Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 437: C437: Đâu ai muốn chết chứ

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Thái độ của các võ tướng lộ rõ trước mắt Hạ đế.Điều này không nằm ngoài dự đoán của Hạ đế.Đâu ai muốn chết chứ!"ôi..."Hạ đế thở dài yếu ớt: “Thái tử, hay là con làm thống soái đi chiến đấu nhé!” “Âm..”Thái tử sợ hoảng hồn, hai chân mềm nhữn, quỳ rạp xuống đất, khóc không ra nước mắt: “Phụ hoàng, hài nhi không hiểu gì về chiến sự cải”Đúng là đứng trước mặt vua, họa từ trên trời rơi xuống!Lão Cửu thối tha chết tiệt kia đúng là tai tỉnh.Tại hắn ở Hoang Châu mà phụ hoàng buộc lòng phải phái binh đi cứu hắn. Nhưng tại sao lại bảo hắn ta dẫn binh chứ?Lẽ nào Lão Cửu thối kia có chết cũng phải kéo hắn ta chết chung ư?Hạ đế nghiêm túc nhìn chằm chằm Thái tử: “Chính vì con không hiểu gì về chiến sự nên phải nhân cơ hội này tới Hoang Châu rèn luyện, đi về rồi là sẽ hiểu về chiến sự ngay thôi.”Thái tử quỳ dưới đất: “Phụ hoàng, sức khỏe hài nhi yếu, không thích hợp hành quân xa.”Hạ đế thấy mắt Thái tử thâm quầng, lại nghĩ tới chuyện hai lần trước hắn ta tè ra quần ngay trên điện, không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài: “Ôi, sức khỏe củacon như vậy, chớ để trẫm phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh!”Một nam nhân hơn ba mươi tuổi mà hơi một tí là sợ vãi tè, đây đúng là bệnh nan ylĐây chính là nguyên nhân Thái tử không sinh được hoàng tôn.Ông ta đã hỏi ngự y rồi, bệnh này không chữa được.Thái tử không sinh được nhỉ tử thì rất khó thượng vị.Hạ đế hiểu rõ.Cho nên, chi bằng đưa Thái tử ra tiền tuyến rèn luyện một phen, trải qua máu lửa tôi luyện, có khi ý chí sẽ kiên cường lên thì sao?Hạ đế khá nóng lòng muốn thử xem sao.Nhưng Thái tử lại than thở khóc lóc: “Phụ hoàng, hài nhi...”Hắn ta còn chưa nói xong đã hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.Hạ đế: “...”Đúng là gỗ mục không thể đếo!Lúc này, một vài trọng thần phe Thái tử nhíu mày.Thái tử đúng là nhát gan.Thật sự không giống bậc quân vương.Hơn nữa, vừa rồi Hoàng đế bệ hạ nói gì?Đừng để ông ta người đầu bạc tiễn người đầu xanh?Xem ra không thể đi theo Thái tử được nữa.

Thái độ của các võ tướng lộ rõ trước mắt Hạ đế.

Điều này không nằm ngoài dự đoán của Hạ đế.

Đâu ai muốn chết chứ!

"ôi..."

Hạ đế thở dài yếu ớt: “Thái tử, hay là con làm thống soái đi chiến đấu nhé!” “Âm..”

Thái tử sợ hoảng hồn, hai chân mềm nhữn, quỳ rạp xuống đất, khóc không ra nước mắt: “Phụ hoàng, hài nhi không hiểu gì về chiến sự cải”

Đúng là đứng trước mặt vua, họa từ trên trời rơi xuống!

Lão Cửu thối tha chết tiệt kia đúng là tai tỉnh.

Tại hắn ở Hoang Châu mà phụ hoàng buộc lòng phải phái binh đi cứu hắn. Nhưng tại sao lại bảo hắn ta dẫn binh chứ?

Lẽ nào Lão Cửu thối kia có chết cũng phải kéo hắn ta chết chung ư?

Hạ đế nghiêm túc nhìn chằm chằm Thái tử: “Chính vì con không hiểu gì về chiến sự nên phải nhân cơ hội này tới Hoang Châu rèn luyện, đi về rồi là sẽ hiểu về chiến sự ngay thôi.”

Thái tử quỳ dưới đất: “Phụ hoàng, sức khỏe hài nhi yếu, không thích hợp hành quân xa.”

Hạ đế thấy mắt Thái tử thâm quầng, lại nghĩ tới chuyện hai lần trước hắn ta tè ra quần ngay trên điện, không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài: “Ôi, sức khỏe của

con như vậy, chớ để trẫm phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh!”

Một nam nhân hơn ba mươi tuổi mà hơi một tí là sợ vãi tè, đây đúng là bệnh nan yl

Đây chính là nguyên nhân Thái tử không sinh được hoàng tôn.

Ông ta đã hỏi ngự y rồi, bệnh này không chữa được.

Thái tử không sinh được nhỉ tử thì rất khó thượng vị.

Hạ đế hiểu rõ.

Cho nên, chi bằng đưa Thái tử ra tiền tuyến rèn luyện một phen, trải qua máu lửa tôi luyện, có khi ý chí sẽ kiên cường lên thì sao?

Hạ đế khá nóng lòng muốn thử xem sao.

Nhưng Thái tử lại than thở khóc lóc: “Phụ hoàng, hài nhi...”

Hắn ta còn chưa nói xong đã hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.

Hạ đế: “...”

Đúng là gỗ mục không thể đếo!

Lúc này, một vài trọng thần phe Thái tử nhíu mày.

Thái tử đúng là nhát gan.

Thật sự không giống bậc quân vương.

Hơn nữa, vừa rồi Hoàng đế bệ hạ nói gì?

Đừng để ông ta người đầu bạc tiễn người đầu xanh?

Xem ra không thể đi theo Thái tử được nữa.

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Thái độ của các võ tướng lộ rõ trước mắt Hạ đế.Điều này không nằm ngoài dự đoán của Hạ đế.Đâu ai muốn chết chứ!"ôi..."Hạ đế thở dài yếu ớt: “Thái tử, hay là con làm thống soái đi chiến đấu nhé!” “Âm..”Thái tử sợ hoảng hồn, hai chân mềm nhữn, quỳ rạp xuống đất, khóc không ra nước mắt: “Phụ hoàng, hài nhi không hiểu gì về chiến sự cải”Đúng là đứng trước mặt vua, họa từ trên trời rơi xuống!Lão Cửu thối tha chết tiệt kia đúng là tai tỉnh.Tại hắn ở Hoang Châu mà phụ hoàng buộc lòng phải phái binh đi cứu hắn. Nhưng tại sao lại bảo hắn ta dẫn binh chứ?Lẽ nào Lão Cửu thối kia có chết cũng phải kéo hắn ta chết chung ư?Hạ đế nghiêm túc nhìn chằm chằm Thái tử: “Chính vì con không hiểu gì về chiến sự nên phải nhân cơ hội này tới Hoang Châu rèn luyện, đi về rồi là sẽ hiểu về chiến sự ngay thôi.”Thái tử quỳ dưới đất: “Phụ hoàng, sức khỏe hài nhi yếu, không thích hợp hành quân xa.”Hạ đế thấy mắt Thái tử thâm quầng, lại nghĩ tới chuyện hai lần trước hắn ta tè ra quần ngay trên điện, không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài: “Ôi, sức khỏe củacon như vậy, chớ để trẫm phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh!”Một nam nhân hơn ba mươi tuổi mà hơi một tí là sợ vãi tè, đây đúng là bệnh nan ylĐây chính là nguyên nhân Thái tử không sinh được hoàng tôn.Ông ta đã hỏi ngự y rồi, bệnh này không chữa được.Thái tử không sinh được nhỉ tử thì rất khó thượng vị.Hạ đế hiểu rõ.Cho nên, chi bằng đưa Thái tử ra tiền tuyến rèn luyện một phen, trải qua máu lửa tôi luyện, có khi ý chí sẽ kiên cường lên thì sao?Hạ đế khá nóng lòng muốn thử xem sao.Nhưng Thái tử lại than thở khóc lóc: “Phụ hoàng, hài nhi...”Hắn ta còn chưa nói xong đã hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.Hạ đế: “...”Đúng là gỗ mục không thể đếo!Lúc này, một vài trọng thần phe Thái tử nhíu mày.Thái tử đúng là nhát gan.Thật sự không giống bậc quân vương.Hơn nữa, vừa rồi Hoàng đế bệ hạ nói gì?Đừng để ông ta người đầu bạc tiễn người đầu xanh?Xem ra không thể đi theo Thái tử được nữa.

Chương 437: C437: Đâu ai muốn chết chứ