Tác giả:

Tên tôi là Trần Tùng, nhà ở trong một thôn nhỏ gọi là Lạc Nhật, gần bên bờ sông. Chuyện xưa kể lại, lên núi kiếm ăn, xuống sông uống nước, tổ tiên của tôi đã ở đây, cho nên cái nuôi sống chúng tôi chính là những thứ trên dòng sông này. Nhưng không phải là bắt cá bắt tôm, mà là… vớt xác! Chỉ là, cái nghề vớt xác do tổ tiên truyền lại này, đến thế hệ của tôi, vì thể chất đặc thù, nên ông nội và cha tôi không muốn cho tôi đụng tới. Chuyện này luôn luôn khiến tôi rất phiền muộn, bởi vì khả năng vớt xác của nhà họ Trần chúng tôi ở thôn này mà nhận thứ hai thì chẳng ai dám nhận là thứ nhất. Nhưng mà gần đây đã xảy ra một sự kiện, không chỉ suýt nữa đã đập vỡ bảng hiệu của nhà tôi, mà còn suýt nữa khiến một nhà ba đời chúng tôi suýt nữa mất mạng. Ban đầu, sự việc phát sinh vào lúc tôi được nghỉ hè, thời tiết nóng bức khó chịu, con trai cả của nhà họ Lý ở đầu thôn tới đập chứa nước ở phía tây để bơi lội bị chết chìm. Đập chứa nước ở đầu thôn phía tây tôi có biết, mặc dù kỹ năng bơi của tôi…

Chương 61: C61: Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì

Tôi Là Âm Dương SưTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Linh Dị, Truyện Trọng SinhTên tôi là Trần Tùng, nhà ở trong một thôn nhỏ gọi là Lạc Nhật, gần bên bờ sông. Chuyện xưa kể lại, lên núi kiếm ăn, xuống sông uống nước, tổ tiên của tôi đã ở đây, cho nên cái nuôi sống chúng tôi chính là những thứ trên dòng sông này. Nhưng không phải là bắt cá bắt tôm, mà là… vớt xác! Chỉ là, cái nghề vớt xác do tổ tiên truyền lại này, đến thế hệ của tôi, vì thể chất đặc thù, nên ông nội và cha tôi không muốn cho tôi đụng tới. Chuyện này luôn luôn khiến tôi rất phiền muộn, bởi vì khả năng vớt xác của nhà họ Trần chúng tôi ở thôn này mà nhận thứ hai thì chẳng ai dám nhận là thứ nhất. Nhưng mà gần đây đã xảy ra một sự kiện, không chỉ suýt nữa đã đập vỡ bảng hiệu của nhà tôi, mà còn suýt nữa khiến một nhà ba đời chúng tôi suýt nữa mất mạng. Ban đầu, sự việc phát sinh vào lúc tôi được nghỉ hè, thời tiết nóng bức khó chịu, con trai cả của nhà họ Lý ở đầu thôn tới đập chứa nước ở phía tây để bơi lội bị chết chìm. Đập chứa nước ở đầu thôn phía tây tôi có biết, mặc dù kỹ năng bơi của tôi… Xương mù xung quanh càng ngày càng dày đặc, thậm chí cái quan tài gỗ ở trước mặt tôi cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, tôi tưởng mình bị hoa mắt, nhưng sau khi dụi dụi mắt mấy cái rồi mở ra, mới phát hiện nơi này làm gì còn cái quan tài gỗ nào, ngay cả những thứ kiến trúc cổ kính kia cũng đều biến mất rồi, thật giống như là chưa từng xuất hiện vậy.Nhưng điều khiến tôi khiếp sợ nhất là, cảnh vật xung quanh đần đần sáng tỏ hơn, Chu Tam tên này vậy mà đang ngồi phía trên tấm bia mộ, hứng thú nhìn tôi chẳm chằm.“Đi thôi tiểu tử, nhìn cậu bị dọa thành một bộ dáng ngốc nghếch này, tôi liền không nhịn được muốn cười.”Tôi giương mắt nhìn một lượt, nơi này vậy mà lại là nghĩa địa, nhưng không có mấy thứ như quan tài đỏ và kiến trúc quái dị kia, xem ra cũng không đến nỗi khiến người ta rợn tóc gáy.Tôi trợn mắt nhìn Chu Tam, luôn cảm thấy cái tên này gọi tôi sang là để cười nhạo, nhưng đối với một màn kỳ dị vừa xảy ra ban nãy, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ như in trong lòng.“Nói đi, mới vừa rồi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”. Ngôn Tình SủngTuy nói rằng bản thân đã trải qua toàn bộ mọi chuyện, nhưng vẫn có nhiều điểm bản thân chưa rõ ràng, thậm chí là không hiểu, ví dụ như những thứ đã bị vỡ nát kia, rốt cuộc là ảo giác của tôi, hay nó thật sự tồn tại“Không phải là cậu đều biết rồi sao, còn muốn tôi nói cái gì."Chu Tam khều khều nhúm râu cá trê, từ trên tấm mộ đổ nát kia nhảy xuống.“Những thứ đó, rốt cuộc là cái gì?"Những lời này giống như đã biết rõ rồi mà còn hỏi, nhưng tôi vẫn muốn từ miệng Chu Tam biết được những thứ khác.Chu Tam vốn đã chuẩn bị mang tôi rời khỏi đây, nhưng hắn lại quay đầu lại liếc tôi một cái, hắn là thấy được sự cố chấp và quật cường trên mặt tôi, hẳn bất đắc dĩ thở dài một cái, sau đó quay lại chỗ nghĩa địa ban nãy ngồi xuống.“Xem ra cậu thực sự không biết những thứ này.”Một câu nói bất ngờ này của Chu Tam, khiến tôi có chút phản ứng không kịp, cái gì mà tôi thực sự.không biết, tôi rõ ràng chính là không biết gì hết.“Thôi được, thật ra thì hôm nay mang cậu tới đây, là muốn cho cậu tiếp thu chút kiến thức bên ngoài, còn lại là do ông già nhà cậu sắp xếp.“Ông già nhà tôi?"Trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện hình dáng của ông nội, chẳng lẽ thời điểm Chu Tam tới nhà tôi lăn trước, hẳn và ông đã bàn luận gì đó.“Cậu cũng không cần giật mình, lần trước tới nhà cậu, trước cái đêm đi mò thi, ông nội cậu có nói với tôi vài thứ.”Chu Tam đánh lửa hút điếu thuốc, thuận tay đưa cho tôi một điếu, tôi do dự hai giây liền nhận lấy điếu thuốc trong tay Chu Tam, khiến cho tên này có chút kinh ngạc.“Thật ra thì cũng không có gì, ý tứ ông già nhà cậu rốt cuộc là không muốn cậu tham gia cái nghề này, sở dĩ cho cậu cuốn sách kia kỳ thật chính là ý của tôi. Khi ông ta còn sống có nói với tôi rằng, ông ấy không hy vọng cậu sẽ tiếp xúc với những thứ này, tuy nói cậu thể chất đặc thù, trời sinh liền có năng lực khắc quỷ, nhưng chén cơm âm dương này không hề dễ ăn, cho dù có lợi hại hơn nữa thì đến cuối cùng cũng sẽ không có kết quả tốt gì."

Xương mù xung quanh càng ngày càng dày đặc, thậm chí cái quan tài gỗ ở trước mặt tôi cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, tôi tưởng mình bị hoa mắt, nhưng sau khi dụi dụi mắt mấy cái rồi mở ra, mới phát hiện nơi này làm gì còn cái quan tài gỗ nào, ngay cả những thứ kiến trúc cổ kính kia cũng đều biến mất rồi, thật giống như là chưa từng xuất hiện vậy.

Nhưng điều khiến tôi khiếp sợ nhất là, cảnh vật xung quanh đần đần sáng tỏ hơn, Chu Tam tên này vậy mà đang ngồi phía trên tấm bia mộ, hứng thú nhìn tôi chẳm chằm.

“Đi thôi tiểu tử, nhìn cậu bị dọa thành một bộ dáng ngốc nghếch này, tôi liền không nhịn được muốn cười.”

Tôi giương mắt nhìn một lượt, nơi này vậy mà lại là nghĩa địa, nhưng không có mấy thứ như quan tài đỏ và kiến trúc quái dị kia, xem ra cũng không đến nỗi khiến người ta rợn tóc gáy.

Tôi trợn mắt nhìn Chu Tam, luôn cảm thấy cái tên này gọi tôi sang là để cười nhạo, nhưng đối với một màn kỳ dị vừa xảy ra ban nãy, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ như in trong lòng.

“Nói đi, mới vừa rồi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”. Ngôn Tình Sủng

Tuy nói rằng bản thân đã trải qua toàn bộ mọi chuyện, nhưng vẫn có nhiều điểm bản thân chưa rõ ràng, thậm chí là không hiểu, ví dụ như những thứ đã bị vỡ nát kia, rốt cuộc là ảo giác của tôi, hay nó thật sự tồn tại

“Không phải là cậu đều biết rồi sao, còn muốn tôi nói cái gì."

Chu Tam khều khều nhúm râu cá trê, từ trên tấm mộ đổ nát kia nhảy xuống.

“Những thứ đó, rốt cuộc là cái gì?"

Những lời này giống như đã biết rõ rồi mà còn hỏi, nhưng tôi vẫn muốn từ miệng Chu Tam biết được những thứ khác.

Chu Tam vốn đã chuẩn bị mang tôi rời khỏi đây, nhưng hắn lại quay đầu lại liếc tôi một cái, hắn là thấy được sự cố chấp và quật cường trên mặt tôi, hẳn bất đắc dĩ thở dài một cái, sau đó quay lại chỗ nghĩa địa ban nãy ngồi xuống.

“Xem ra cậu thực sự không biết những thứ này.”

Một câu nói bất ngờ này của Chu Tam, khiến tôi có chút phản ứng không kịp, cái gì mà tôi thực sự.

không biết, tôi rõ ràng chính là không biết gì hết.

“Thôi được, thật ra thì hôm nay mang cậu tới đây, là muốn cho cậu tiếp thu chút kiến thức bên ngoài, còn lại là do ông già nhà cậu sắp xếp.

“Ông già nhà tôi?"

Trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện hình dáng của ông nội, chẳng lẽ thời điểm Chu Tam tới nhà tôi lăn trước, hẳn và ông đã bàn luận gì đó.

“Cậu cũng không cần giật mình, lần trước tới nhà cậu, trước cái đêm đi mò thi, ông nội cậu có nói với tôi vài thứ.”

Chu Tam đánh lửa hút điếu thuốc, thuận tay đưa cho tôi một điếu, tôi do dự hai giây liền nhận lấy điếu thuốc trong tay Chu Tam, khiến cho tên này có chút kinh ngạc.

“Thật ra thì cũng không có gì, ý tứ ông già nhà cậu rốt cuộc là không muốn cậu tham gia cái nghề này, sở dĩ cho cậu cuốn sách kia kỳ thật chính là ý của tôi. Khi ông ta còn sống có nói với tôi rằng, ông ấy không hy vọng cậu sẽ tiếp xúc với những thứ này, tuy nói cậu thể chất đặc thù, trời sinh liền có năng lực khắc quỷ, nhưng chén cơm âm dương này không hề dễ ăn, cho dù có lợi hại hơn nữa thì đến cuối cùng cũng sẽ không có kết quả tốt gì."

Tôi Là Âm Dương SưTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Linh Dị, Truyện Trọng SinhTên tôi là Trần Tùng, nhà ở trong một thôn nhỏ gọi là Lạc Nhật, gần bên bờ sông. Chuyện xưa kể lại, lên núi kiếm ăn, xuống sông uống nước, tổ tiên của tôi đã ở đây, cho nên cái nuôi sống chúng tôi chính là những thứ trên dòng sông này. Nhưng không phải là bắt cá bắt tôm, mà là… vớt xác! Chỉ là, cái nghề vớt xác do tổ tiên truyền lại này, đến thế hệ của tôi, vì thể chất đặc thù, nên ông nội và cha tôi không muốn cho tôi đụng tới. Chuyện này luôn luôn khiến tôi rất phiền muộn, bởi vì khả năng vớt xác của nhà họ Trần chúng tôi ở thôn này mà nhận thứ hai thì chẳng ai dám nhận là thứ nhất. Nhưng mà gần đây đã xảy ra một sự kiện, không chỉ suýt nữa đã đập vỡ bảng hiệu của nhà tôi, mà còn suýt nữa khiến một nhà ba đời chúng tôi suýt nữa mất mạng. Ban đầu, sự việc phát sinh vào lúc tôi được nghỉ hè, thời tiết nóng bức khó chịu, con trai cả của nhà họ Lý ở đầu thôn tới đập chứa nước ở phía tây để bơi lội bị chết chìm. Đập chứa nước ở đầu thôn phía tây tôi có biết, mặc dù kỹ năng bơi của tôi… Xương mù xung quanh càng ngày càng dày đặc, thậm chí cái quan tài gỗ ở trước mặt tôi cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, tôi tưởng mình bị hoa mắt, nhưng sau khi dụi dụi mắt mấy cái rồi mở ra, mới phát hiện nơi này làm gì còn cái quan tài gỗ nào, ngay cả những thứ kiến trúc cổ kính kia cũng đều biến mất rồi, thật giống như là chưa từng xuất hiện vậy.Nhưng điều khiến tôi khiếp sợ nhất là, cảnh vật xung quanh đần đần sáng tỏ hơn, Chu Tam tên này vậy mà đang ngồi phía trên tấm bia mộ, hứng thú nhìn tôi chẳm chằm.“Đi thôi tiểu tử, nhìn cậu bị dọa thành một bộ dáng ngốc nghếch này, tôi liền không nhịn được muốn cười.”Tôi giương mắt nhìn một lượt, nơi này vậy mà lại là nghĩa địa, nhưng không có mấy thứ như quan tài đỏ và kiến trúc quái dị kia, xem ra cũng không đến nỗi khiến người ta rợn tóc gáy.Tôi trợn mắt nhìn Chu Tam, luôn cảm thấy cái tên này gọi tôi sang là để cười nhạo, nhưng đối với một màn kỳ dị vừa xảy ra ban nãy, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ như in trong lòng.“Nói đi, mới vừa rồi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”. Ngôn Tình SủngTuy nói rằng bản thân đã trải qua toàn bộ mọi chuyện, nhưng vẫn có nhiều điểm bản thân chưa rõ ràng, thậm chí là không hiểu, ví dụ như những thứ đã bị vỡ nát kia, rốt cuộc là ảo giác của tôi, hay nó thật sự tồn tại“Không phải là cậu đều biết rồi sao, còn muốn tôi nói cái gì."Chu Tam khều khều nhúm râu cá trê, từ trên tấm mộ đổ nát kia nhảy xuống.“Những thứ đó, rốt cuộc là cái gì?"Những lời này giống như đã biết rõ rồi mà còn hỏi, nhưng tôi vẫn muốn từ miệng Chu Tam biết được những thứ khác.Chu Tam vốn đã chuẩn bị mang tôi rời khỏi đây, nhưng hắn lại quay đầu lại liếc tôi một cái, hắn là thấy được sự cố chấp và quật cường trên mặt tôi, hẳn bất đắc dĩ thở dài một cái, sau đó quay lại chỗ nghĩa địa ban nãy ngồi xuống.“Xem ra cậu thực sự không biết những thứ này.”Một câu nói bất ngờ này của Chu Tam, khiến tôi có chút phản ứng không kịp, cái gì mà tôi thực sự.không biết, tôi rõ ràng chính là không biết gì hết.“Thôi được, thật ra thì hôm nay mang cậu tới đây, là muốn cho cậu tiếp thu chút kiến thức bên ngoài, còn lại là do ông già nhà cậu sắp xếp.“Ông già nhà tôi?"Trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện hình dáng của ông nội, chẳng lẽ thời điểm Chu Tam tới nhà tôi lăn trước, hẳn và ông đã bàn luận gì đó.“Cậu cũng không cần giật mình, lần trước tới nhà cậu, trước cái đêm đi mò thi, ông nội cậu có nói với tôi vài thứ.”Chu Tam đánh lửa hút điếu thuốc, thuận tay đưa cho tôi một điếu, tôi do dự hai giây liền nhận lấy điếu thuốc trong tay Chu Tam, khiến cho tên này có chút kinh ngạc.“Thật ra thì cũng không có gì, ý tứ ông già nhà cậu rốt cuộc là không muốn cậu tham gia cái nghề này, sở dĩ cho cậu cuốn sách kia kỳ thật chính là ý của tôi. Khi ông ta còn sống có nói với tôi rằng, ông ấy không hy vọng cậu sẽ tiếp xúc với những thứ này, tuy nói cậu thể chất đặc thù, trời sinh liền có năng lực khắc quỷ, nhưng chén cơm âm dương này không hề dễ ăn, cho dù có lợi hại hơn nữa thì đến cuối cùng cũng sẽ không có kết quả tốt gì."

Chương 61: C61: Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì