Tờ mờ sáng, cuộc sống về đêm của một nhóm người Hương Giang nhỏ vẫn chưa kết thúc, nhưng ngõ nhỏ ở Thâm Thủy Phụ đã bắt đầu thức tỉnh. Tiếng mở cửa sổ, tiếng đánh răng rửa mặt lao xuống ống nước, xuyên qua cửa sổ hoặc những bức tường cách âm có hiệu quả chẳng đáng tin cho lắm, truyền tới giữa khu nhà. Mọi người tỉnh lại từ trong giấc mộng, chào đón bọn họ là một ngày mới bình thường. Tiếng đóng cửa của anh trai vừa ra ngoài mua thức ăn trở về đánh thức Dịch Gia Di, cô mơ màng vẫn chưa mở nổi mắt, còn em gái ngủ trên giường lại quay người một cái ngồi dậy trên giường. Sau đó động tĩnh em gái xuống giường đã hoàn toàn đánh thức cô, mở mắt đã trông thấy làn váy ngủ để lại tàn ảnh của em gái khi chạy đi và ánh sáng mờ ảo lốm đốm rải lên chiếc ván giường cũ. Trên thành giường còn dán đủ loại tranh, giấy, lời ghi chú và ảnh cũ, tất cả đều là dấu vết nhỏ nhặt của người vừa mới rời khỏi căn phòng trước đó và người đang từ từ dậy khỏi chiếc giường này. Dịch Gia Di đã xuyên qua nơi này gần một…
Tác giả: