"Đập!" "Đập hết đống này cho tao!" "Cái tên đạo sĩ khốn nạn lừa đảo này đã lừa của tao bao nhiêu tiền, hôm nay tao nhất định phải đập tan đạo quán của hắn, trừ hại cho dân!" ... Trong cơn mơ màng, Khương Nhất chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô không phải đã bị ám toán trong trận đấu pháp và c.h.ế.t rồi sao? Khương Nhất mở mắt, chỉ cảm thấy thái dương đau rát, sờ lên thì phát hiện toàn là máu! Trước mắt là mười bảy mười tám người đàn ông vạm vỡ đang cầm xẻng, cuốc điên cuồng đập phá mọi thứ xung quanh. Giây tiếp theo, ký ức của nguyên chủ ùa vào tâm trí cô. Nguyên chủ cũng tên là Khương Nhất, từ nhỏ được sư phụ nhận nuôi từ viện mồ côi, nói rằng cô có thiên phú cực cao, là một hạt giống tốt để kế thừa. Nhưng trên thực tế, người này căn bản là một kẻ nghiện cờ bạc, nhận nuôi cô chỉ để lừa tiền trợ cấp trẻ em trả nợ cờ b.ạ.c mà thôi. Kết quả là cô buộc phải bỏ học sau khi học xong cấp hai, sống cô đơn trong đạo quán đổ nát này, thỉnh thoảng dựa vào việc…
Chương 835: Sụp Đổ Sau Vòng Lặp Vô Hạn
Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời NúiTác giả: Cửu ChúcTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Đập!" "Đập hết đống này cho tao!" "Cái tên đạo sĩ khốn nạn lừa đảo này đã lừa của tao bao nhiêu tiền, hôm nay tao nhất định phải đập tan đạo quán của hắn, trừ hại cho dân!" ... Trong cơn mơ màng, Khương Nhất chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô không phải đã bị ám toán trong trận đấu pháp và c.h.ế.t rồi sao? Khương Nhất mở mắt, chỉ cảm thấy thái dương đau rát, sờ lên thì phát hiện toàn là máu! Trước mắt là mười bảy mười tám người đàn ông vạm vỡ đang cầm xẻng, cuốc điên cuồng đập phá mọi thứ xung quanh. Giây tiếp theo, ký ức của nguyên chủ ùa vào tâm trí cô. Nguyên chủ cũng tên là Khương Nhất, từ nhỏ được sư phụ nhận nuôi từ viện mồ côi, nói rằng cô có thiên phú cực cao, là một hạt giống tốt để kế thừa. Nhưng trên thực tế, người này căn bản là một kẻ nghiện cờ bạc, nhận nuôi cô chỉ để lừa tiền trợ cấp trẻ em trả nợ cờ b.ạ.c mà thôi. Kết quả là cô buộc phải bỏ học sau khi học xong cấp hai, sống cô đơn trong đạo quán đổ nát này, thỉnh thoảng dựa vào việc… Kiều Phúc Muội đột nhiên kích động, "Không, đồng ý! Cố Vũ Lâm, đồng ý con như !!! Con là con trai , cả đời con đều là con trai , huyết thống tình con cắt đứt là thể cắt đứt ! Con đừng hòng bỏ ! Con vĩnh viễn đừng hòng bỏ rơi !!!"Nói xong, bà lao tới nắm chặt lấy cổ áo .Vẻ mặt bà lúc đó thật đáng sợ!Khi Cố Vũ Lâm thấy bộ dạng của bà , ánh mắt tràn đầy sự ghê tởm, lập tức giật mạnh tay Kiều Phúc Muội và : "Bà đúng là một kẻ điên, bà thật sự nên đến bệnh viện tâm thần mà chữa trị."Rồi đẩy mạnh bà , một nữa lưng bỏ mà ngoảnh đầu .Kiều Phúc Muội va tường, mắt tối sầm. dù , bà vẫn ngừng gào thét theo bóng lưng Cố Vũ Lâm."Không! Con ! Con trai, con rời bỏ !""Cố Vũ Lâm! Con trai! Con ! Đứng !""Ta là con, là ruột của con!"...Tuy nhiên, dù bà gào thét thảm thiết đến , mắt vẫn hề đầu . Cuối cùng, bà cảm thấy tim quặn đau, mắt tối sầm, và ngất .Khi bà tỉnh , bà thấy con trai dứt khoát bỏ của một nữa xuất hiện mặt.Bà theo bản năng lao tới, hai tay siết chặt lấy và : "Cố Vũ Lâm, con đừng hòng rời xa !"Vẻ mặt Cố Vũ Lâm mơ hồ: "Mẹ gì , ? Sao con thể rời xa chứ? Mẹ gặp ác mộng ? Đi thôi, chúng nhanh về nhà."Kiều Phúc Muội bất ngờ: "Ác mộng?"Là ác mộng ? Đang suy nghĩ, Cố Vũ Lâm đưa bà về nhà. khi cánh cửa nhà một nữa mở , mùi m.á.u tanh quen thuộc xộc mũi.Giây tiếp theo, bà thấy tiếng hét đầy bất ngờ: "Vợ!"Nhìn thấy tiếng gọi đau đớn đến tận xương tủy của con trai , bà chỉ cảm thấy phi lý.Sao như nữa?Rốt cuộc xảy chuyện gì?Tất cả những điều là hiện thực ảo giác?Cuối cùng, nhiều đối mặt với những lời chất vấn đầy tức giận và sự bỏ dứt khoát của Cố Vũ Lâm, bà từ cảm xúc mạnh mẽ ban đầu dần dần suy sụp, trở nên tê liệt.Có lẽ Hà Lăng nhận bà đả kích đến mức tuyệt vọng.Trong chất vấn cuối cùng, Hà Lăng thấy ánh mắt Cố Vũ Lâm đỏ ngầu, đó nó bóp chặt cổ bà , giọng đầy hung dữ : "Vì vợ con đều c.h.ế.t , bà cũng c.h.ế.t !"[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Kết quả, khóe miệng Kiều Phúc Muội lúc nở một nụ nhạt: "Con trai, nếu điều thể khiến con vui, c.h.ế.t cũng cam lòng..."Tuy nhiên, Cố Vũ Lâm đang bóp cổ bà lời xong nở một nụ nguy hiểm và lạnh lẽo: "Con trai? Con trai nào? Con trai của bà cần bà từ lâu !"Nói xong, bà thấy khuôn mặt quen thuộc biến mất, đó là một khuôn mặt trắng bệch, chút máu.Kiều Phúc Muội lúc mới nhận , mắt con trai , rõ ràng là Hà Lăng chết!Bà lập tức kinh hãi: "Ngươi... ngươi ?!"Hà Lăng khẩy: "Đi c.h.ế.t , bà già!"Vừa dứt lời, lực tay nó liền tăng thêm."Không... ..."Kiều Phúc Muội kinh hoàng trừng lớn mắt, hai tay ngừng vùng vẫy trong trung, thoát .Hà Lăng thể buông tha bà !Chỉ thấy lực tay của nó đột nhiên mạnh thêm. Giây tiếp theo, tiếng "khặc" của xương cổ gãy vang lên.Cả Kiều Phúc Muội lập tức mềm nhũn, hai tay rũ xuống đất.Các thủy hữu trong phòng livestream khi thấy cảnh đều vỗ tay tán thưởng."Chết đáng đời! Bà lão đúng là tâm lý b**n th**!"" , cứ bám lấy con trai buông, còn cố ý đ.â.m con dâu chảy quá nhiều máu, một xác hai mạng! Thật là mất hết nhân tính!""Thế nên mới , khi kết hôn vẫn mở to mắt cho rõ, nếu thấy thì kịp thời cắt lỗ! Tránh để mất mạng ở nhà chồng!""Mà , con nữ quỷ chỉ g.i.ế.c chồng mà tha cho ông chồng vô dụng nhỉ?""Ông chồng nãy đồng ý chuyển , đoán chắc cũng , nên cô vợ tay với .""Dù tay, vợ con cộng thêm một bà phiền phức đều c.h.ế.t , trong nhà chỉ còn sống sót, đó cũng là một sự tra tấn."" , nghĩ để một sống vật vờ đời , chính là cách con nữ quỷ tra tấn !"Trong lúc đang bàn tán xôn xao, Khương Nhất mới lên tiếng: "Được , cũng xử lý xong, nên tiễn ngươi lên đường ."Hà Lăng, khi thành chấp niệm của , vết m.á.u váy cũng từ từ biến mất, giữa lông mày chỉ còn vẻ bình yên: "Cảm ơn Đại sư."Khương Nhất khẽ nhếch môi: "Ngươi hối hận là ."Nói , cô vung tay một cái, triệu hồi cánh cửa Minh Giới đó.Nhìn luồng âm khí âm u và lạnh lẽo tỏa từ cánh cửa, Hà Lăng chỉ một câu: " sẽ ."Rồi liền bước cánh cửa đó.
Kiều Phúc Muội đột nhiên kích động, "Không, đồng ý! Cố Vũ Lâm, đồng ý con như !!! Con là con trai , cả đời con đều là con trai , huyết thống tình con cắt đứt là thể cắt đứt ! Con đừng hòng bỏ ! Con vĩnh viễn đừng hòng bỏ rơi !!!"
Nói xong, bà lao tới nắm chặt lấy cổ áo .
Vẻ mặt bà lúc đó thật đáng sợ!
Khi Cố Vũ Lâm thấy bộ dạng của bà , ánh mắt tràn đầy sự ghê tởm, lập tức giật mạnh tay Kiều Phúc Muội và : "Bà đúng là một kẻ điên, bà thật sự nên đến bệnh viện tâm thần mà chữa trị."
Rồi đẩy mạnh bà , một nữa lưng bỏ mà ngoảnh đầu .
Kiều Phúc Muội va tường, mắt tối sầm. dù , bà vẫn ngừng gào thét theo bóng lưng Cố Vũ Lâm.
"Không! Con ! Con trai, con rời bỏ !"
"Cố Vũ Lâm! Con trai! Con ! Đứng !"
"Ta là con, là ruột của con!"
...
Tuy nhiên, dù bà gào thét thảm thiết đến , mắt vẫn hề đầu . Cuối cùng, bà cảm thấy tim quặn đau, mắt tối sầm, và ngất .
Khi bà tỉnh , bà thấy con trai dứt khoát bỏ của một nữa xuất hiện mặt.
Bà theo bản năng lao tới, hai tay siết chặt lấy và : "Cố Vũ Lâm, con đừng hòng rời xa !"
Vẻ mặt Cố Vũ Lâm mơ hồ: "Mẹ gì , ? Sao con thể rời xa chứ? Mẹ gặp ác mộng ? Đi thôi, chúng nhanh về nhà."
Kiều Phúc Muội bất ngờ: "Ác mộng?"
Là ác mộng ? Đang suy nghĩ, Cố Vũ Lâm đưa bà về nhà. khi cánh cửa nhà một nữa mở , mùi m.á.u tanh quen thuộc xộc mũi.
Giây tiếp theo, bà thấy tiếng hét đầy bất ngờ: "Vợ!"
Nhìn thấy tiếng gọi đau đớn đến tận xương tủy của con trai , bà chỉ cảm thấy phi lý.
Sao như nữa?
Rốt cuộc xảy chuyện gì?
Tất cả những điều là hiện thực ảo giác?
Cuối cùng, nhiều đối mặt với những lời chất vấn đầy tức giận và sự bỏ dứt khoát của Cố Vũ Lâm, bà từ cảm xúc mạnh mẽ ban đầu dần dần suy sụp, trở nên tê liệt.
Có lẽ Hà Lăng nhận bà đả kích đến mức tuyệt vọng.
Trong chất vấn cuối cùng, Hà Lăng thấy ánh mắt Cố Vũ Lâm đỏ ngầu, đó nó bóp chặt cổ bà , giọng đầy hung dữ : "Vì vợ con đều c.h.ế.t , bà cũng c.h.ế.t !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kết quả, khóe miệng Kiều Phúc Muội lúc nở một nụ nhạt: "Con trai, nếu điều thể khiến con vui, c.h.ế.t cũng cam lòng..."
Tuy nhiên, Cố Vũ Lâm đang bóp cổ bà lời xong nở một nụ nguy hiểm và lạnh lẽo: "Con trai? Con trai nào? Con trai của bà cần bà từ lâu !"
Nói xong, bà thấy khuôn mặt quen thuộc biến mất, đó là một khuôn mặt trắng bệch, chút máu.
Kiều Phúc Muội lúc mới nhận , mắt con trai , rõ ràng là Hà Lăng chết!
Bà lập tức kinh hãi: "Ngươi... ngươi ?!"
Hà Lăng khẩy: "Đi c.h.ế.t , bà già!"
Vừa dứt lời, lực tay nó liền tăng thêm.
"Không... ..."
Kiều Phúc Muội kinh hoàng trừng lớn mắt, hai tay ngừng vùng vẫy trong trung, thoát .
Hà Lăng thể buông tha bà !
Chỉ thấy lực tay của nó đột nhiên mạnh thêm. Giây tiếp theo, tiếng "khặc" của xương cổ gãy vang lên.
Cả Kiều Phúc Muội lập tức mềm nhũn, hai tay rũ xuống đất.
Các thủy hữu trong phòng livestream khi thấy cảnh đều vỗ tay tán thưởng.
"Chết đáng đời! Bà lão đúng là tâm lý b**n th**!"
" , cứ bám lấy con trai buông, còn cố ý đ.â.m con dâu chảy quá nhiều máu, một xác hai mạng! Thật là mất hết nhân tính!"
"Thế nên mới , khi kết hôn vẫn mở to mắt cho rõ, nếu thấy thì kịp thời cắt lỗ! Tránh để mất mạng ở nhà chồng!"
"Mà , con nữ quỷ chỉ g.i.ế.c chồng mà tha cho ông chồng vô dụng nhỉ?"
"Ông chồng nãy đồng ý chuyển , đoán chắc cũng , nên cô vợ tay với ."
"Dù tay, vợ con cộng thêm một bà phiền phức đều c.h.ế.t , trong nhà chỉ còn sống sót, đó cũng là một sự tra tấn."
" , nghĩ để một sống vật vờ đời , chính là cách con nữ quỷ tra tấn !"
Trong lúc đang bàn tán xôn xao, Khương Nhất mới lên tiếng: "Được , cũng xử lý xong, nên tiễn ngươi lên đường ."
Hà Lăng, khi thành chấp niệm của , vết m.á.u váy cũng từ từ biến mất, giữa lông mày chỉ còn vẻ bình yên: "Cảm ơn Đại sư."
Khương Nhất khẽ nhếch môi: "Ngươi hối hận là ."
Nói , cô vung tay một cái, triệu hồi cánh cửa Minh Giới đó.
Nhìn luồng âm khí âm u và lạnh lẽo tỏa từ cánh cửa, Hà Lăng chỉ một câu: " sẽ ."
Rồi liền bước cánh cửa đó.
Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời NúiTác giả: Cửu ChúcTruyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Đập!" "Đập hết đống này cho tao!" "Cái tên đạo sĩ khốn nạn lừa đảo này đã lừa của tao bao nhiêu tiền, hôm nay tao nhất định phải đập tan đạo quán của hắn, trừ hại cho dân!" ... Trong cơn mơ màng, Khương Nhất chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô không phải đã bị ám toán trong trận đấu pháp và c.h.ế.t rồi sao? Khương Nhất mở mắt, chỉ cảm thấy thái dương đau rát, sờ lên thì phát hiện toàn là máu! Trước mắt là mười bảy mười tám người đàn ông vạm vỡ đang cầm xẻng, cuốc điên cuồng đập phá mọi thứ xung quanh. Giây tiếp theo, ký ức của nguyên chủ ùa vào tâm trí cô. Nguyên chủ cũng tên là Khương Nhất, từ nhỏ được sư phụ nhận nuôi từ viện mồ côi, nói rằng cô có thiên phú cực cao, là một hạt giống tốt để kế thừa. Nhưng trên thực tế, người này căn bản là một kẻ nghiện cờ bạc, nhận nuôi cô chỉ để lừa tiền trợ cấp trẻ em trả nợ cờ b.ạ.c mà thôi. Kết quả là cô buộc phải bỏ học sau khi học xong cấp hai, sống cô đơn trong đạo quán đổ nát này, thỉnh thoảng dựa vào việc… Kiều Phúc Muội đột nhiên kích động, "Không, đồng ý! Cố Vũ Lâm, đồng ý con như !!! Con là con trai , cả đời con đều là con trai , huyết thống tình con cắt đứt là thể cắt đứt ! Con đừng hòng bỏ ! Con vĩnh viễn đừng hòng bỏ rơi !!!"Nói xong, bà lao tới nắm chặt lấy cổ áo .Vẻ mặt bà lúc đó thật đáng sợ!Khi Cố Vũ Lâm thấy bộ dạng của bà , ánh mắt tràn đầy sự ghê tởm, lập tức giật mạnh tay Kiều Phúc Muội và : "Bà đúng là một kẻ điên, bà thật sự nên đến bệnh viện tâm thần mà chữa trị."Rồi đẩy mạnh bà , một nữa lưng bỏ mà ngoảnh đầu .Kiều Phúc Muội va tường, mắt tối sầm. dù , bà vẫn ngừng gào thét theo bóng lưng Cố Vũ Lâm."Không! Con ! Con trai, con rời bỏ !""Cố Vũ Lâm! Con trai! Con ! Đứng !""Ta là con, là ruột của con!"...Tuy nhiên, dù bà gào thét thảm thiết đến , mắt vẫn hề đầu . Cuối cùng, bà cảm thấy tim quặn đau, mắt tối sầm, và ngất .Khi bà tỉnh , bà thấy con trai dứt khoát bỏ của một nữa xuất hiện mặt.Bà theo bản năng lao tới, hai tay siết chặt lấy và : "Cố Vũ Lâm, con đừng hòng rời xa !"Vẻ mặt Cố Vũ Lâm mơ hồ: "Mẹ gì , ? Sao con thể rời xa chứ? Mẹ gặp ác mộng ? Đi thôi, chúng nhanh về nhà."Kiều Phúc Muội bất ngờ: "Ác mộng?"Là ác mộng ? Đang suy nghĩ, Cố Vũ Lâm đưa bà về nhà. khi cánh cửa nhà một nữa mở , mùi m.á.u tanh quen thuộc xộc mũi.Giây tiếp theo, bà thấy tiếng hét đầy bất ngờ: "Vợ!"Nhìn thấy tiếng gọi đau đớn đến tận xương tủy của con trai , bà chỉ cảm thấy phi lý.Sao như nữa?Rốt cuộc xảy chuyện gì?Tất cả những điều là hiện thực ảo giác?Cuối cùng, nhiều đối mặt với những lời chất vấn đầy tức giận và sự bỏ dứt khoát của Cố Vũ Lâm, bà từ cảm xúc mạnh mẽ ban đầu dần dần suy sụp, trở nên tê liệt.Có lẽ Hà Lăng nhận bà đả kích đến mức tuyệt vọng.Trong chất vấn cuối cùng, Hà Lăng thấy ánh mắt Cố Vũ Lâm đỏ ngầu, đó nó bóp chặt cổ bà , giọng đầy hung dữ : "Vì vợ con đều c.h.ế.t , bà cũng c.h.ế.t !"[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Kết quả, khóe miệng Kiều Phúc Muội lúc nở một nụ nhạt: "Con trai, nếu điều thể khiến con vui, c.h.ế.t cũng cam lòng..."Tuy nhiên, Cố Vũ Lâm đang bóp cổ bà lời xong nở một nụ nguy hiểm và lạnh lẽo: "Con trai? Con trai nào? Con trai của bà cần bà từ lâu !"Nói xong, bà thấy khuôn mặt quen thuộc biến mất, đó là một khuôn mặt trắng bệch, chút máu.Kiều Phúc Muội lúc mới nhận , mắt con trai , rõ ràng là Hà Lăng chết!Bà lập tức kinh hãi: "Ngươi... ngươi ?!"Hà Lăng khẩy: "Đi c.h.ế.t , bà già!"Vừa dứt lời, lực tay nó liền tăng thêm."Không... ..."Kiều Phúc Muội kinh hoàng trừng lớn mắt, hai tay ngừng vùng vẫy trong trung, thoát .Hà Lăng thể buông tha bà !Chỉ thấy lực tay của nó đột nhiên mạnh thêm. Giây tiếp theo, tiếng "khặc" của xương cổ gãy vang lên.Cả Kiều Phúc Muội lập tức mềm nhũn, hai tay rũ xuống đất.Các thủy hữu trong phòng livestream khi thấy cảnh đều vỗ tay tán thưởng."Chết đáng đời! Bà lão đúng là tâm lý b**n th**!"" , cứ bám lấy con trai buông, còn cố ý đ.â.m con dâu chảy quá nhiều máu, một xác hai mạng! Thật là mất hết nhân tính!""Thế nên mới , khi kết hôn vẫn mở to mắt cho rõ, nếu thấy thì kịp thời cắt lỗ! Tránh để mất mạng ở nhà chồng!""Mà , con nữ quỷ chỉ g.i.ế.c chồng mà tha cho ông chồng vô dụng nhỉ?""Ông chồng nãy đồng ý chuyển , đoán chắc cũng , nên cô vợ tay với .""Dù tay, vợ con cộng thêm một bà phiền phức đều c.h.ế.t , trong nhà chỉ còn sống sót, đó cũng là một sự tra tấn."" , nghĩ để một sống vật vờ đời , chính là cách con nữ quỷ tra tấn !"Trong lúc đang bàn tán xôn xao, Khương Nhất mới lên tiếng: "Được , cũng xử lý xong, nên tiễn ngươi lên đường ."Hà Lăng, khi thành chấp niệm của , vết m.á.u váy cũng từ từ biến mất, giữa lông mày chỉ còn vẻ bình yên: "Cảm ơn Đại sư."Khương Nhất khẽ nhếch môi: "Ngươi hối hận là ."Nói , cô vung tay một cái, triệu hồi cánh cửa Minh Giới đó.Nhìn luồng âm khí âm u và lạnh lẽo tỏa từ cánh cửa, Hà Lăng chỉ một câu: " sẽ ."Rồi liền bước cánh cửa đó.