Tác giả:

Trong hẻm nhỏ tối tăm, một thiếu nữ quần áo xộc xệch nằm cuộn tròn ở góc tường, đối diện là một đám côn đồ xăm trổ đầy mình, tay đ.ấ.m chân đá.   Trên người thiếu nữ đã phủ kín những vết thương lớn bé cùng m.á.u bầm, tiếng khóc tuyệt vọng của thiếu nữ cất lên nhưng không một ai tới cứu giúp.   “Cầu xin mọi người… buông tha cho tôi đi, tôi không trộm tiền của Tống Tuyết… cũng không có quyến rũ Hạ Tử Phi, tôi thật sự không quen biết anh ta…”   Bốp!   Tiếng bạt tai vang giòn phát ra từ mặt của thiếu nữ.   “Hả? Bây giờ mới bắt đầu xin tha rồi sao? Mày không phải là học sinh xuất sắc sao? Mày không phải rất thích việc đi báo cáo việc bọn tao bắt nạt mày sao?”   “Xuất thân nghèo mạt, hạ đẳng mà bày ra vẻ thanh cao, cái đám nghèo nàn hèn mạt được tuyển sinh, còn được thưởng tiền học bổng, nghĩ thôi đã thấy đến chó cũng nguyện ý đi học rồi, vậy mà mày còn ở đây ra vẻ thanh cao trước mặt tao!”   “Còn nữa, Tống Tuyết là tên mà mày có thể kêu à? Bọn tao đây là đang dạy dỗ người khác cách làm…

Truyện chữ