Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 505: Ánh trăng mờ ảo

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Đoàn xe của Đỗ Nguyệt Nhi đã nhổ trại, chuẩn bị xuất phát.Đúng lúc này."Báo..."Một ky binh phụ trách chặn hậu phi ngựa đến: "Tiểu thư, đẳng sau có thị vệ trong nhà cầm lệnh bài của người đến, nói rằng có việc cần bẩm báo!"Hai mắt Đỗ Nguyệt Nhi sáng rực!Cuối cùng, hắn đã tới rồi!Đêm qua.Ánh trăng mờ ảo.Nàng ta ruột gan rối bời.Hắn đeo bịt mặt.Nên nàng ta chưa nhìn rõ mặt của tên oan gia đó!Có khả năng, tên oan gia đó đã nhìn sạch nàng ta rồi!Hôm nay,Nàng ta phải nhìn xem, rốt cuộc tên oan gia này dáng dấp thế nào? Và hắn là nhân vật phong lưu cỡ nào?Đang nghĩ ngợi.Một thiếu niên dáng người thẳng tắp, sải bước dưới ánh bình minh đi tới... Giờ phút này.Dù Hạ Thiên đang mặc trang phục thị vệ của nhà họ Đỗ, khuôn mặt còn bám bụi, thì cũng không che được ngũ quan tuấn mỹ của hắn.Và cũng khó mà che được khí chất xuất sắc của hẳn.Đỗ Nguyệt Nhi đứng trên càng xe, khẽ cắn môi đỏ, đôi mắt dịu dàng như nước nhìn hắn chăm chú.Hóa ra tên oan gia này lại đẹp trai thết 'Trông cứ như chàng trai bước ra từ trong tranh vậy!Nàng ta hướng mắt xuống, lại quan sát thân hình của Hạ Thiên... gầy thì có gầy, nhưng lại có thịt, thân hình đẹp thật sự.Môi của Đỗ Nguyệt Nhi bị nàng ta tự cắn ra dấu răng. Nàng ta, tim đập thình thịch.Khuôn mặt xinh đẹp, nóng bừng.Lúc này.Hạ Thiên và Vô Diện Nhân Bạch Hổ tiến lên chào: "Bạch Tinh, Bạch Hổ bái kiến tiểu thư!"Mặt Đỗ Nguyệt Nhi càng đỏ hơn! "Thịch thịch thịch..."Trái tim nàng ta như thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy!Tại sao, hắn phải dùng bí danh là Bạch Tỉnh nhỉ?Hắn nguyện làm ngôi sao bầu bạn bên ánh trăng này sao?Chẳng lẽ, tên oan gia này đang dùng bí danh để thổ lộ với nàng ta hả? Trái tim Đỗ Nguyệt Nhi mê rồi!Tại sao một cái bí danh, cũng có thể chạm đến linh hồn nàng ta thế? Lúc này.Sự khác thường của Đỗ Nguyệt Nhi đã thu hút sự ý chú của các võ thị nữ trước xe ngựa.Tiểu thư đang rất khác thường!Sau đó.Bọn họ quay sang nhìn Hạ Thiên!Anh thị vệ nhà họ Đỗ này tuy mặt đầy bụi bặm, nhưng vẫn có thể nhìn ra, hắn đúng là một lang quân đẹp trai.Đặc biệt là đôi mắt kia, trông cứ như chứa cả bầu trời sao, đã nhìn vào rồi thì không muốn rời mắt nữa.

Đoàn xe của Đỗ Nguyệt Nhi đã nhổ trại, chuẩn bị xuất phát.

Đúng lúc này.

"Báo..."

Một ky binh phụ trách chặn hậu phi ngựa đến: "Tiểu thư, đẳng sau có thị vệ trong nhà cầm lệnh bài của người đến, nói rằng có việc cần bẩm báo!"

Hai mắt Đỗ Nguyệt Nhi sáng rực!

Cuối cùng, hắn đã tới rồi!

Đêm qua.

Ánh trăng mờ ảo.

Nàng ta ruột gan rối bời.

Hắn đeo bịt mặt.

Nên nàng ta chưa nhìn rõ mặt của tên oan gia đó!

Có khả năng, tên oan gia đó đã nhìn sạch nàng ta rồi!

Hôm nay,

Nàng ta phải nhìn xem, rốt cuộc tên oan gia này dáng dấp thế nào? Và hắn là nhân vật phong lưu cỡ nào?

Đang nghĩ ngợi.

Một thiếu niên dáng người thẳng tắp, sải bước dưới ánh bình minh đi tới... Giờ phút này.

Dù Hạ Thiên đang mặc trang phục thị vệ của nhà họ Đỗ, khuôn mặt còn bám bụi, thì cũng không che được ngũ quan tuấn mỹ của hắn.

Và cũng khó mà che được khí chất xuất sắc của hẳn.

Đỗ Nguyệt Nhi đứng trên càng xe, khẽ cắn môi đỏ, đôi mắt dịu dàng như nước nhìn hắn chăm chú.

Hóa ra tên oan gia này lại đẹp trai thết 'Trông cứ như chàng trai bước ra từ trong tranh vậy!

Nàng ta hướng mắt xuống, lại quan sát thân hình của Hạ Thiên... gầy thì có gầy, nhưng lại có thịt, thân hình đẹp thật sự.

Môi của Đỗ Nguyệt Nhi bị nàng ta tự cắn ra dấu răng. Nàng ta, tim đập thình thịch.

Khuôn mặt xinh đẹp, nóng bừng.

Lúc này.

Hạ Thiên và Vô Diện Nhân Bạch Hổ tiến lên chào: "Bạch Tinh, Bạch Hổ bái kiến tiểu thư!"

Mặt Đỗ Nguyệt Nhi càng đỏ hơn! "Thịch thịch thịch..."

Trái tim nàng ta như thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy!

Tại sao, hắn phải dùng bí danh là Bạch Tỉnh nhỉ?

Hắn nguyện làm ngôi sao bầu bạn bên ánh trăng này sao?

Chẳng lẽ, tên oan gia này đang dùng bí danh để thổ lộ với nàng ta hả? Trái tim Đỗ Nguyệt Nhi mê rồi!

Tại sao một cái bí danh, cũng có thể chạm đến linh hồn nàng ta thế? Lúc này.

Sự khác thường của Đỗ Nguyệt Nhi đã thu hút sự ý chú của các võ thị nữ trước xe ngựa.

Tiểu thư đang rất khác thường!

Sau đó.

Bọn họ quay sang nhìn Hạ Thiên!

Anh thị vệ nhà họ Đỗ này tuy mặt đầy bụi bặm, nhưng vẫn có thể nhìn ra, hắn đúng là một lang quân đẹp trai.

Đặc biệt là đôi mắt kia, trông cứ như chứa cả bầu trời sao, đã nhìn vào rồi thì không muốn rời mắt nữa.

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Đoàn xe của Đỗ Nguyệt Nhi đã nhổ trại, chuẩn bị xuất phát.Đúng lúc này."Báo..."Một ky binh phụ trách chặn hậu phi ngựa đến: "Tiểu thư, đẳng sau có thị vệ trong nhà cầm lệnh bài của người đến, nói rằng có việc cần bẩm báo!"Hai mắt Đỗ Nguyệt Nhi sáng rực!Cuối cùng, hắn đã tới rồi!Đêm qua.Ánh trăng mờ ảo.Nàng ta ruột gan rối bời.Hắn đeo bịt mặt.Nên nàng ta chưa nhìn rõ mặt của tên oan gia đó!Có khả năng, tên oan gia đó đã nhìn sạch nàng ta rồi!Hôm nay,Nàng ta phải nhìn xem, rốt cuộc tên oan gia này dáng dấp thế nào? Và hắn là nhân vật phong lưu cỡ nào?Đang nghĩ ngợi.Một thiếu niên dáng người thẳng tắp, sải bước dưới ánh bình minh đi tới... Giờ phút này.Dù Hạ Thiên đang mặc trang phục thị vệ của nhà họ Đỗ, khuôn mặt còn bám bụi, thì cũng không che được ngũ quan tuấn mỹ của hắn.Và cũng khó mà che được khí chất xuất sắc của hẳn.Đỗ Nguyệt Nhi đứng trên càng xe, khẽ cắn môi đỏ, đôi mắt dịu dàng như nước nhìn hắn chăm chú.Hóa ra tên oan gia này lại đẹp trai thết 'Trông cứ như chàng trai bước ra từ trong tranh vậy!Nàng ta hướng mắt xuống, lại quan sát thân hình của Hạ Thiên... gầy thì có gầy, nhưng lại có thịt, thân hình đẹp thật sự.Môi của Đỗ Nguyệt Nhi bị nàng ta tự cắn ra dấu răng. Nàng ta, tim đập thình thịch.Khuôn mặt xinh đẹp, nóng bừng.Lúc này.Hạ Thiên và Vô Diện Nhân Bạch Hổ tiến lên chào: "Bạch Tinh, Bạch Hổ bái kiến tiểu thư!"Mặt Đỗ Nguyệt Nhi càng đỏ hơn! "Thịch thịch thịch..."Trái tim nàng ta như thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy!Tại sao, hắn phải dùng bí danh là Bạch Tỉnh nhỉ?Hắn nguyện làm ngôi sao bầu bạn bên ánh trăng này sao?Chẳng lẽ, tên oan gia này đang dùng bí danh để thổ lộ với nàng ta hả? Trái tim Đỗ Nguyệt Nhi mê rồi!Tại sao một cái bí danh, cũng có thể chạm đến linh hồn nàng ta thế? Lúc này.Sự khác thường của Đỗ Nguyệt Nhi đã thu hút sự ý chú của các võ thị nữ trước xe ngựa.Tiểu thư đang rất khác thường!Sau đó.Bọn họ quay sang nhìn Hạ Thiên!Anh thị vệ nhà họ Đỗ này tuy mặt đầy bụi bặm, nhưng vẫn có thể nhìn ra, hắn đúng là một lang quân đẹp trai.Đặc biệt là đôi mắt kia, trông cứ như chứa cả bầu trời sao, đã nhìn vào rồi thì không muốn rời mắt nữa.

Chương 505: Ánh trăng mờ ảo