Điều hòa không khí phả ra hơi lạnh, từng đợt gió thổi đến cuốn theo mùi vị protein thối rữa nào đó hòa cùng mùi máu tươi, trộn lẫn với mùi nước khử trùng tạo thành một hương thơm tanh ngọt mục rữa quen thuộc.Lục Ngôn Lễ đã sớm quen với cái mùi này, sau khi hắn tạm biệt đồng sự, nhìn thấy đồng sự đi xa còn quay đầu tươi cười với mình liền phất phất tay với người kia, sau đó hắn bước lên chuyến tàu điện ngầm cuối cùng.Hắn đội mũ trùm đầu, mang khẩu trang bước vào cửa tàu, dưới chân giẫm trúng một bàn tay tái nhợt đang muốn chen vào bên trong, cảm nhận nó có hơi mềm nát. Hắn không ngừng bước chân, dùng sức đá vật kia ra ngoài một cái, đúng lúc đá nó lên trên tấm biển quảng cáo loang lổ vết rỉ sét ở đối diện.Nữ minh tinh trên biển quảng cáo ôn nhu mỉm cười, khóe môi chậm rãi nhếch đến tận mang tai, trong đôi mắt đang mỉm cười, đôi con ngươi bắt đầu di chuyển xuống nhìn chăm chú vào bàn tay rơi trên chóp mũi mình.Miệng há to, một cái đầu lưỡi đỏ tươi vừa mảnh vừa dài vươn ra, bàn tay nhúc…

Chương 57: Chương 57

[Vô Hạn Lưu] Thế Giới Ngoài Và TrongTác giả: Vãng Sinh KhuyếtTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Xuyên KhôngĐiều hòa không khí phả ra hơi lạnh, từng đợt gió thổi đến cuốn theo mùi vị protein thối rữa nào đó hòa cùng mùi máu tươi, trộn lẫn với mùi nước khử trùng tạo thành một hương thơm tanh ngọt mục rữa quen thuộc.Lục Ngôn Lễ đã sớm quen với cái mùi này, sau khi hắn tạm biệt đồng sự, nhìn thấy đồng sự đi xa còn quay đầu tươi cười với mình liền phất phất tay với người kia, sau đó hắn bước lên chuyến tàu điện ngầm cuối cùng.Hắn đội mũ trùm đầu, mang khẩu trang bước vào cửa tàu, dưới chân giẫm trúng một bàn tay tái nhợt đang muốn chen vào bên trong, cảm nhận nó có hơi mềm nát. Hắn không ngừng bước chân, dùng sức đá vật kia ra ngoài một cái, đúng lúc đá nó lên trên tấm biển quảng cáo loang lổ vết rỉ sét ở đối diện.Nữ minh tinh trên biển quảng cáo ôn nhu mỉm cười, khóe môi chậm rãi nhếch đến tận mang tai, trong đôi mắt đang mỉm cười, đôi con ngươi bắt đầu di chuyển xuống nhìn chăm chú vào bàn tay rơi trên chóp mũi mình.Miệng há to, một cái đầu lưỡi đỏ tươi vừa mảnh vừa dài vươn ra, bàn tay nhúc… Trong nháy mắt, máu trong cơ thể gần như chảy ngược, anh ta đông cứng tại chỗ, mặc cho trong lòng gào thét muốn chạy trốn thế nào vẫn không nhúc nhích được."Ngươi không tuân thủ quy tắc." Người rơm bị cắt miệng há ra rồi khép lại, giọng nói khàn khàn.Mấy cọng rơm chui qua tất cả các lỗ trên đầu, lấp đầy mắt, tai, miệng và mũi anh ta, xào xạc chui vào bên trong cơ thể."Không tuân thủ quy tắc, phải phạt."Đừng...!Cứu tôi với...Anh ta kêu cứu nhưng lại không thể kêu thành tiếng, ngay sau đó, anh ta cảm thấy bụng mình như bị rạch ra, động tác không khác gì giết gà ngoài chợ, không một giọt máu, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều bị moi ra ngoài, trong khoang bụng trống rỗng bị nhét đầy rơm rạ.Căn phòng chìm trong im lặng.Hai con bù nhìn nằm yên lặng trên giường, đắp chăn.Phải đi ngủ sớm và dậy sớm, nếu không làng Hồng Hà sẽ không chào đón họ.Trước mười một giờ, Thẩm Na lấy điện thoại di động ra kiểm tra.Trước tiên cô ta tìm kiếm tin tức của làng Hồng Hà, phát hiện phần lớn đều liên quan đến minh hôn, thậm chí sau đó còn tạo thành tục minh hôn, bèn phản cảm nhíu mày.Ngay sau đó, cô ta cẩn thận lật lại những bức ảnh được chụp ở sông Hồng ban sáng, phóng to từng tấm tìm kiếm, cố gắng tìm ra manh mối.Dù nhìn thế nào, sông Hồng trong những bức ảnh này...!đều rất giống một hồ máu, tanh đỏ, nhớp nháp, nhưng đứng bên sông lại không ngửi thấy mùi máu tươi, trông rất quái dị.Nói nó là huyết trì dưới địa ngục trong truyền thuyết cũng không ngoa.Nếu ném vài bộ xương vào trong cũng không hề có cảm giác bất hòa.Đầu tiên là tấm ảnh của con sông, sau đó là ảnh riêng của họ, rồi đến ảnh chụp chung.Ảnh chụp chung, Thẩm Na theo bản năng so sánh.Một, hai, ba...!Tổng cộng mười ba người, tất cả đều xuất hiện trong ảnh, không biết có phải do đang làm nhiệm vụ kh ủng bố hay không, biểu càm của mọi người đều có hơi cứng ngắc.Mười ba người, không biết có thể còn lại bao nhiêu.Tuy nhiên, cho dù như thế nào, cô ta nhất định phải sống sót.Nghĩ đến đây, ánh mắt của Thẩm Na trở nên kiên định.Hoài cảm thán như vậy, Thẩm Na buông điện thoại xuống rửa mặt.Nước ấm tạt vào người, nhưng cô ta vẫn luôn cảm thấy có gì đó sai sai.Chờ đã!Trong bức ảnh có mười ba người...Bọn họ tổng cộng chỉ có mười ba người, vậy ai đã chụp ảnh cho bọn họ?.

Trong nháy mắt, máu trong cơ thể gần như chảy ngược, anh ta đông cứng tại chỗ, mặc cho trong lòng gào thét muốn chạy trốn thế nào vẫn không nhúc nhích được."Ngươi không tuân thủ quy tắc." Người rơm bị cắt miệng há ra rồi khép lại, giọng nói khàn khàn.Mấy cọng rơm chui qua tất cả các lỗ trên đầu, lấp đầy mắt, tai, miệng và mũi anh ta, xào xạc chui vào bên trong cơ thể."Không tuân thủ quy tắc, phải phạt."Đừng...!Cứu tôi với...Anh ta kêu cứu nhưng lại không thể kêu thành tiếng, ngay sau đó, anh ta cảm thấy bụng mình như bị rạch ra, động tác không khác gì giết gà ngoài chợ, không một giọt máu, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều bị moi ra ngoài, trong khoang bụng trống rỗng bị nhét đầy rơm rạ.Căn phòng chìm trong im lặng.Hai con bù nhìn nằm yên lặng trên giường, đắp chăn.Phải đi ngủ sớm và dậy sớm, nếu không làng Hồng Hà sẽ không chào đón họ.Trước mười một giờ, Thẩm Na lấy điện thoại di động ra kiểm tra.

Trước tiên cô ta tìm kiếm tin tức của làng Hồng Hà, phát hiện phần lớn đều liên quan đến minh hôn, thậm chí sau đó còn tạo thành tục minh hôn, bèn phản cảm nhíu mày.

Ngay sau đó, cô ta cẩn thận lật lại những bức ảnh được chụp ở sông Hồng ban sáng, phóng to từng tấm tìm kiếm, cố gắng tìm ra manh mối.Dù nhìn thế nào, sông Hồng trong những bức ảnh này...!đều rất giống một hồ máu, tanh đỏ, nhớp nháp, nhưng đứng bên sông lại không ngửi thấy mùi máu tươi, trông rất quái dị.Nói nó là huyết trì dưới địa ngục trong truyền thuyết cũng không ngoa.

Nếu ném vài bộ xương vào trong cũng không hề có cảm giác bất hòa.Đầu tiên là tấm ảnh của con sông, sau đó là ảnh riêng của họ, rồi đến ảnh chụp chung.Ảnh chụp chung, Thẩm Na theo bản năng so sánh.Một, hai, ba...!Tổng cộng mười ba người, tất cả đều xuất hiện trong ảnh, không biết có phải do đang làm nhiệm vụ kh ủng bố hay không, biểu càm của mọi người đều có hơi cứng ngắc.Mười ba người, không biết có thể còn lại bao nhiêu.Tuy nhiên, cho dù như thế nào, cô ta nhất định phải sống sót.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Thẩm Na trở nên kiên định.Hoài cảm thán như vậy, Thẩm Na buông điện thoại xuống rửa mặt.

Nước ấm tạt vào người, nhưng cô ta vẫn luôn cảm thấy có gì đó sai sai.Chờ đã!Trong bức ảnh có mười ba người...Bọn họ tổng cộng chỉ có mười ba người, vậy ai đã chụp ảnh cho bọn họ?.

[Vô Hạn Lưu] Thế Giới Ngoài Và TrongTác giả: Vãng Sinh KhuyếtTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Xuyên KhôngĐiều hòa không khí phả ra hơi lạnh, từng đợt gió thổi đến cuốn theo mùi vị protein thối rữa nào đó hòa cùng mùi máu tươi, trộn lẫn với mùi nước khử trùng tạo thành một hương thơm tanh ngọt mục rữa quen thuộc.Lục Ngôn Lễ đã sớm quen với cái mùi này, sau khi hắn tạm biệt đồng sự, nhìn thấy đồng sự đi xa còn quay đầu tươi cười với mình liền phất phất tay với người kia, sau đó hắn bước lên chuyến tàu điện ngầm cuối cùng.Hắn đội mũ trùm đầu, mang khẩu trang bước vào cửa tàu, dưới chân giẫm trúng một bàn tay tái nhợt đang muốn chen vào bên trong, cảm nhận nó có hơi mềm nát. Hắn không ngừng bước chân, dùng sức đá vật kia ra ngoài một cái, đúng lúc đá nó lên trên tấm biển quảng cáo loang lổ vết rỉ sét ở đối diện.Nữ minh tinh trên biển quảng cáo ôn nhu mỉm cười, khóe môi chậm rãi nhếch đến tận mang tai, trong đôi mắt đang mỉm cười, đôi con ngươi bắt đầu di chuyển xuống nhìn chăm chú vào bàn tay rơi trên chóp mũi mình.Miệng há to, một cái đầu lưỡi đỏ tươi vừa mảnh vừa dài vươn ra, bàn tay nhúc… Trong nháy mắt, máu trong cơ thể gần như chảy ngược, anh ta đông cứng tại chỗ, mặc cho trong lòng gào thét muốn chạy trốn thế nào vẫn không nhúc nhích được."Ngươi không tuân thủ quy tắc." Người rơm bị cắt miệng há ra rồi khép lại, giọng nói khàn khàn.Mấy cọng rơm chui qua tất cả các lỗ trên đầu, lấp đầy mắt, tai, miệng và mũi anh ta, xào xạc chui vào bên trong cơ thể."Không tuân thủ quy tắc, phải phạt."Đừng...!Cứu tôi với...Anh ta kêu cứu nhưng lại không thể kêu thành tiếng, ngay sau đó, anh ta cảm thấy bụng mình như bị rạch ra, động tác không khác gì giết gà ngoài chợ, không một giọt máu, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều bị moi ra ngoài, trong khoang bụng trống rỗng bị nhét đầy rơm rạ.Căn phòng chìm trong im lặng.Hai con bù nhìn nằm yên lặng trên giường, đắp chăn.Phải đi ngủ sớm và dậy sớm, nếu không làng Hồng Hà sẽ không chào đón họ.Trước mười một giờ, Thẩm Na lấy điện thoại di động ra kiểm tra.Trước tiên cô ta tìm kiếm tin tức của làng Hồng Hà, phát hiện phần lớn đều liên quan đến minh hôn, thậm chí sau đó còn tạo thành tục minh hôn, bèn phản cảm nhíu mày.Ngay sau đó, cô ta cẩn thận lật lại những bức ảnh được chụp ở sông Hồng ban sáng, phóng to từng tấm tìm kiếm, cố gắng tìm ra manh mối.Dù nhìn thế nào, sông Hồng trong những bức ảnh này...!đều rất giống một hồ máu, tanh đỏ, nhớp nháp, nhưng đứng bên sông lại không ngửi thấy mùi máu tươi, trông rất quái dị.Nói nó là huyết trì dưới địa ngục trong truyền thuyết cũng không ngoa.Nếu ném vài bộ xương vào trong cũng không hề có cảm giác bất hòa.Đầu tiên là tấm ảnh của con sông, sau đó là ảnh riêng của họ, rồi đến ảnh chụp chung.Ảnh chụp chung, Thẩm Na theo bản năng so sánh.Một, hai, ba...!Tổng cộng mười ba người, tất cả đều xuất hiện trong ảnh, không biết có phải do đang làm nhiệm vụ kh ủng bố hay không, biểu càm của mọi người đều có hơi cứng ngắc.Mười ba người, không biết có thể còn lại bao nhiêu.Tuy nhiên, cho dù như thế nào, cô ta nhất định phải sống sót.Nghĩ đến đây, ánh mắt của Thẩm Na trở nên kiên định.Hoài cảm thán như vậy, Thẩm Na buông điện thoại xuống rửa mặt.Nước ấm tạt vào người, nhưng cô ta vẫn luôn cảm thấy có gì đó sai sai.Chờ đã!Trong bức ảnh có mười ba người...Bọn họ tổng cộng chỉ có mười ba người, vậy ai đã chụp ảnh cho bọn họ?.

Chương 57: Chương 57