*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương 01: Thứ rác rưởi này, ai xem người đó thành đồ ngốc! "Lạc Minh Uyên...!" "Ta nguyền rủa ngươi, rơi vào ma đạo, không thể quay đầu." "Ta nguyền rủa ngươi, dù có tất cả, cũng không yên lòng." "Ta nguyền rủa ngươi, sau khi ta ra đi, không một ai để tin, cũng không một ai để yêu...!" "Lạc Minh Uyên...!" "Ngươi nhất định phải...!Sống cho thật tốt...!" "Ta nguyện từ bỏ vĩnh thế luân hồi, hóa thành oán linh ở trong thiên địa xem ngươi bơ vơ không nơi nương tựa, thống khổ ngàn năm vạn năm!" Tình có bao nhiêu sâu thì hận có bao nhiêu nặng. Giang Vũ Dao vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho Lạc Minh Uyên, nàng mất đi tất cả, cho dù từ bỏ vĩnh thế luân hồi cũng muốn trả thù cái kẻ mà nàng dành nửa đời để yêu thương kia. Đứng trong thù hận, những chuyện cũ trước đây đều không đáng giá nhắc tới. Nếu có thể đem tên của mình khắc vào ba hồn bảy phách của hắn, ăn sâu vào tâm…
Tác giả: