gia, lây dính trí tuệ của thánh nhân, hắn †a cảm thấy mình càng ngày càng thông minh hơn!Mặc dù, sư phụ Cốc Phu Tử nói hắn ta vốn đã rất thông minh rồi.Ở đằng kia, dường như mãng giao nghe hiểu Hạ Thiên và Triệu Tử Thường nói gì với nhau.Nó trợn mắt lên, phóng sát khí ra ngoài, hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Thiên và Triệu Tử Thường một cái.Mãng giao mất tập trung.Tân Hồng Y rất nhạy bén.“Giết!”Kiếm của Tần Hồng Y kèm theo chân khí cảnh giới Tông Sư nhẹ nhàng linh hoạt không kẽ hở, lần nào cũng có thể tìm ra được nhược điểm trong lớp phòngngự của mãng giao, đâm kiếm vào trúng lớp vảy.Mặc dù không lần nào đâm thủng được nhưng Trường Sinh chân kình cảnh giới Tông Sư lại có thể xuyên qua lớp vảy, đánh vào nhục thể của mãng giao.“Xi xì xì...Mãng giao bị đau, mỗi lần trúng kiếm, miệng nó lại há to, khối ngọc trong miệng lộ ra trước mắt Hạ Thiên.Lúc này, Hạ Thiên nhìn khối ngọc trong miệng mãng giao, lẩm bẩm hỏi không khí: “Quái nhân, rốt cuộc khối ngọc này có tác dụng gì?”“Thật sự có liên quan với kho báu ư?” “Có lẽ đây cũng là thứ ngươi dùng để lừa người khác trong lúc nhàm chán?”Nếu Hạ Thiên không đoán sai... Khối ngọc trong miệng mãng giao là do quái nhân nhàm chán khảm vào.Nếu không, trừ phi con mãng giao này bị hâm mới lấy một khối ngọc làm răng.Cho nên, nhân vật làm ra chuyện này đúng là quái nhân. Đúng là nhàm chán.Cho nên, ông ấy mới lập nên Tắc Hạ Học Cung, “bóp nặn” ra học phái Bách Gia?Cho nên ông ấy mới đóng giả làm Thánh Nhân đi khai trí cho đại lục này. Có điều, tại sao ở đây không có Luận Ngữ?Tại sao cũng không có Đạo Đức Kinh?Tại sao cũng không có Đường thi Tống từ?Hạ Thiên khẽ cau mày: “Quái nhân không giỏi văn?”“Vì ông ấy không có tài văn chương nên lúc dạy đệ tử, thích cầm đồ đập vào đầu người ta?”
Lúc này.
“Keng keng keng..."
Thanh kiếm sắc của Tần Hồng Y đối đầu trực diện với đuôi mãng giao.
Kiếm đâm vào vảy mãng giao, tóe ra tia lửa, vạch nên những đường màu trắng trên lớp vảy.
Nhưng lại không phá được lớp phòng ngự vảy giáp của mãng giao. Vảy của mãng giao có khả năng phòng ngự đáng sợ. Khiến tông sư cũng bó tay!
Mắt Hạ Thiên sáng lên: “Tử Thường, mãng giao lớn như thế, trên mình nó có tới ba ngàn chiếc vảy không nhỉ?”
Triệu Tử Thường nghe vậy, mắt cũng sáng lên: “Vương gia, chỉ có nhiều hơn, không có chuyện ít hơn.”
Hạ Thiên mỉm cười: “Chờ giết được con mãng giao này rồi, chúng ta chế tạo lấy ba ngàn bộ chiến giáp cho Thân Vệ Doanh, dùng vảy mãng giao làm kính hộ tâm chắc là cực tốt.”
Triệu Tử Thường cực kỳ đồng ý: “Sau khi mãng giao chết, mặc dù vảy không còn được máu mãng giao nuôi dưỡng, không chống lại được đòn tấn công bằng chân khí cảnh giới Tông Sư nhưng chắc chắn có thể ngăn được đòn đánh xuyên tim của cao thủ hạng nhất, chế tạo ra đồ phòng ngự cực tốt.”
“Lúc nào Tử Thường cũng hiểu lòng ta.”
Triệu Tử Thường cười chất phác.
Đi theo bên cạnh thánh nhân Vương gia, lây dính trí tuệ của thánh nhân, hắn †a cảm thấy mình càng ngày càng thông minh hơn!
Mặc dù, sư phụ Cốc Phu Tử nói hắn ta vốn đã rất thông minh rồi.
Ở đằng kia, dường như mãng giao nghe hiểu Hạ Thiên và Triệu Tử Thường nói gì với nhau.
Nó trợn mắt lên, phóng sát khí ra ngoài, hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Thiên và Triệu Tử Thường một cái.
Mãng giao mất tập trung.
Tân Hồng Y rất nhạy bén.
“Giết!”
Kiếm của Tần Hồng Y kèm theo chân khí cảnh giới Tông Sư nhẹ nhàng linh hoạt không kẽ hở, lần nào cũng có thể tìm ra được nhược điểm trong lớp phòng
ngự của mãng giao, đâm kiếm vào trúng lớp vảy.
Mặc dù không lần nào đâm thủng được nhưng Trường Sinh chân kình cảnh giới Tông Sư lại có thể xuyên qua lớp vảy, đánh vào nhục thể của mãng giao.
“Xi xì xì...
Mãng giao bị đau, mỗi lần trúng kiếm, miệng nó lại há to, khối ngọc trong miệng lộ ra trước mắt Hạ Thiên.
Lúc này, Hạ Thiên nhìn khối ngọc trong miệng mãng giao, lẩm bẩm hỏi không khí: “Quái nhân, rốt cuộc khối ngọc này có tác dụng gì?”
“Thật sự có liên quan với kho báu ư?” “Có lẽ đây cũng là thứ ngươi dùng để lừa người khác trong lúc nhàm chán?”
Nếu Hạ Thiên không đoán sai... Khối ngọc trong miệng mãng giao là do quái nhân nhàm chán khảm vào.
Nếu không, trừ phi con mãng giao này bị hâm mới lấy một khối ngọc làm răng.
Cho nên, nhân vật làm ra chuyện này đúng là quái nhân. Đúng là nhàm chán.
Cho nên, ông ấy mới lập nên Tắc Hạ Học Cung, “bóp nặn” ra học phái Bách Gia?
Cho nên ông ấy mới đóng giả làm Thánh Nhân đi khai trí cho đại lục này. Có điều, tại sao ở đây không có Luận Ngữ?
Tại sao cũng không có Đạo Đức Kinh?
Tại sao cũng không có Đường thi Tống từ?
Hạ Thiên khẽ cau mày: “Quái nhân không giỏi văn?”
“Vì ông ấy không có tài văn chương nên lúc dạy đệ tử, thích cầm đồ đập vào đầu người ta?”
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Lúc này.“Keng keng keng..."Thanh kiếm sắc của Tần Hồng Y đối đầu trực diện với đuôi mãng giao.Kiếm đâm vào vảy mãng giao, tóe ra tia lửa, vạch nên những đường màu trắng trên lớp vảy.Nhưng lại không phá được lớp phòng ngự vảy giáp của mãng giao. Vảy của mãng giao có khả năng phòng ngự đáng sợ. Khiến tông sư cũng bó tay!Mắt Hạ Thiên sáng lên: “Tử Thường, mãng giao lớn như thế, trên mình nó có tới ba ngàn chiếc vảy không nhỉ?”Triệu Tử Thường nghe vậy, mắt cũng sáng lên: “Vương gia, chỉ có nhiều hơn, không có chuyện ít hơn.”Hạ Thiên mỉm cười: “Chờ giết được con mãng giao này rồi, chúng ta chế tạo lấy ba ngàn bộ chiến giáp cho Thân Vệ Doanh, dùng vảy mãng giao làm kính hộ tâm chắc là cực tốt.”Triệu Tử Thường cực kỳ đồng ý: “Sau khi mãng giao chết, mặc dù vảy không còn được máu mãng giao nuôi dưỡng, không chống lại được đòn tấn công bằng chân khí cảnh giới Tông Sư nhưng chắc chắn có thể ngăn được đòn đánh xuyên tim của cao thủ hạng nhất, chế tạo ra đồ phòng ngự cực tốt.”“Lúc nào Tử Thường cũng hiểu lòng ta.”Triệu Tử Thường cười chất phác.Đi theo bên cạnh thánh nhân Vương gia, lây dính trí tuệ của thánh nhân, hắn †a cảm thấy mình càng ngày càng thông minh hơn!Mặc dù, sư phụ Cốc Phu Tử nói hắn ta vốn đã rất thông minh rồi.Ở đằng kia, dường như mãng giao nghe hiểu Hạ Thiên và Triệu Tử Thường nói gì với nhau.Nó trợn mắt lên, phóng sát khí ra ngoài, hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Thiên và Triệu Tử Thường một cái.Mãng giao mất tập trung.Tân Hồng Y rất nhạy bén.“Giết!”Kiếm của Tần Hồng Y kèm theo chân khí cảnh giới Tông Sư nhẹ nhàng linh hoạt không kẽ hở, lần nào cũng có thể tìm ra được nhược điểm trong lớp phòngngự của mãng giao, đâm kiếm vào trúng lớp vảy.Mặc dù không lần nào đâm thủng được nhưng Trường Sinh chân kình cảnh giới Tông Sư lại có thể xuyên qua lớp vảy, đánh vào nhục thể của mãng giao.“Xi xì xì...Mãng giao bị đau, mỗi lần trúng kiếm, miệng nó lại há to, khối ngọc trong miệng lộ ra trước mắt Hạ Thiên.Lúc này, Hạ Thiên nhìn khối ngọc trong miệng mãng giao, lẩm bẩm hỏi không khí: “Quái nhân, rốt cuộc khối ngọc này có tác dụng gì?”“Thật sự có liên quan với kho báu ư?” “Có lẽ đây cũng là thứ ngươi dùng để lừa người khác trong lúc nhàm chán?”Nếu Hạ Thiên không đoán sai... Khối ngọc trong miệng mãng giao là do quái nhân nhàm chán khảm vào.Nếu không, trừ phi con mãng giao này bị hâm mới lấy một khối ngọc làm răng.Cho nên, nhân vật làm ra chuyện này đúng là quái nhân. Đúng là nhàm chán.Cho nên, ông ấy mới lập nên Tắc Hạ Học Cung, “bóp nặn” ra học phái Bách Gia?Cho nên ông ấy mới đóng giả làm Thánh Nhân đi khai trí cho đại lục này. Có điều, tại sao ở đây không có Luận Ngữ?Tại sao cũng không có Đạo Đức Kinh?Tại sao cũng không có Đường thi Tống từ?Hạ Thiên khẽ cau mày: “Quái nhân không giỏi văn?”“Vì ông ấy không có tài văn chương nên lúc dạy đệ tử, thích cầm đồ đập vào đầu người ta?”